Saved Font

Trước/156Sau

Tiểu Gia Là Siêu Cấp Thiên Tài

Chương 154: Tự Thân Huyết Tế

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Chứng kiến một màn này, Nham Sâm, Nham Nghê hai con ngươi co rút lại. Mặc dù họ có cùng một cảnh giới nhưng họ biết được rằng, cho dù bản thân có cùng một trạng thái giống nhau mà có thể đánh văng Nham Hồng như vậy là điều không thể nào?

Nhưng mới vừa rồi, hai người chỉ nhìn thấy Đế Nguyên Quân đánh ra một quyền lại có thể làm được điều đó. Đáng sợ hơn đó không phải là một quyền toàn lực, nếu như một quyền vừa rồi Đế Nguyên Quân dốc hết toàn bộ lực lượng thì Nham Hồng chỉ bị gãy mấy khúc xương như vậy thôi sao?

“Ồ, vẫn còn đứng dậy được sao?”. Nhìn thấy dáng vẻ của Nham Hồng, Đế Nguyên Quân có chút vui vẻ cười nói. “Thực lực của ba người thì ngươi có thể xếp thứ nhất”.

Lời nói Đế Nguyên Quân nghe thì như đang khen ngợi khả năng của Nham Hồng như thực chất, đó chính là một sự sỉ nhục rất lớn đối với hắn, nói đúng hơn là cả ba người bọn họ. Bị một tên Ngưng Hải cảnh đỉnh đánh bị trọng thương như vậy, và còn bị nhận xét nữa.

Đây chính là sự xỉ nhục!

Mặc dù tức giận nhưng lời nói của Đế Nguyên Quân chính là sự thật, mặc dù chỉ là người đi theo bảo vệ Nham Sâm nhưng thực lực của Nham Hồng lại mạnh hơn cả hai người một bậc, mặc dù không chênh lệch nhau quá lớn nhưng khi hắn toàn lực ra tay thì hai người kia muốn đánh thắng cũng không phải chuyện dễ dàng.

“…”. Nham Hồng nuốt vào một ngụm khí lạnh, ngay lập tức. Ánh mắt hắn lại trở về như dáng vẻ ban đầu. Trông rất có khí lực.

“Ngươi có thể xem thường ta, nhưng tuyệt đối không được hạ nhục Nham gia ta”.

Nham Hồng trong lòng kìm xuống căm phẫn thốt ra, nói xong. Hắn quay đầu nhìn về phía Nham Sâm rồi hà thấp giọng nói.

“Tam thiếu, sử dụng chiêu đó thôi”.

“Chuyện này tuyệt đối không được?”. Nham Sâm suy nghĩ một lúc rồi phản đối.

Nghe thấy ngữ khí ba người kia có vẻ trầm trọng, Đế Nguyên Quân lần đầu tiên có một chút trầm xuống. Hắn không chần chừ nữa mà hành động.

Cơ thể một lần nữa lóe lên, ngay tích tắc. Đế Nguyên Quân một lần nữa xuất hiện ngay trước mặt Nham Hồng, điều này khiến cả ba người phải giật mình.

Oanh!

Cả ba người chưa kịp phản ứng thì Đế Nguyên Quân một quyền nữa tung ra, một quyền này dùng lực mạnh hơn trước ít nhất cũng phải ba thành.

Chỉ thấy, Nham Hồng ăn trọn một quyền, cơ thể bị đánh văng vào bên trong vách đá. Trên khóe miệng, hắn nôn ra từng đợt máu tươi đục ngàu một cách liên tục.

Trông thấy cảnh tượng này, Nham Sâm cắn răng, toàn thân hắn bị một dòng khí tức bùng nổ bao bọc mà thốt ra. “Được”.

Lời nói vừa dứt, Đế Nguyên Quân một quyền nữa đánh ra. Nhưng ngay lập tức, sắc mặt hắn một lần nữa chùng xuống. Quyền kình nhanh chóng bị thu lại rồi nhảy lùi ra xa.

