Saved Font

Trước/40Sau

Tình Yêu Độc Chiếm Của Ác Ma

Chương 24:

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Thật là vấn đề kì lạ. Hàn Hiểu Viêm lười biếng nhấc mắt, hắn tại sao lại không đồng ý chứ? Đối với hắn, việc này chẳng qua chỉ là một phần trong công việc, và hôn nhau cũng chỉ là một động tác đơn giản.

Hắn chỉ cần cúi đầu, chạm vào hai môi của người khác mà thôi. Thật là quá đơn giản.

Quen nhau? Quen nhau? Cậu và Hàn Hiểu Viêm quen nhau? Làm ơn, cậu có làm thế nào cũng không dám tưởng tượng ra cảnh ấy.

Bầu trời xanh thẫm, thanh tịnh khiến người thở dài, một đám mây trắng như tơ lụa, mang một cảnh sắc nói không nên lời. Ánh mặt trời nhu hòa chiếu rọi lên bãi cỏ xanh nõn, cách đó không xa là một cây cao to sừng sững, tán lá xanh lấp lánh dưới ánh mặt trời.

Vu Tiểu Đồng quỳ trên bãi cỏ ngoại ô, nhìn cảnh sắc như tranh mà cảm thán vô hạn.

Từ lúc nào cậu bắt đầu biết đa ưu đa sầu vậy?

"Tiểu Đồng, em còn ngẩn người ở đây à? Lát nữa là quay MV rồi, nếu như em đến trễ, đến lúc đó đạo diễn lại tìm em khắp công ty." Chị Hoa đi đến nói.

"em biết rồi." cậu vô nại đứng dậy. Đương nhiên, nguyên nhân thật sự đạo diễn tìm cậu là vì, chỉ vì nếu cậu chưa xuất hiện tại trường quay, thì Hàn Hiểu Viêm sẽ không chịu vào vị trí.

Hai người cùng nhau đi về phía địa điểm Hàn Hiểu Viêm quay hình.

"xem ra em đang có tâm sự." Bước chân chị Hoa ngừng lại, đột nhiên nói.

"chị nhìn ra sao?" cậu ngạc nhiên.

"đương nhiên, trên mặt em ghi rõ, gặp phải chuyện phiền phức gì sao?"

Chuyện phiền phức....ưm, có thể cho là vậy.

"chị Hoa, hai người quen nhau, chỉ là vì làm việc thân mật hơn sao?"

"việc thân mật hơn? Ý em là gì?"

"đó là....như là ôm a, vuốt ve, hay là....ơ, hôn nhau."

"sao em lại nghĩ như vậy? Chị nghĩ đa phần nam nhân là yêu người nào đó, mới quen với người đó, nhưng chị không ngoại trừ một bộ phận ít nam nhân không vì yêu."

Yêu? Hàn Hiểu Viêm làm những hành động như vậy với nàng là vì yêu cậu? Vu Tiểu Đồng bị suy nghĩ trong đầu mình dọa phải. Cho đến khi cậu ngồi bên cạnh đạo diễn, nhìn cảnh quay trong MV, cậu vẫn nghĩ về vấn đề này.

Vô cớ, hễ nghĩ tới Hàn Hiểu Viêm có thể yêu cậu, cậu bỗng dưng cảm thấy vui.

Trời ơi, cậu nhất định là bị chứng hoang tưởng rồi! cậu cố sức lắc đầu, hắn đi qua rất nhiều nơi, trong đầu của hắn, có thể có nhiều người xinh đẹp vây quanh. Người đẹp nào hắn chưa gặp qua, sao lại yêu cậu chứ?

Cho nên— cậu chỉ là người để hắn giết thời gian rảnh rỗi thôi.

Cho nên—-lời của hắn, không có bất kì ý nghĩa đặc biệt nào.

"được, màn tiếp theo quay cảnh hôn nhau, tôi hy vọng hai vị có thể bồi dưỡng cảm xúc trước." Đạo diễn Dương Phong đi đến trước mặt Hàn Hiểu Viêm và Đông Nghi Mai nói.

"không cần thiết để bồi dưỡng cảm xúc, cứ trực tiếp quay đi." Hàn Hiểu Viêm không kiên nhẫn nói.

"đương nhiên, tôi cũng không vấn đề gì." Đông Nghi Mai vội vàng nói, cô ta đợi giây phút này từ lâu rồi.

