Saved Font

Trước/200Sau

Tình Yêu Siêu Cấp Ngọt Ngào Của Lộ Tiểu Thư

Chương 22: Anh Tự Mình Đi Xuống

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Cô quay đầu nhìn thoáng qua căn phòng mình vừa bước ra, vẫn không thấy Thẩm Trường Hà đi ra ngoài, cô hạ giọng xuống nói chuyện với Tần Phong: "Mối quan hệ giữa tôi và anh ấy thật sự rất tệ sao?"

Cô vừa nói xong lời này, Tần Phong nhìn cô với ánh mắt như nhìn kẻ thiểu năng trí tuệ.

Rõ ràng tất cả đều là do cô gây ra, vậy mà hiện tại lại nói với giọng điệu như thể hết thảy mọi chuyện đều không liên quan đến cô, Tần Phong quả thực không biết nên nói cái gì.

Đúng lúc này, người giúp việc đi tới, nhìn thấy Tần Phong ở đây, nói: "Trợ lý Tần."

"Sao?" Tần Phong hỏi.

Người giúp việc nói: "Lam Tinh tiểu thư và quản lý của cô ấy đến đây, họ nói là muốn đến thăm và chào hỏi Thẩm tiên sinh."

"Chào hỏi cái gì? Không phải đã nói Thẩm tiên sinh hiện tại không tiện tiếp khách sao? Tống Dương này làm việc kiểu gì vậy." Tần Phong nhíu mày, oán giận càm điện thoại gọi cho Tống Dương, "Không phải nói chuyện này là do cậu toàn quyền phụ trách ư, sao bọn họ lại đến đây."

Giọng nói của Tống Dương từ bên kia truyền đến, "Bọn họ nhất quyết muốn tới, cậu nghĩ cách đi! Hơn nữa, người ta đến cũng là có ý tốt, sau này cũng sẽ hợp tác, nếu có thể gặp mặt thì càng tốt, còn nếu không thì cậu tự nghĩ biện pháp đi."

Tần Phong cúp máy, sắc mặt khó coi.

Người giúp việc đứng ở bên cạnh nói: "Bọn họ đều đã đến rồi, làm sao bây giờ?"

"Tôi đi" Tần Phong nói xong, trực tiếp đi xuống lầu, cũng không có ý định báo cáo cho Thẩm Trường Hà.

Anh hiện tại muốn Thẩm Trường Hà an tâm tĩnh dưỡng, về phần những người râu ria kia, anh sẽ tự mình giải quyết.

Lộ Kiêu Dương ngồi trên sofa, nghe đến cái tên Lam Tinh này, nghĩ đến những lời Annie vừa mới nói, lòng hiếu kỳ nổi lên.

Cô đứng lên lấy chiếc khăn trên vai xuống rồi đi xuống lầu.

Đứng ở cửa, nghe thấy Tần Phong cùng người trong phòng khách đang nói chuyện: "Lam tiểu thư sao lại đến đây?"

Người quản lý của Lam Tinh là một người đàn ông, "Tiểu Tinh muốn đến thăm và chào hỏi Thẩm tiên sinh."

Tần Phong nói: "Lam tiểu thư có lòng, chúng tôi rất cảm kích, nhưng sức khỏe của Thẩm tiên sinh không tốt nên không cách nào đến gặp các vị. Lần sau ngài ấy khỏe, Lam tiểu thư lại đến vậy."

Lam Tinh: "Thì ra là vậy! Xem ra lần sau tôi sẽ đến."

Lộ Kiêu Dương ghé vào cạnh cửa, thanh âm của Lam Tinh rất êm tai, khiến cô rất kinh ngạc muốn xem Lam Tinh trông như thế nào?

Cô cố hết sức ló đầu ra cửa, nhưng nơi này thật sự quá lớn, nhìn hồi lâu cũng không thấy gì, chỉ có thể miễn cưỡng nhìn thấy bóng dáng của Tần Phong.

Người đàn ông ở phía sau nhìn cô chăm chú hồi lâu, nhẹ nhàng khụ một tiếng.

Lộ Kiêu Dương vội vàng quay đầu lại thì nhìn thấy Thẩm Trường Hà đang đứng trước mặt mình.

Anh rất cao, cô chỉ có thể miễn cưỡng đứng đến cằm của anh.

Cô cười với anh, nhớ ra anh không thể nhìn thấy, liền hỏi: "Sao anh lại xuống đây?"

Thẩm Trường Hà không lên tiếng.

Lộ Kiêu Dương nhìn lên cầu thang dài, thấy bên người anh không có ai, anh đi xuống mà cô không nghe thấy một chút tiếng động nào cả.

Lộ Kiêu Dương vô cùng ngạc nhiên, hỏi Thẩm Trường Hà: "Anh vừa mới một mình đi xuống cầu thang sao?"

"Phải"

Lộ Kiêu Dương nói: "Anh thật lợi hại!"

Mắt anh không thể nhìn thấy mà lại có thể bước xuống không một chút tiếng động.

"Lợi hại chỗ nào?"

Trong lòng Lộ Kiêu Dương có rất nhiều ý nghĩ nhưng lại không dám nói cho anh nghe.

Nếu một người không thể nhìn thấy, bạn còn chọc vào chỗ đau của họ, chắc chắn họ sẽ rất khổ sở.

Cô nói: "Thật ra lần sau nếu anh muốn đi xuống lầu thì có thể tìm tôi, tôi nghĩ anh không nên đi lung tung như vậy, đi xuống cầu thang rất nguy hiểm đó."

Trước/200Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Trọng Sinh Nhật Bản Trường Cao Đẳng Sinh