Saved Font

Trước/44Sau

Tiểu Hồ Ly Của Vương Tổng

Chương 41

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Vương Hạo Thần suy sụp một thời gian dài, tiền tuỵ rất sau nhiều sau khi chôn cất cô.

Cô sau khi chết đã hoá thành tiểu hồ ly, là tiểu hồ ly lần đầu họ gặp lại nhau ở băng ghế đá.

Hắn gần suốt một năm trời uống rượu bia đến xuất huyết, đôi mắt hổ phách đen lại không còn ánh mặt trời, sưng đỏ vì khóc.

Hắn điên dại lái xe với tốc độ cao nhất trên đường vì say quá mất phương hướng đâm vào cột đèn, kết quả là nằm thực vật gần nửa năm.

Nửa năm sau vì sức khoẻ dần hồi phục rất tốt, hăn bắt đầu xuất viện sau đó lại tiếp tục uống rượu rất nhiều một lần nửa nhập viện.

Công ty cả một năm vắng bóng, hắn giao toàn bộ lại cho Giang Nghiêm Giang Tần quảng lý.

Hắn uống sau đó nhập viện rồi uống, hắn nhiều lần muốn tự tử nhưng bất thành.

Người hắn yêu cũng chính là lý do duy nhất để hắn sống cũng không còn trên cõi đời này nữa rồi.

Thì hắn còn lý do gì để sống?

Thì ra, đây là cái người ta gọi sống không bằng chết hay sao?

Chết tiệt...

"Uyển Nhi..." hắn thê lương gọi tên cô rồi gục đi.

3 năm sau:

Ba năm không phải là một thời gian ngắn ngủi cũng không là một thời gian dài, chỉ là ba năm đủ để thay đổi một con người, đủ để thay đổi tất cả.

Duy nhất có tình yêu của chúng ta dành cho nhau là không thay đổi.

"Mama..."

"Ngoan nào, một lát nữa thôi cho con uống sữa"

"...Ưm.." cậu bé trai kháu khỉnh đẹp trai tựa người lên vai cô đáp lại bằng những giọng nói thơ ngây.

Cậu tuy đã 3 tuổi nhưng lại rất yếu ớt, đã thế đến lúc này nhưng vẫn chưa cai được sữa mẹ.

"Xin hỏi, Cô có phải Nathalie?"

"Đúng vậy"

"Xin mời cô đi hướng này, tổng giám đốc đã dặn tôi đến đón cô"

"Được"

Cô gái nhìn thoáng thôi cũng biết thân thế thật sự không phải dạng vừa, đồ hiệu quý phái sang chảnh toát ra ngời ngời khiến cả sân bay phải quay đầu ngoái nhìn.

"Sữa..." cậu bé tựa người lên vai cô bắt đầu như muốn khóc.

"Trôi Nước, ngoan ngoan. Một lát đến khách sạn mama cho con nha"

"Hông...đâu..." cậu bé được gọi là Trôi Nước kia nũng nịu cắn lên bờ vai mảnh mai trắng nõn của cô gái.

"Ngoan Mama thương" cô gái kia vỗ vỗ lưng cậu như an ủi dần dần cậu cũng mệt mỏi thiếp đi

Mộtt tiếng sau:

"Tiểu Thư, đã đến rồi"

"Cảm ơn ông"

"Cậu chủ Tần hiện giờ đang ở trong khách sạn. Tiểu thư cứ vào sẽ có người tiếp đón"

"Được" cô gái kéo valy được người đưa xuống, tay bế cậu bé trong lòng nở một nụ cười thanh nhã đi vào

"Hù"

"Ôi hết hồn" cô hét toáng lên, đồng tử giãn ra nhìn khuôn mặt đáng ghét trước mặt đang cười tủm tỉm

"Anh bị điên hả?" Cô giơ tay đánh mạnh anh

"A đau đau, xin lỗi anh xin lỗi Uyển Nhi" người đàn ông kia cất giọng vang xin cố gắng né đi đôi móng vuốt nhỏ kia.

"Hết cả hồn..."

"Thằng bé ngủ à?" Người đàn ông họ Tần nhẹ nhàng xoa đầu Trôi Nước

"Haizz, thằng bé đòi sữa" cô nói mệt mỏi, chuyến bay dài kia đủ làm cô kiệt sức, tay vẫn vỗ vố lưng cậu.

"Đi thôi, anh chuẩn bị phòng cho em rồi"

Một lát sau:

"Cảm ơn anh, Tần Lãng!" Nguyệt Uyển Nhi bế Trôi Nước trong tay ngồi xuống ghế sôpha

"Đừng khách sáo! Ăn uống nghỉ ngơi cho tốt. Chiều chúng ta dạo quanh nơi này"

"Cũng lâu rồi em chưa về đúng không?"

Đến đây nét mặt điềm tĩnh dịu dàng của cô bỗng trầm xuống nhưng nhanh chóng sau đó trở lại ban đầu

"Được!" Cô cười nhẹ đáp

Sau khi Tần Lãng rời đi chỉ còn lại mình cô tron phòng, lúc này Trôi Nước cũng đã thức dậy non nớt gọi

"Mama...sữa"

"A được" Nguyệt Uyển Nhi kéo áo mình xuống, lộ ra bầu ngực tròn trịa căng mịn.

Trôi Nước ngậm lấy, lông mày nhíu chặt cũng buông lỏng ra mút nhẹ.

Nguyệt Uyển Nhi nhìn ra ngoài cửa sổ lớn dòng xe qua lại tấp nập bên dưới, tay vẫn vỗ nhẹ lưng cậu.

Nơi đây cũng thay đổi không ít...

Mặt cô thoáng nét buồn bã nhưng nhanh chóng biến mất thay vào đó là nụ cười tinh ranh.

"Tiểu Lý, mau chóng sắp xếp lịch hẹn với bên đối tác. Thời gian tuỳ họ quyết định"

"Vâng" đầu dây bên kia trả lời

Khôg lâu sau người kia gọi đến

"Ngày mai 10 giờ tại trụ sở chính Vương Thị"

"Được"

Nguyệt Uyển Nhi dập máy, đôi mắt đen sáng lấp lánh đầy vẻ thú vị, khoé môi cô nâng không hạ nhìn về phía toà nhà chọc trời đối diện nơi này không xa kia

"Thần, chúng ta lại gặp nhau rồi"

Trước/44Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Trọng Sinh 80 Làm Đoàn Sủng Tiểu Phúc Bảo