"vậy thì được, tiếp tục." Nếu như hai nhân vật chính đều nói vậy, ông ta cũng không có lí do gì phản đối.

"Viêm, cậu định quay cảnh hôn thật sao?" nhìn từ đầu tới cuối Đinh Lạc cuối cùng cũng lên tiếng.

"chỉ là hôn nhau, không có vấn đề gì." Hàn Hiểu Viêm không quan tâm nói.

"......" Đinh Lạc đớ họng quay qua nhìn Vu Tiểu Đồng đang ngẩn người. Thật là không có vấn đề gì sao? Hy vọng là vậy. Thở dài một hơi, y đi qua vỗ vai đối phương, "yên tâm, chỉ là cảnh hôn thôi."

"tôi...tôi biết." Vu Tiểu Đồng nhìn Đinh Lạc, "trong ‘dục vọng màu đỏ’ cũng có rất nhiều cảnh hôn, màn hôn này, nhất định có hiểu quả cao." Cậu căn bản không muốn nói, cậu muốn nói là....cậu muốn nói.....

Ánh đèn bắt đầu tối dần, âm thanh ở trường quay cũng bắt đầu yên lặng. Thiếu nữ nằm dưới cây, đang ngủ, còn thiên sứ nhẹ nhàng đi đến, nhìn thiếu nữ. Thứ thiên sứ cần rất nhiều, thiên sứ không nên chỉ yêu tuyệt đối một người, những điều này thiên sứ biết, nhưng thiên sứ lại không thể khắc chế được dục vọng trong nơi sâu thẳm trong thâm tâm.

Thiên sứ từ từ thi triển phép thuật, khiến thiếu nữ chìm vào giấc ngủ trong phút chốc, thiên sứ có thể hôn lên môi thiếu nữ, nụ hôn mang tình yêu áp lên môi của thiếu nữ......

Thái độ của hắn, động tác của hắn, nhất cử nhất động của hắn, đều phảng phất như nói với người khác, hắn đối với thiếu nữ này có dục vọng.

Tim bỗng nhói đau, hai tay Vu Tiểu Đồng nắm chặt áo trước ngực, cứ như có một tảng đá lớn trong lòng, khiến cậu không thể thở nổi.

Thật kì lạ, cậu cư nhiên cảm thấy khó chịu, cứ như bị cái gì đó đâm phải, khó chịu khiến cậu muốn khóc.

Tại sao lại như vậy? Chẳng qua chỉ là một màn hôn nhau thôi mà. Trong ‘dục vọng màu đỏ’ cậu cũng từng thấy qua, nhưng khi ấy cậu không có cảm giác muốn khóc, nhưng sao nay lại có.

Hay là, bởi vì cậu thích Hàn Hiểu Viêm. Bởi vì cậu thích hắn, cho nên mới không muốn nhìn thấy hắn hôn người nữ nhân khác?

Cậu thích Hàn Hiểu Viêm?!

Thích sao? Nếu như không thích, vậy sao cậu lại khó chịu?

"OK!" đạo diễn hiển nhiên rất hài lòng với màn diễn này.

Hàn Hiểu Viêm đứng thẳng người, đi đến trước mặt Vu Tiểu Đồng , "sao vậy? Sắc mặt sao trắng thành như vầy?"

"không...không có gì." Cậu vội lắc đầu.

Hắn đưa tay định kéo cậu đến bên người, cậu lại đột nhiên co người, tránh bàn tay của hắn.

Đôi vai co rúm, sắc mặt trắng bệch, còn có thần thái sắp khóc, chết tiệt, cậu cư nhiên vẫn sợ hắn! Trong lòng Hàn Hiểu Viêm bỗng có một cơn nộ hỏa.

Hôm qua, cậu rõ ràng chạy đến nói với hắn, sau này sẽ không sợ, nhưng nay, cư nhiên như lúc trước!

Hắn nhếch môi, không vui đưa tay ra lần nữa, "cậu——"

"tôi....tôi đi nhà vệ sinh một lát!" cậu vội vàng lui ra sau, nhanh chóng tránh khỏi cánh tay của hắn.

Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm theo hình bóng của cậu, móng tay cơ hồ đâm sâu vào bàn tay.

Vote cho Munn để mình có độg lực post bài nhoa . Hãy theo dõi Munn để theo dõi nhìu truyện mới sắp post

Trước/40Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Nghịch Kiếm Cuồng Thần