“Nham gia bí pháp – Tự Thân Huyết Tế”.

Cả ba người đồng thời thốt ra, ngay lập tức. Trên người Nham Hồng, Nham Nghê dần xuất hiện từng đợt huyết vụ bao bọc lấy cơ thể họ.

Rồi dần dần tạo thành một dòng khí lưu bay về phía Nham Sâm. Dóng khí lưu dần bay đi, khí lực trên người dần dần giảm đi một cách nhanh chóng, đồng thời. Sinh mệnh của họ cũng hòa quyện vào trong dòng khí lưu mà dần mất đi.

‘Đây là bí pháp hiến tế?’.

‘Tuyệt không được để bọn họ thành công’.

Đế Nguyên Quân không suy nghĩ mà lao lên, tay phải nắm chặt trường kiếm hướng về phía Nham Sâm mà đánh. Nhưng ngay khi lưỡi kiếm tiến lại gần thì đột nhiên đình trệ.

Hai mắt Nham Sâm nhiễm huyết lệ nhìn chằm chằm Đế Nguyên Quân, chỉ thấy ở trên đỉnh đầu hắn. Một cái chung màu vàng dần dần hiện lên, bao bọc xung quanh cơ thể hắn.

“Ahhhhhhhhhhhhhhhh”.

Nham Sâm nộ rống lớn một tiếng, từ trên Hoàng Bảo Chung chợt có một cỗ lực lượng mạnh mẽ bộc phát. Nó bắn ra một đợt sóng xung kích hướng về phía Đế Nguyên Quân.

Mặc dù chỉ là sóng xung kính nhưng chỉ cần bị nó đánh trúng thì chắc chắn sẽ thụ thương rất nặng, điều đáng sợ của sóng âm này lại có thể khiến lục phủ ngũ tạng bị dày xéo, đau đớn vô cùng.

Nhanh chóng ngăn trở lại sóng xung kích, Đế Nguyên Quân an toàn chống đỡ nhưng cũng bị đẩy lùi ra xa gần trăm trượng.

‘Thiên kiếp chi binh có uy lực thật sự đáng sợ’.

Ổn định lại cơ thể, Đế Nguyên Quân nhìn về phía Nham Sâm. Đang chuẩn bị lao lên một lần nữa nhưng bước chân đã dừng lại, Đế Nguyên Quân không ngăn chặn nữa bởi vì bọn họ huyết tế đã xong rồi.

Ở phía xa, Nham Hồng, Nham Nghê sau khi huyết tế. Toàn thân hai người đã co rút lại hết toàn bộ, mái tóc trắng bệch, gương mặt già nua, con ngươi dần trở nên đục màu, cơ thể gầy gò, làn da nhăn nheo bao bọc lấy những khúc xương trong cơ thể, toàn bộ huyết tinh đã bị rút ra hết toàn bộ.

Đoán chừng sinh lực của cả hai người không thể gắng gượng thêm được mười giây nữa.

“…”. Chứng kiến cảnh này, Đế Nguyên Quân có chút kinh hãi.

Nhưng hắn không thể kinh hãi một lúc lâu được bởi vì, trên người Nham Sâm. Đế Nguyên Quân cảm nhận được, đối phương hiện tại đang cực kỳ nguy hiểm.

Lần đầu tiên đối mặt với họ mà Đế Nguyên Quân cảm thấy áp bức đến như vậy.

‘Tinh cực cảnh luyện thể giả?’.

Toàn thân Nham Sâm bị một cỗ huyết khí nồng đậm bao bọc, mái tóc dài tung bay, hai mắt đò ngòm, gương mặt dữ tợn xuất hiện ở trong huyết khí trông không khác gì một tôn ma đầu vừa mới hiện thế.

Rống!

