Saved Font

Trước/25Sau

Tình Yêu Hay Trả Thù

Chương 18 : Kỉ Niệm Xưa Chẳng Còn Nữa Mà Sẽ Là Dĩ Vãng

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Vì không thể hoãn những tiết mục kia nên tôi vẫn phải làm nốt . Đến cuối cùng kết quả cũng thuộc về lớp tôi và hai lớp giải nhì , ba còn lại . Và tát nhiên phần thưởng là đi sang Hàn Quốc trong 1 tuần nhưng mà hai ngày nữa mới bắt đầu . Vì thế mà tôi không biết gặp mặt bọn bạn tôi thế nào cả . Sau khi diễn xong , tôi chạy vụt về nhà luôn . Nhưng tầm được 5´ sau mẹ và anh hai đã về đến nhà . Còn thêm cả mấy đứa bạn của hai anh em tôi nữa chứ : Kiều Anh , Phong . Bọn này sang nhà tôi để nghe tôi bị mẹ mắng à ? Nhục nhã thật ! Vừa về đến nhà mẹ đã đi thẳng vào trọng tâm mà nói

_ Ly con nói cho mẹ xem , tại sao con lại làm vậy ! Con biết là bị cấm mà sao vẫn làm hả ?

_ Dạ ... Tại vì con không muốn .. mọi người ... nhìn con bằng ánh mắt phân biệt ạ .

_Thế thì nó cũng không có nghĩa là con được đeo . Không phải cái gì con muốn là cũng được đâu . Còn anh hai con nữa . Hai bọn con định lừa mẹ à . May cho con là mẹ ruột con không biết ! Ngưng con cũng đừng để mẹ biết được chuyện này một lần nữa . Giờ thì Kỳ , nói cho mẹ biết , tại sao con biết em con bị thương mà không ngăn cản . Và đặc biệt là chuyện em con chơi với thằng Minh kia nữa . CHẲNG LẼ HAI CON QUÊN MẤY RẰNG AI LÀ KẺ GIẾT CHA CON À ? LY VỚI KỲ !

_Con biết nhưng mà .... - Kỳ

_MẸ ĐỪNG NHẮC ĐẾN CHUYỆN ĐẤY NỮA . MẸ CŨNG BIẾT LÀ CON KHÔNG THỂ QUÊN ĐƯỢC MÀ . CÒN CHUYỆN TẠI SAO CON LẠI TIẾP CẬN MINH THÌ VÌ CON ĐANG HÀNH HẠ TINH THẦN CẬU TA. ĐƯỢC CHƯA Ạ . TỪ LÚC MẸ BẮT CON BỎ MẤY CÁI ĐỒ ĐÓ RA THÌ BÂY GIỜ CON KHÔNG BIẾT PHẢI XỬ XỰ VỚI MỌI NGƯỜI NHƯ THẾ NÀO . ĐẶC BIỆT LÀ MẤY CÁI ĐỨA CHƠI THÂN VỚI CON . CÒN CHUYỆN NHƯ VÀ LÂN LÀ HAI ĐỨA GIÁN TIẾP GIẾT CHẾT BA THÌ SAO ? CON ĐANG TIẾP CẬN HỌ ĐỂ MOI MÓC THÔNG TIN THÌ ... GIỜ MINH CŨNG VẬY KẾ HOẠCH CŨNG BỊ VỠ . GIỜ THÌ MẸ HÀI LÒNG CHƯA ? - Tôi nói mà nước mắt thì như suối . Nói xong chạy thẳng lên trên lầu , nhốt cửa lại rồi òa khóc thật to . Nhiều lúc khóc sẽ giúp ta nhẹ bớt phần nặng nề trong tâm hồn của mỗi người . Ngồi trong phòng khóc , nước mắt thẫm hết lên trên ga giường .

