Saved Font

Trước/55Sau

Tình Cờ Yêu - Love By Change

Chap 58. Kla Techno ( Bonus 2)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Chap 58. Kla Techno ( Bonus 2)

Techno vừa về đến nhà, đã thấy một bóng dáng quen thuộc đứng chờ sẵn.

Chiếc xe gần như được dẹp sang một bên, lao tới.

- Kla…

Kla nhận ra ngay sự khác biệt này, mở rộng tay ôm chặt lấy người.

- P’no,

Buồn cười đúng không?

Cả hai chỉ mới xa nhau vài tiếng đồng hồ, lại có thể đem một đống tâm tư đeo lên người như thế, lặng đi mà siết lấy nhau.

Mọi thứ xung quanh dường như không còn gì tồn tại. Techno thậm chí còn quên luôn cả việc đang đứng giữa cổng nhà , ngó nghiêng bao con mắt đi qua dòm tới .

Kla bình tĩnh hơn , còn thấy được một vệt nước mắt chưa khô, vừa rời người lập tức nhíu mày, đưa tay lên lau lấy:

- P’no…. anh khóc sao?.

Techno lúc này mới nhận ra chính mình đã xúc động đến thế nào, lồng ngực vẫn còn phập phồng từng nhịp mạnh, không thể ngờ được, hóa ra… mới chỉ nghĩ đến việc phải xa Kla, lại đã khó chịu đến như thế.

- Kla…

- Được rồi, được rồi.. Em ở đây.

Nic ngáp một cái dài, thò đầu xuống khỏi ban công , nhìn một màn này thấy sao cũng ngứa mắt , gào to:

- Vào nhà đi hai cha nội!

- Đứng ở đó quay phim Bl sao?

Kla đưa ánh mắt cảnh cáo lên , Nic bĩu môi nhún vai một cái , thèm vào sợ!

========

Phòng Techno.

Ngồi tại nơi quen thuộc, hít lấy từng ngụm không khí quen thuộc, Techno rút cuộc cũng tự mình trấn an được một chút, đau lòng nhìn vết hằn trên má Kla:

- Kla…

- Cả em cũng …

Kla đón lấy tay Techno, ủ trong tay mình:

- Không sao.

Nic mang tới hai ly nước, dằn xuống :

- Đây, uống đi cho tỉnh táo.

Kla đặt sang bên cạnh, Techno thì một hơi uống cạn. Chuyện vô lý như trong phim , mấy cái tình tiết cẩu huyết thế mà thực sự có ngày rơi vào chính cậu.Quả thật trong một thời gian ngắn quá là khó chấp nhận cho được.

Kla vuốt tóc Techno, không để Techno một lời kể ra, đã hỏi ngay:

- Mẹ em tới gặp anh sao?

Techno ngạc nhiên quay sang như muốn hỏi: sao em biết?

Kla đã cười nhẹ :

- Còn đưa cho anh một xấp tiền? hửm?

- …..!!!

- Rồi lại đưa thêm một tấm chi phiếu?!

Techno lúc này đã há cả miệng, Kla buồn cười vuốt mạnh tay thêm nữa khiến mái tóc Techno rối bung :

- Không gì ngạc nhiên cả, em hiểu cha mẹ mình. Còn nữa, anh trả lời thế nào?!

Techno còn chưa kịp trả lời, phía bên này Nic đã lục tung cái cặp chéo của Techno:

- Đâu rồi? Đâu rồi?!!!!!

Techno nhìn nó khó hiểu:

- Cái gì đâu rồi?

Nic sốt ruột giơ cái nọ cái kia nhặt được từ trong túi ra:

- Tiền chứ cái gì? . Không phải mẹ Kla gặp anh đưa tiền sao? Còn chi phiếu nữa, anh để ở đâu rồi?

Techno bực mình tóm lấy quyển sách gần đó, quăng thẳng vào người Nic:

- Cút ra ngoài đi! Mày nghĩ anh mày sẽ chia tay Kla để lấy số tiền đó sao?!

- Mày nghĩ ai cũng giống mày đó hả?

Kla nghe được câu trả lời , trong lòng thực sự vui đến không kìm nổi. Nic nhăn nhó:

- Sao anh ngu thế? Tiền thì mình cứ lấy còn chia tay hay không kệ chứ?!

Techno phát hỏa với thằng em trai này , thực sự muốn đứng dậy đập cho một trận,

Nic thức thời , xì một tiếng chán ghét rồi lủi đi, còn không quên lầm bầm lầm bầm.

---------

Trong phòng, còn lại hai người.

Kla ôm bọc lấy Techno, câu nói vừa rồi khiến cậu chấn động cũng không kém gì một câu “ anh yêu em” hiếm hoi rời ra khỏi đầu môi người,

- P’no, cảm ơn anh.