Nham Sâm nhìn về phía Đế Nguyên Quân, hai mắt chảy huyết lệ rồi rống lớn một tiếng. Đây chính là tiếng rống của một tôn ma đầu không có nhân tính. Dường như trải qua huyết tế này, Nham Sâm gần như đã mất hết khả năng khống chế bản thân, hiện tại hắn giống như một tôn hung thú vừa mới thức tỉnh vậy.

Không đợi Đế Nguyên Quân kịp trở tay, Nham Sâm cơ thể hơi phát lực. Chỉ trong nháy mắt, khoảng cách của cả hai đã bị thu hẹp một cách nhanh chóng. Tốc độ của Nham Sâm lúc này có thể sánh ngang được với Đế Nguyên Quân, nhưng ẩn ở trong đó lại khiến Đế Nguyên Quân cảm giác được sự áp bức.

Rống!

Rầm!

Nham Sâm ngẩng đầu rống lớn một tiếng giận dữ rồi tay phải nắm chặt tay đánh ra một quyền. Chỉ thấy một quyền này, thiên địa xung quanh bắt đầu run rẫy.

Đế Nguyên Quân cũng vì thế mà cảm nhận được sự nghiêng trời lật đất. Quyền kình đánh ra, Đế Nguyên Quân toàn lực ngăn trở, hai tay đưa lên muốn chặn lại trực tiếp nhưng quyền kình quá khủng bố.

Ngay khi vừa bị đánh trúng, Đế Nguyên Quân liền bị đánh bay. Cơ thể giống như bị một chiếc xe tải lớn đâm trúng. Nằm lăn lóc mấy vòng trên nền đất. Đế Nguyên Quân gồng mình bật dậy.

Một kích vừa rồi quá mạnh, nhục thân đã từng được hắc tâm ma luyện qua một lần nhưng vẫn không thể chịu đựng được. Nếu như chịu thêm mấy quyền nữa thì hậu quả cực kỳ khôn lường.

“Hahahaha. Như vậy mới có chút thú vị”.

Cảm nhận cơ thể có chút đau nhói, Đế Nguyên Quân đột nhiên phá lên cười lớn. Đối phương hiến tế đột phá thì lại như thế nào, cùng lắm thì hắn bỏ ra thêm một chút sức lực nữa mà thôi.

Rống!

Nham Sâm đang chuẩn bị lao lên một lần nữa, đúng lúc này. Huyết Độc Thú ở phía xa rống chợt lớn một tiếng, ánh mắt nó hừng hừng huyết diễm nhìn chằm chằm Đế Nguyên Quân tức giận như muốn ăn tươi nuốt sống.

Hiển nhiên, đầu Huyết Độc Thú này đã cùng Đế Nguyên Quân kết ra một mối thù, bị một kiếm hắn trảm sát, kiếm khí chuẩn bị đánh tan Huyết Linh Quả của nó.

Cả hai đồng thời lao lên, Đế Nguyên Quân hai hàng lông mày hơi nhíu lại, một mình đối mặt với một trong hai thì củng đã rất khó khăn rồi chứ đừng nói đến đồng thời chống đỡ cả hai.

Đáp lại dáng vẻ hừng hực của hai, Đế Nguyên Quân sắc mặt ngày càng thêm âm trầm, hai mắt sâu lắng nhìn về phía trước. Không cần phải giấu diếm thêm nữa mà dốc hết toàn bộ lực lượng.

Ba đại lực lượng điên cuồng xoay chuyển, khí tức trên người Đế Nguyên Quân thêm một lần nữa bạo tăng, mặc dù cảnh giới vẫn là Ngưng Hải cảnh đỉnh nhưng thực lực đã sánh ngang được với Thiên Địa cảnh tầng tám tầng chín rồi.

Nắm trong tay thanh trường kiếm, Đế Nguyên Quân bị ba dòng năng lượng mờ ảo bao bọc xung quanh. Chỉ thấy, trong vô thức, Đế Nguyên Quân hai mắt dần dần trở nên tối tăm, cực kỳ huyền bí.

