Saved
Font
Trước
/69
GO
Sau
Tình Cuối Là Quan Hệ Cô Trò
Chương 7 : Lương Tâm Bất Chính
Màu Nền
Xám nhạt
Xám Đậm
Xanh nhạt
Vàng nhạt
Màu sepia
Xanh đậm
Vàng đậm
Vàng ố
Màu trắng
Hạt sạn
Sách cũ
Màu tối
Màu Chữ
Đen
Xám Nhạt
Xám Đậm
Trắng
Font Chữ
Palatino Linotype
Bookerly
Minion
Segoe UI
Roboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Cỡ Chữ
14
16
18
20
22
24
26
28
30
32
34
36
38
Kiểu Màu
otruyen.net
truyenfull.net
sstruyen.com
webtruyen.com
Đóng
Reset
Chương 7 : Lương tâm bất chính
Ngôn Thanh Lãng đưa Trạch Tịnh Cơ một bộ pijima , dẫn cô đến phòng tắm, tự mình vặn nước ấm cho đầy bồn tắm lớn, cô nhìn chằm chằm cái vẻ ôn nhu đó , ân cần, chuẩn bị cho mình, thì ra được người khác quan tâm tâm trạng sẽ ấm áp thế này. Trạch Tịnh Cơ chỉ một mực hồi tưởng lại dáng vẻ dịu dàng của Ngôn Thanh Lãng cho nên vô thức đưa tay tháo từng cái nút áo, lúc này sắp lộ cả bộ ngực cô mới bừng tỉnh nhưng đã để Ngôn Thanh Lãng nhìn thấy.
Ngôn Thanh Lãng đang canh nước cho đầy bồn, đến khi mức yêu cầu thích hợp để vào rồi nàng xoay người lại, đôi mắt không biết tại sao đặt trúng cái khe nho nhỏ trong chiếc áo sơ mi, nàng có cảm giác lạ là nhưng không biết là gì chỉ cảm nhận rõ ràng nhất là toàn thân đều nóng cả lên, trên phía môi còn có nước gì đó tuôn ra một hàng...
" Thanh Lãnh! Em chảy máu kìa! " .
Ngôn Thanh Lãng ngồi khuỵ xuống, Trạch Tịnh Cơ theo đó khòm xuống, nhìn cái khối tròn trắng trước mắt, tay chân Ngôn Thanh Lãng rũn ra chẳng điều khiển nổi, dùng 1 chút sức lực còn lại nhanh chóng bịt mũi chạy ra phòng tắm.
---------------------
< Tỉnh! Tỉnh lại! > -
Ngôn Thanh Lãng tự tán mặt mình, lần đầu bản thân bối rối như vậy cũng là lần đầu tiên nàng nhìn thấy một người ở trước mặt mình có ý định cởi áo, nhưng mà Trạch Tịnh Cơ là con gái nàng cũng là vậy, vậy thì tại sao nàng có thể có phản ứng đến máu mũi cũng chảy ra chứ, được rồi, nàng chỉnh sửa tâm tình lại một chút, đi lấy khăn giấy xé miếng nhỏ ra nhét vào lỗ mũi ngăn máu chảy ra.
Ngôn Thanh Lãng nằm trên giường, bước vào thế giới riêng của bản thân, lúc này mới có thể bình đạm như vậy thôi. Im lặng chính là tính cách căn bản của nàng, chỉ là nàng không muốn nó là đại diện khi đối diện cùng người khác. Đúng lúc Trạch Tịnh Cơ bước ra, ngồi một góc ở giường, nhớ lại chuyện kia mặt cũng có chút hồng nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh, che giấu đi ngại ngùng bên trong, cô nghiêng đầu sang một bên nói:
" Cô tắm xong rồi, bộ đồ rất vừa vặn đấy, hồi nãy em làm sao thế ? Sao lại chảy máu mũi...Ngại à ? " .
Ngôn Thanh Lãng đang nghĩ đến nếu như lúc nãy thời gian nàng xoay lại chậm hơn thời gian Trạch Tịnh Cơ cởi áo ra thì tốt biết mấy, mặc dù hậu quả vừa rồi nhìn thấy có hơi mất mặt nhưng so ra vẫn có lợi vì nhìn thấy không chỉ là khe nhỏ mà còn có khả năng là một cái gì đó rất hấp dẫn... cái lương tâm bất chính này đột nhiên xuất hiện, nàng đang cố gắng phớt bỏ nó đi trong sự im lặng của bản thân thì giọng nói của Trạch Tịnh Cơ vang lên, trong lòng nàng có quỷ cho nên mặt nhất thời lại đỏ lên.