Techno đáp trả cái ôm này, nhưng trong lòng thực sự còn quá nhiều băn khoăn dày vò, chỉ là trước mặt Kla, trước năm vệt ngón tay vẫn hằn sưng trên má kia, bản thân Techno lại không muốn gợi ra một chút suy tư nào.

- Kla… còn đau không?

Kla lắc nhẹ đầu:

- Có anh, không đau.

Sói thì vẫn muôn đời là sói thôi, như vậy còn không tranh thủ lúc Techno đau lòng chết rồi mà thừa dịp thì đâu phải Kla ?

- P’no… Tạm thời em chưa muốn trở về nhà,

- Em có thể… ở đây với anh một thời gian không?

Techno thương tâm quá, làm sao có thể không đồng ý?

- Đương nhiên là được!

- Kla, em tin anh, nếu như … nếu như chúng ta kiên trì ở bên nhau, anh có thể nghỉ học đi làm sớm, anh có thể tự kiếm tiền.

Kla ôm lấy Techno

- P’no… vẫn là anh đối xử với em tốt nhất.

Techno không biết làm sao an ủi, vỗ từng nhịp lớn vào lưng Kla .

Phía bên này mặt người nhìn không tới, nở ra một nụ cười ma mãnh.

P’no à, kể cả ngày hôm nay anh có đồng ý với mẹ, chia tay em.

Em cũng sẽ không để anh có một cơ hội nào rời đi cả.

Bởi vì, anh là của em, chỉ có thể là của em.

=====

Vài ngày sau, trên lớp.

Type giật mình nhìn vào danh sách đăng ký nơi thực tập, dòng của P’no vẫn trống, liền chạy một mạch tới sân bóng tìm:

- Techno!

Techno nhìn lên Type:

- Sao thế?

Type vừa thở vừa chìa tờ giấy về phía Techno:

- Còn sao nữa? sao ông chưa đăng ký nơi thực tập? sắp hết hạn rồi đấy.

Techno định nói gì, lại thở dài một cái, quay đi:

- Để tính sau đi, trước mắt tôi còn có chút việc khác,

Type nhăn mặt:

- Bận cái gì mới được chứ?

Techno nhỏ giọng:

- Tâm trạng Kla dạo này không được tốt lắm, tôi muốn dành nhiều thời gian ở bên em ấy một chút, việc thực tập nếu bí quá thì đành xin lùi sang kỳ sau.

Type thực sự muốn ôm đầu mà gào lớn con mẹ nó!:

- Cái gì?! . Tâm trạng Kla làm sao mà không tốt? . Trời đất ơi Techno! , sao ông cứ khờ khạo mãi thế?!. Tên đó… tên đó chắc chắn là lừa ông thôi!

Techno ôm lấy trái bóng bên cạnh, khởi động tâng vài cái:

- Lần này khác, Type, việc của em ấy… khó nói lắm, dẫu sao cũng là lỗi của tôi! .

Type gạt quả bóng sang một bên, giằng lấy tay Techno:

- Không được! , lý do gì cũng không được, mau, thay quần áo đi, tôi dẫn ông tới chỗ tôi làm để xem biết đâu còn suất trống.

Type vừa dứt câu, Can đã từ đâu thò đầu vào:

- Oa! , nhà Tin giàu lắm! lại có bao nhiêu là công ty!

Nói xong liền muốn vỗ ngực:

- P’no! nếu như mà anh cần thực tập, cứ để em!

Type: ???!!!!!

Techno:!!!!!????

Tin ( ở một đâu đó ) : Ắt xì!!!!

----------

Tối hôm ấy. Căn nhà gần trường của Tin- Can.

Tin có thói quen đọc sách trong tĩnh lặng…

Ừm, việc đó chỉ là trước đây thôi! . Còn bây giờ ư?

Can đứng ngay bên cạnh, cái miệng hoạt động hết công suất:

- Tin! Tin! .

- Cậu phải giúp P’no,

- P’no không tìm được chỗ thực tập thì làm sao?

Tin mặt không ngẩng khỏi quyển sách, một chân bắt chéo một chân:

- Liên quan gì tới tôi?

Can phùng má:

- Sao lại không liên quan? . Này nhé, P’no mà không tìm được việc thì sẽ rất buồn, mà P’no buồn thì tôi cũng buồn! .Tôi buồn thì cậu vui được không?!

Tin lật một trang :

- Chuyện cười! Tên Kla đó mà không lo được sao?!

Can phát bực:

- Vậy tóm lại cậu có giúp không? ! có giúp hay không?!

Tin lúc này mới ngẩng mặt khỏi quyển sách.

Can quả thực là đã giận tới hai má hồng lựng, đôi mắt mở lớn hết cỡ, cố sức trừng về phía cậu.

Này là gì? “ thị sát” chồng sao?