_MẸ ĐỪNG NHẮC ĐẾN CHUYỆN ĐẤY NỮA . MẸ CŨNG BIẾT LÀ CON KHÔNG THỂ QUÊN ĐƯỢC MÀ . CÒN CHUYỆN TẠI SAO CON LẠI TIẾP CẬN MINH THÌ VÌ CON ĐANG HÀNH HẠ TINH THẦN CẬU TA. ĐƯỢC CHƯA Ạ . TỪ LÚC MẸ BẮT CON BỎ MẤY CÁI ĐỒ ĐÓ RA THÌ BÂY GIỜ CON KHÔNG BIẾT PHẢI XỬ XỰ VỚI MỌI NGƯỜI NHƯ THẾ NÀO . ĐẶC BIỆT LÀ MẤY CÁI ĐỨA CHƠI THÂN VỚI CON . CÒN CHUYỆN NHƯ VÀ LÂN LÀ HAI ĐỨA GIÁN TIẾP GIẾT CHẾT BA THÌ SAO ? CON ĐANG TIẾP CẬN HỌ ĐỂ MOI MÓC THÔNG TIN THÌ ... GIỜ MINH CŨNG VẬY KẾ HOẠCH CŨNG BỊ VỠ . GIỜ THÌ MẸ HÀI LÒNG CHƯA ? - Tôi nói mà nước mắt thì như suối . Nói xong chạy thẳng lên trên lầu , nhốt cửa lại rồi òa khóc thật to . Nhiều lúc khóc sẽ giúp ta nhẹ bớt phần nặng nề trong tâm hồn của mỗi người . Ngồi trong phòng khóc , nước mắt thẫm hết lên trên ga giường .

Sáng hôm sau , đã là 8h sáng và đồng nghĩa là đã vào học rồi . Mà trong khi đó tôi còn đang nằm và mở mắt nhìn trời . Nhìn sang điện thoại là bao nhiêu người gọi như Linh , Hương , Bảo , Khánh và nhiều nhất là Minh . Nhưng mà hôm qua anh ta đã nhìn tôi với ... . Nhìn xuống dưới là xả ống tin nhắn từ những người kia nào là xin lỗi , mẹ không cố ý , anh xin lỗi , ... Nói chung là dài cả ngìn cây số mà vẫn còn nhiều điều muốn nói ... . Đằng nào cũng đã muộn nên thôi cứ như thế này luôn. Dù gì cũng đều là muộn . Chuẩn bị đồ xong là tôi đi đến trường . Bước vào lớp ai cũng nhintồi với anh mắt kì lạ . May là cô cho về chỗ . Nhưng ngồi cạnh Minh thì càng lo sợ hơn nữa

_Em là ai ? - Minh

_ Em là bạn gái anh hihi - tôi cố gắng nặn ra nụ cười rạng ngời mà vẫn giữ trẻ thơ kia . Như kiểu em có làm gì đâu

_Ừ .. - Minh thôi nói chuyện luôn

Cả ngày hôm đấy tôi như bị cô lập thật ra là chỉ mấy đứa cũ thôi . Còn Kiều Anh , Kỳ , Bảo , Khánh , Phong vẫn còn chơi với tôi như thường . Quan sát từ nãy giờ thấy Như đang cười thật tươi như mình vô tội vậy đó. Đến giờ ra chơi , bước qua chỗ như mà giựt hẳn dây chuyền " BFF " ra và ném thẳng xuống đất không thương tiếc . Chưa kể còn giẫm lên . Nhìn bề ngoài thế thôi nhưng thực chất lòng tôi chả khá hơn bao nhiêu . Đi thật nhanh vào WC khóc thật to . Từ bây giờ tao với mày coi như không hề xảy ra cái gì cả . Đỡ hơn một chút là đi lên sân thượng , khóa chặt cửa lại , nhìn lên trời hét thật to

_ AAAAAAAAAA...... !

_ AAAAAAAAAA...... !

Nước mắt cứ rơi dần xuống nước . Tôi ước gì mình là con trai . Vì nước mắt sẽ chảy vào bên trong lòng nên không ai có thể thấy mình đang đau được . Trời càng đẹp , lòng đang xót . Tự dưng tôi nở một nụ cười khinh bỉ chính mình . Giờ tôi cần một người để dựa dẫm có thể làm mờ đi vết thương dù nó mãi mãi để lại sẹo . Bỗng một giọng nói vang lên

_Nè , cô bị sao vậy ? - Phong bước đến

Ngước lên nhìn Phong mà nước mắt càng tuôn ra nhiều hơn . Chạy đến Phong , ôm thật chặt mà khóc cũng nhiều . Không biết là ai chỉ cần một cái ôm cũng xoa đi nhiều vết thương ....

Trước/25Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Võ Đạo Đại Đế