Trạch Tịnh Cơ dùng khăn vò vò tóc, ung dung nhìn Ngôn Thanh Lãng nhét 2 miếng khăn giấy trong mũi, khuôn mặt ngơ ngác đỏ đỏ thật đáng yêu!
Thành công loại trừ suy nghĩ không trong sạch đó đi, khuôn mặt nàng dần dịu xuống, cả hai nhìn nhau, im lặng... được rồi, đây là lí do nàng không muốn im lặng khi có người ở cùng, thật áp lực.
" Em giúp cô sấy tóc " Ngôn Thanh Lãng đi đến tủ lấy ra cái máy sấy, ghim vào ổ điện rồi quỳ sau lưng Trạch Tịnh Cơ. Nàng chậm rãi lấy từng nắm tóc lên sấy, tay chạm vào từng sợi tóc mịn màng của cô, mùi hương nhàn nhạt phớt lên mũi, nàng bất giác đưa lên mũi, cùng một loại dầu gội sao lại thơm nhiều như vậy, nàng chuyển sang nhẹ nhàng vuốt tóc cô.
Trạch Tịnh Cơ hưởng thụ chăm sóc vô cùng sung sướng, trong lòng nổi lên tâm tình cực kì vui vẻ, khoẻ miệng cong lên như chiếc lá trên cây uốn lại.
" Xong rồi ạ " .
Ngôn Thanh Lãng để máy sấy sang một bên rồi nằm cạnh Trạch Tịnh Cơ. Căn bản Ngôn Thanh Lãng luôn ngủ một mình mà dáng ngủ của nàng không tốt gì, bình thường tắt đèn nằm trên giường lăn lộn một chút sẽ ngay lập tức khép mắt ngủ như chết đi. Đêm nay xem như khác, có người ngủ cùng nhưng mà có chút không được thoải mái bởi vì không thể tự do lăn lộn còn vấn vướng lại một ít tạp niệm trong đầu từ cái khe kia.
Nàng xoay sang nhìn khuôn mặt Trạch Tịnh Cơ, góc nghiêng của cô thật sự đẹp, da mặt cũng tốt, không một chút tì vết, lại còn được phản chiếu từ ánh trăng ngoài cửa sổ cứ như 3 ngàn năm mới có 1 mỹ nữ được sinh ra, xinh đẹp như vậy, Ngôn Thanh Lãng nửa thân trên dựng, trời xui quỷ khiến nàng muốn thử độ mịn của khuôn mặt kia, nàng là người nghĩ liền hành động cho nên nhích người đưa khuôn mặt lại, đem đôi môi của mình đặt nhẹ lên đôi môi của cô, cơn lo sợ lập tức phát tán, sợ hãi làm cô tỉnh giấc nàng liền giật người lui lại một chút nữa là rớt sàn. Ngôn Thanh Lãng ngại ngùng chùm chăn toàn thân, che luôn cả cái đầu, cả đêm trằn trọc có người mặt đỏ suy nghĩ lung tung không chịu ngủ, mắt mỏi quá, mở không lên nữa rồi, cũng đã lỡ hôn rồi, bất quá thì bị xa lánh thôi. Nghĩ như vậy Ngôn Thanh Lãng từ từ chìm trong giấc ngủ... Trong mơ cũng là cảnh đẹp gợi tình, Ngôn Thanh Lãng thấy hình ảnh Trạch Tịnh Cơ thoả thân, uốn cong người vặn quẹo dưới thân đầy nước xuân, mà hình như ở trên cô còn có 1 nữ nhân xoa xoa nắn nắn cặp ngực to tròn chính là nàng, 2 người trông rất đang xxx nhau... không sai, là đang xxx nhau nhưng Ngôn Thanh Lãng dường như cảm thấy có cái gì đó chạm vào ngực mình, cảm giác như thật, nhanh mở cặp mắt nhìn cái tay trắng nõn vác trên ngực, nhìn nữ nhân bên kia đang cười, Ngôn Thanh Lãng trợn mắt.