Đáng yêu quá! , đến chóp mũi cùng hồng hồng.

Can một phút sau còn chưa nhận được câu trả lời, sốt ruột:

- Tin.. Tin… Đi mà…

- Tin… bạn trai tốt nhất của tôi…, đi mà…

Tin ( cái biểu cảm đó là thế nào! .thật sự muốn hôn quá )

Lấy tay che miệng, quay đi, giả ho:

- Được.

Can vừa nghe một chữ, lập tức nhảy tới :

- Tin!! Cậu là tốt nhất!

- Chụt chụt chụt!!! yêu cậu nhất !!!!!

AAAAAAA!!!!!

Chiếc ghế không chịu nổi cú “ nhảy” kia của Can,

Ngã chổng kềnh.

Tin mặc kệ cái tư thế vừa bò vừa ngồi rất mất thể diện dòng họ này, vuốt bờ mông cong cong kia:

- Can,

- Hả?

Tin bóp vài cái, ừm, thật thích tay , còn đem miệng mình ghé sát đôi tai nhỏ, gặm một cái :

- Đổi lại, đêm nay… hửm?

Can lập tức nhổm lên, ba giây lột sạch áo chính mình :

- Một đêm sao mà đủ? một tuần đi!

Tin : ???!!!!!

==========

Techno nhanh chóng được sắp xếp một vị trí phù hợp, đổi lại thì Can không xuống giường được đúng một tuần. Không sao không sao! . Can vẫn vui gần chết .

Chỉ là, người tính như thế , trời cũng muốn thuận theo.

Nhưng mà, Maya thì tính khác.

---------

Nghiến răng cắt từng mảnh nhỏ hình ảnh chụp được của Kla sóng bước bên Techno.

Mười ngày rồi!

Kla như vậy mà ăn nằm ở lỳ cùng với tên Techno đó mười ngày không về!

Xe hơi cũng không dùng nữa, cùng đi với một thằng con trai trên chiếc xe cũ rích ấy, có gì vui?!

Vậy mà cười, vậy mà nói , vậy mà lại thấy bọn chúng không hề hấn gì.

Dang một nhát kéo, xoẹt.

Khuôn mặt của Techno bị cắt làm đôi , tấm ảnh rơi lả tả.

Maya dồn nén uất hận qua từng dòng tin nhắn, gửi đi.

.

----------

Đêm hôm nay, nhận được một cái tin, Kla liền trở người .

Tin nhắn từ P’Bum “ sáng mai ”

Kla hít một hơi dài,

Đi săn, hơn thua nhau một điểm manh động.

Kla không vội vàng, chỉ bình tĩnh nằm một nơi này, dùng đôi mắt của mình dõi theo nhất cử nhất động của con mồi,

Chỉ cần một sơ xẩy nhỏ, liền có thể dùng răng nanh một nhát cắn đứt.

Việc cha mẹ cậu như thế nào lại sớm phát hiện ra chuyện giữa cậu và Techno như thế? , chẳng phải vẫn là do có người luôn đằng sau xúi giục hay sao?

Cậu không trách cha mẹ mình, bởi vì , cậu hiểu.

Không cha mẹ nào không sốc khi nhận một cái tin như thế, nếu đặt vị trí bản thân vào địa vị của họ, liền có thể thông cảm.

Chỉ là,

Maya.

Cô quá coi thường Kla này rồi! .

Gió đêm nhẹ, Techno từng nhịp thở đều, Kla ngoài này, trong tay vò chặt nhành hoa vừa hái xuống,

Nát vụn.

=======

Maya không hề biết, Kla cùng với Bum đã cho người theo dõi bản thân từ lâu, đến ngay cả đường đi làm của Techno cũng đã được gài người từng bước, một điều cũng không sơ xảy.

Sáng hôm sau ,

Techno khoác xong bộ đồng phục mới tinh liền ngạc nhiên:

- Kla? Sao em còn chưa thay đồ? Anh nhớ hôm nay em đâu được nghỉ?

Kla nói dối không chớp mắt:

- P’no, hôm nay đột nhiên được nghỉ buổi sáng, anh cứ đi trước . Buổi trưa em có thể gọi xe ôm .

Techno cười tươi, vuốt phẳng lại cổ áo:

- Được rồi!. Vậy anh đi trước nha

- Vâng!.

Techno thoải mái phi lên xe, có biết đâu chính chiếc điện thoại của mình đã được Kla lấy ra từ khi nào , gắn thêm vào đó một con chip, rồi lại thong thả đặt lại túi kia.

---------

Đoạn đường vắng , Techno còn đang điểm lại từng việc cần phải làm,

Xoẹt một đường, chiếc xe chắn ngang, Techno loạng choạng thắng gấp muốn dừng tay lái, nhưng không kịp!

Á…!

Chiếc xe ngã xoải trên nền đường, miệng chưa kịp hô một tiếng, đã thấy cả người bị kéo đi.

