Saved Font

Trước/40Sau

Tiểu Thiên Thần, Em Thuộc Quyền Sở Hữu Của Bọn Anh

Chap 16

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Hôm nay Jungkook cố ý chọn trang phục trang trọng hơn thường ngày. Áo sơ mi trắng, quần âu đen, tuy không thể so sánh với hàng hiệu giá trên trời gì đó, nhưng xét đến điều kiện của Jungkook thì số tiền bỏ ra cũng không thể tính là nhỏ.

Sinh nhật của Choi Jinah, cô nói sau khi tan sở sẽ mời mọi người một bữa. Nghĩ đi nghĩ lại, từ chối cũng chẳng phải ý hay. Một bữa thôi mà, cũng đâu có hại gì.

Jungkook đến sớm, bèn pha cho mình một tách coffee trong lúc chờ mọi người đông đủ. Vị đắng của coffee hòa quyện với dịu ngọt của sữa tươi, cũng đúng thôi khi mà nó được nhiều người yêu thích đến vậy.

- Jeon Jungkook!

Jungkook suýt chút nữa đã chết sặc, ho khù khụ. Dường như người vừa gọi cũng nhận thức được bản thân hơi lớn tiếng, nên bỗng chốc im lặng. 

Jungkook vẫn không quay lại. Park Jimin? Không đúng, ngữ điệu này là...

- Kim Taehyung?

- Ừ, đoán đúng rồi đấy.

Taehyung chầm chậm tiến đến, đáy mắt lộ rõ ý cười. Jungkook đặt lý coffee xuống bàn, xoay người lại, vừa vặn làm sao lại đụng trúng ngực Taehyung.

Cao thật đấy, trích nội tâm Jungkook.

- Jungkook, nhóc có...

Ánh mắt Taehyung chuyển dời đến viền môi Jungkook, nơi mà bọt coffee còn vương lại. Từ bên trên nhìn xuống mới hoàn toàn thấy rõ, bờ môi mỏng hồng hồng khiến người khác nhìn vào không khỏi khiến người khác nảy sinh ý niệm.

Rất tự nhiên, Taehyung hơi cúi người, hơi thở mát lạnh cứ thế mơn trớn cần cổ mịn màng.

Khoảng cách giữa cả hai cứ thế được rút ngắn.

Jungkook hô hấp như đình trệ, chỉ biết mở to mắt, trong vô thức còn không biết dáng vẻ của bản thân lúc này... giống như có chút mong chờ.

- Anh... anh...

- Suỵt!

Taehyung ra dấu chặn lại, ngón tay thon dài nhẹ nhàng lau đi coffee dính trên miệng Jungkook.

- Lần sau đừng bày ra biểu cảm như vậy. Nếu không phải là tôi, chưa biết chừng nhóc sẽ chẳng yên ổn được đâu.

Jungkook bất động, trong phút chốc dường như quên mất cả việc phải hít thở. Khoảng cách gần quá, đến mức cậu có thể nghe thấy mồn một nhịp tim của Taehyung. Mạnh mẽ và rõ ràng, hệt như con người anh vậy.

- Anh... sát quá...

Jungkook liếc nhìn đồng hồ. Đến giờ làm rồi, nếu để người khác nhìn thấy cảnh này chắc chắn sẽ nảy sinh suy nghĩ lệch lạc. Không được. Jungkook nghiêng người lách khỏi vị trí đang đứng, tiến về phía bàn làm việc.

- Trong công ty, tôi không muốn tin đồn tôi và Kim Taehyung làm chuyện mờ ám bị lan truyền đâu, nên cảm phiền anh, đừng tùy tiện hạnh động như thế. Nếu như lúc nãy có người nhìn thấy, thì tôi sẽ chết chắc.

Taehyung bật cười, dáng vẻ hết sức thiếu nghiêm túc.

- Anh cười cái gì?

- Jeon Jungkook, tôi nói, hôm nay toàn bộ nhân viên đều được nghỉ phép.

Cơ mặt Jungkook cứng lại, trong lòng thầm chửi thề " Sh*t! " một tiếng.

- Kim - Tae - Hyung!

- Sao nào sao nào, không cần phải gọi tên tôi trìu mến như thế đâu.

Taehyung cợt nhả, thật khiến Jungkook muốn cho một đấm vào khuôn mặt điển trai đó.

- Không ai nói cho nhóc biết sao?

- Không hề.

Jungkook thở dài bất lực, ảo não thả mình xuống ghế. 

- Thật uổng công tôi phải dậy sớm để chải chuốt ngoại hình. Jinah đã nói sẽ dẫn chúng tôi tới một nhà hàng để ăn mừng sinh nhật cô ấy. Giờ thì hay rồi, mọi thứ đều hỏng bét.