" A!!! Cô bỏ cái tay ra khỏi ngực tôi !!!! " – Ngôn Thanh Lãng chỉ chỉ Trạch Tịnh Cơ .
" Sao em không tự gạt tay tôi sang một bên ? Em hẳn rất thích điều này nhỉ ? " – Trạch Tịnh Cơ cười gian hỏi .
" Từ khi nào cô có cái ý đồ bất chính với học sinh mình vậy ?!! " .
" What ?! Em nói như vậy không thẹn với lòng à ? Tối qua không biết ai thừa cơ hội cho tôi 1 cái hôn xuyên tâm nha ~~ " .
Ngôn Thanh Lãng cạn lời... < Chó má, cô ấy làm sao biết...? > .
Từ nhỏ Trạch Tịnh Cơ có một tính rất dễ ngủ, chỉ cần là địa phương dễ chịu, nằm xuống một chút chưa tới 5 phút là có thể ngủ nhưng hôm nay có chút khẩn trương khi ngủ cùng nàng cho nên dời trễ hơn một chút.Đáng ngờ nhất là nàng không nói, hôn mình trong đêm tối, khiến cô vừa mừng vừa lo, có phải chỉ là nàng nhất thời nổi lên dục vọng rồi sau này sẽ không muốn thân cận với mình nữa không? Nhưng cô vẫn muốn tìm lợi một chút, trực tiếp bắt điểm lén lút này, chỉ cần làm nàng có thể bận rộn nghĩ về mình là được.
" Trúng tim đen rồi ! Chịu trách nhiệm đi ! "
< Chịu trách nhiệm ??? >
" Em chỉ hôn cô 1 cái , tại sao phải chịu trách nhiệm ?! " Thật thẹn cái tên vừa ăn cướp vừa la làng này mà! .
" Đó là nụ hôn đầu đời của tôi đấy !! Và... em đã thấy ngực tôi !!! " .
Có chiêu nào cứ tung ra hết luôn vậy.
Trước
/69
GO
Sau
Theo Dõi
Bình Luận
Truyện Convert :
Lầm Chọc Yêu Nghiệt Vương Gia: Phế Tài Nghịch Thiên Tứ Tiểu Thư
Truyện hay nên đọc
Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê
Hoa Hồng Trắng
Tân Hôn Không Tình Yêu, Thế Tội Vợ Trước
Hôn Ý Triền Miên: Vợ Yêu Của Tổng Tài Rất Thích
Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ
Theo Đuổi Mẹ Xin Xếp Hàng
Xin Hãy Ôm Em
Cẩm Tú Điền Duyên
Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi
Bệnh Chiếm Hữu
Dừng đọc
Truyện Vừa Đọc
>> Bấm để xem ...
Truyện Đã Theo Dõi
>> Bấm để xem ...
Chương Mới
Ông Chủ Tiệm Nhang Đèn
- Chương 132: Quỷ Thị Gửi Thư
- Chương 131: Lòng Tham Không Đáy
- Chương 130: Mặc Linh Cầm Quyền
- Chương 129: Bút Ký Thần Sử
- Chương 128: Viên Ngọc Thời Gian
Danh Mục
Lọc Truyện
Xếp Hạng
Truyện Full
Truyện Mới
Truyện Full Hay
Truyện Hot
Ngôn Tình Hay
Xuyên Không Hay
Đam Mỹ Hay
Tiên Hiệp Hay
Kiếm Hiệp Hay
Truyện Convert
Thể Loại
Tiên Hiệp
Kiếm Hiệp
Ngôn Tình
Đô Thị
Quan Trường
Võng Du
Khoa Huyễn
Huyền Huyễn
Dị Giới
Dị Năng
Quân Sự
Lịch Sử
Xuyên Không
Trọng Sinh
Trinh Thám
Thám Hiểm
Linh Dị
Sắc
Ngược
Sủng
Cung Đấu
Nữ Cường
Gia Đấu
Đông Phương
Đam Mỹ
Bách Hợp
Hài Hước
Điền Văn
Cổ Đại
Mạt Thế
Truyện Teen
Phương Tây
Nữ Phụ
Light Novel
Việt Nam
Đoản Văn
GG Dịch