Ngay tức khắc, Đế Nguyên Quân dẫm mạnh chân xuống đất rồi lao lên, với tốc độ cực tốc của mình. Chẳng mấy chốc đã sáp sát lại gần.

Ánh kiếm sáng chói lóe lên ở trong không khí, nó sắc bén tới mức mà có cảm tưởng có thể bổ đôi được thiên địa. Nhưng khi lưỡi kiếm rơi xuống thì bị cánh tay Nham Sâm ngăn chặn lại hoàn toàn. Thậm chí không còn gây ra được một vết thương dù chỉ là nhỏ nhất.

Nhìn thấy kiếm chiêu bị ngăn chặn dễ dàng, Đế Nguyên Quân cũng không quá bất ngờ. Bởi vì Tinh Huyết cảnh luyện thể giả nhục thân thậm chí có thể sánh ngang được với thiên địa chi binh. Cực kỳ cức chắc

Đứng trước sự chức chắc này, Đế Nguyên Quân không quá nóng vội. Nhanh chóng thu kiếm, đồng thời cánh tay trái phát lực.

Chỉ trong chớp mắt, ở trên quyền kình, một cỗ lực lượng mạnh bạo điên cuồng tu tập lại. Đế Nguyên Quân không một phút chần chừ mà đánh ra.

Quyền kình mạnh mẽ khiến thiên địa phải gào thét.

Oanh!

Thình lình, một tiếng động lớn vang lên. Chỉ thấy, Nham Sâm chính diện nhận một quyền này bị đánh lùi ra xa gần mười bước mới dừng lại, ẩn ẩn trên khóe miệng có một dòng máu tươi từ từ chảy xuống.

Mặc dù là người tung quyền, nhưng ngay khi đánh trúng, Đế Nguyên Quân cũng chịu phản ngược lại một lực rất mạnh mà liên tục thối lui ra sau gần mười trượng. Cảm giác trên đầu ngón tay có một chút cảm giác đau rát.

Rống!

Nham Sâm thụ thương điên cuồng rống lớn, dưới lực lượng của việc hiến tế. Hắn hiện chỉ là một cái xác mất đi lý trí, hắn chỉ có một mục tiêu đó chính là Đế Nguyên Quân, còn Huyết Độc Thú có đứng ở bên cạnh hắn cũng chẳng hề để tâm đến.

Hai chân dẫm mạnh, Nham Sâm một lần nữa lao lên, lấy tốc độ cực nhanh của mình nhanh chóng tiếp cận. Hắn liên tục tung ra hơn hai mươi quyền, mỗi một quyền đánh ra đều là toàn lực. Đế Nguyên Quân cảm giác nếu như bản thân dính một quyền thôi cũng đủ để thụ thương rồi.

“…”.

Chỉ trong thời gian chưa tới hai giây, hai mươi quyền đánh ra không có một cái nào trúng đích. Đế Nguyên Quân ánh mắt nhanh nhạy liên tục suy diễn ra những hướng công kích rồi chủ động né tránh.

Xiu xiu!

Nhưng ngay khi vừa tránh được một quyền cuối cùng, Đế Nguyên Quân ngay lập tức cảm nhận được có nguy hiểm đang đến gần. Không phải chỉ một cái mà là bảy cái.

Ngẩng đầu nhìn lên, ba sợi dây leo đã phá không mà đến, cùng với đó là bốn sợi còn lại củng đã chia ra bốn hướng. Nó hoàn toàn bao vây Đế Nguyên Quân một cách triệt để.

Đối mặt với loại công kích nguy hiểm này, Đế Nguyên Quân nhíu mày thốt ra. “Phiền phức”.

- --

Ps: Nay 2c nha các đh.

Trước/156Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Đô Thị Cực Phẩm Y Thần Diệp Thần