Nhìn gương mặt Jungkook lộ rõ nét u sầu, Taehyung bỗng cảm thấy có chút áy náy, điều mà từ trước đến giờ anh chưa từng biết.

- Jungkook, đang buồn sao?

- Không, không hẳn. Chỉ là... _ Jungkook dụi mắt _ Đột nhiên thấy có chút tiếc công. Thời gian bỏ ra lại bị lãng phí như vậy, không tiếc sao được...

Taehyung suy nghĩ vài giây, rồi đột nhiên tuyên bố chắc nịch.

- Vậy đi, dù sao việc cũng đã rồi, chi bằng tôi đãi nhóc một bữa? Chúng ta đi riêng, tuyệt đối không để đám người kia biết?

Jungkook ngẩng mặt lên, Taehyung nghĩ rằng mình đã nhìn nhầm. Vì trong đôi mắt lấp lánh ánh nước kia, chợt thấy thấp thoáng một tia mừng rỡ.

- Anh nói thật?

- Lấy tư cách một người đàn ông ra thề, tôi tuyệt đối sẽ không lừa em (?!?)

Taehyung nói xong liền quay lưng đi thẳng, trước đó còn không quên nháy mắt một cái. Đợi bóng anh khuất hẳn, Jungkook mới thoải mái bật cười một tiếng. 

- Kim Taehyung, anh nghĩ anh lừa được ai chứ? Có dùng đầu gối suy nghĩ tôi cũng biết chính mấy người bày ra trò này. Tùy thôi, muốn chơi, tôi chiều.

Ở một góc nào đó, thật tội cho Kim Taehyung, vẫn thản nhiên mỉm cười ranh ma.

- Jinah, cô làm tốt lắm. Như đã hứa, toàn bộ công ty lần này sẽ được tăng lương.

. . . . .

Taehyung hẹn Jungkook sáu giờ tối. 

Cậu đã có ý nghĩ muốn mặc nguyên bộ đồ buổi sáng, nhưng nghĩ lại, thoải mái một chút sẽ tốt hơn. Vậy nên, lại quay về với công thức cơ bản, áo phông và quần jeans.

( Bạn nhỏ họ Jeon hình như đã quên mất, nơi bạn sẽ đến là một nhà hàng CAO - CẤP )

Vẫn còn kha khá thời gian mới đến giờ hẹn. Jungkook trong lúc cảm thấy buồn chán liền lôi sách ra đọc. Sắp tới có một đợt kiểm tra, học thêm được cũng tốt.

Đọc được một hồi, liền cảm thấy buồn ngủ. Jungkook gấp sách, trước khi chợp mắt không quên cài báo thức. 

Chỉ là không nghĩ, lại mơ thấy một số điều kì lạ.

" Jeon Jungkook, đừng chạy nữa. Dù sao em cũng sẽ là của chúng tôi, trốn cũng vô ích. "

Yoongi dựa người vào tường, bộ dạng nhàn nhã mà nguy hiểm.

" Đừng tự ảo tưởng nữa. "

Jungkook có chút thất thần, giọng run run nhưng vẫn đủ bình tĩnh.

" Tôi không phải đồ chơi, mấy người nghĩ ai muốn có cũng được chắc?!? "

" Ồ, vậy sao? "

Chợt từ đằng sau có vòng tay quàng qua cổ cậu. Jungkook lập tức xoay người, tức thì đụng trúng Taehyung.

" Có cần tôi nhắc lại cho em không? Sự việc sáng nay... "

Dáng vẻ Taehyung tràn ngập mờ ám, bàn tay từ lúc nào đã không an phận mà mò đến cần cổ trắng nõn. Jungkook còn chưa kịp hoảng hồn, thì đã lập tức cảm thấy được hơi thở ấm nóng cận kề.

Park Jimin, con mẹ anh đồ cơ hội.

" Dù sao cũng sẽ thuộc về, sao em cứ mất công chạy trốn vậy? "

- Không... tuyệt đối không...

Jungkook hoảng sợ choàng dậy, lưng áo dường như ướt đẫm.

Tại sao lại đáng sợ như vậy? Có cảm giác cậu giống một con mồi trong lưới địch, chỉ chực chờ để bị xâu xé vậy.

Vừa đúng lúc báo thức reo. Jungkook liền với tay tắt đi.

Lại suy nghĩ một hồi.

Có nên hủy hẹn không nhỉ?

. . . . .End chap 16. . . . .

P/s: Chap 8 part 1 sẽ đổi thành ngoại truyện nhé các tình yêu :v

Trước/40Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Luyện Khí Năm Ngàn Năm