- Làm cái gì thế?!

- Buông ra!

Techno thực sự không hiểu nổi tình huống, một mực giãy giụa.

Hai tên ép sát người, kéo vào nơi góc khuất, không một câu nói nhiều.

Techno hoa mắt rồi , thế nên mới nhìn thấy một tên vừa rút từ lưng quần ra… một khẩu súng!

- Súng…

- Cứu…Ư…

Một cú thúc sâu lên bụng, Techno đau đến vàng mắt,

Họng súng sát gần, ấn ngay nơi đầu tim. Techno không thể tin cho nổi, chỉ có thể chết trân nghe tiếng súng vang lên.

Đoàng!

Techno nhắm nghiền mắt. Nghĩ rằng mình đã thực sự bị bắn chết rồi!

Chết chắc rồi!

Nghẹn thở, thót tim.

Lại thấy tiếng súng cận kề vang lên tiếp

Đoàng ! Đoàng!

Hai tên trước mặt ngã gục, vết máu phụt lên, não cùng tóc đều văng ra, nóng rực tanh tưởi bắn đầy người.

Sợ hãi quá độ ,

Techno trực tiếp té xỉu!

=======

Bằng chứng đầy đủ,

Làm việc gọn ghẽ sạch như chùi.

Maya trước sự chất vấn của cha mẹ Kla, một lời cũng không nói được.

Cha mẹ Kla cũng không thể ngờ, người con dâu mà ông bà hết mực một lòng muốn đón vào nhà, lại là kẻ độc ác đến như vậy.

Bà vuốt ngực :

- Kla, Kla…

- Mẹ xin lỗi…

- Thật sự xin lỗi con, suýt chút nữa mẹ đã mắc sai lầm…

Kla trấn an bà, lại quay sang phía cha mình:

- Ba.

- Ba còn có ý kiến gì nữa không?

Người đàn ông trung niên ngược lại với vợ mình, cười nửa miệng:

- Đều đã có thể làm đến thế này.

- Không hổ là con trai ta.

- Khá lắm, Kla. Con thực sự đã trưởng thành rồi.

Kla không muốn nghe những lời đó, bước dồn đến.

Thân người mười chín tuổi, đóng trong bộ vest đen như một con sói nhỏ mà ác liệt, có thể nhu hiền để người vuốt ve, lại có thể cắn người đến tan mảnh.

- Ba, con muốn nghe, là lời khác.

Cha cậu xoay lưng lại:

- Ta không ký hợp đồng khi chưa thấy đối tác.

Kla mỉm cười, cúi đầu:

- Ba, nhất định sẽ sớm gặp.

- Được! , ta chờ con đưa người đến ra mắt.

======

Techno mơ màng tỉnh dậy, còn sợ hãi đến thét lên một tiếng!

- A!!!

Kla bên cạnh giường, vội vã choàng lấy bàn tay kia , áp chặt:

- P’no?!

- Anh có sao không?

Techno nuốt xuống một ngụm nước bọt đến khô yết hầu , vã hết cả mồ hôi:

- Kla!

- Kla!

- Em biết không… người chết! Vết súng bắn… bắn vào não…

- Anh không biết…

- Khủng khiếp quá!.

- Cũng may em không có ở đấy, nếu không…nhất định dọa em sợ.

Bum phía ngoài cửa, khoanh tay nhướng mày một cái.

Đúng là hết thuốc chữa!

Còn không phải chính tay Kla bắn ra mấy viên chí mạng đó hay sao?

Dọa được nó sợ?

Ơi giời ơi. Trừ phi ngày mai mặt trời mọc ở hướng Bắc!

------

Trong này, Kla không giấu nổi vẻ “hốt hoảng” ôm lấy Techno, trấn an :

- Không sao, không sao rồi!

- Cảnh sát đã tới kịp thời, chỉ là bọn cướp vặt thôi, không có gì cả!

Techno gật gật đầu,

Phía bên này, vẫn như cũ.

Kla nở một nụ cười gian manh.

P’no ngốc của em. Nếu một ngày anh biết được rằng, Kla của anh không chỉ biết sử dụng tốt súng ( dưới thân) mà còn dùng súng ngắn chưa trượt phát nào.

Không hiểu, biểu hiện của anh sẽ thế nào đây?

Haiz…

Vẫn là để tính sau đi!

--------

Maya. Chín năm tù giam.

Một khoản tiền bồi thường đủ để Techno có một khoản bao Can ăn phủ phê cả đời,

Ủa mà quên liên quan gì tới Can ta? .

Tác giả viết nhiều quá ngộ chữ rồi bây ơi!!!!!!

=============//==========

Hoàn.

Trước/55Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Tuyệt Thế Thần Y: Quỷ Đế Xấu Bụng Cuồng Phi