Saved Font

Trước/50Sau

Tôi Kết Hôn Sau Khi Mất Trí Nhớ

Chương 21:

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
“Thế em muốn…” Cô còn chưa nói xong đã hôn Lộ Phong một cái, hôn vào cằm anh.

Lộ Phong không ngờ cô sẽ hôn mình, cánh tay hơi run rẩy.

Nguyễn Văn Văn thích vẻ mặt khao khát này của anh nhất, cười càng vui vẻ hơn, hôn cằm xong rồi lại hôn lên mặt anh.

Lộ Phong lấy lại tinh thần, yên lặng nghĩ, xem ra thứ cô Lộ muốn rất quý giá, anh cũng không tránh né, phối hợp cho cô hôn mình.

Đôi môi của Nguyễn Văn Văn hôn lên sống mũi anh, hôn xong lại lui ra một chút, đầu ngón tay đặt lên môi anh, sau đó lại dời xuống yết hầu nơi cổ họng anh, nhẹ nhàng sờ một cái.

Yết hầu của người đàn ông là nơi nhạy cảm nhất, ánh mắt của Lộ Phong khẽ thay đổi, vừa định đưa tay ngăn lại, Nguyễn Văn Văn đã nâng mặt anh lên, đặt lên môi anh.

Lúc hai đôi môi chạm vào nhau, Lộ Phong nghe cô nói: “Em muốn anh.”

Lộ Phong còn chưa lên tiếng, cô đã nói tiếp: “Em đi tắm, ngoan ngoãn chờ em quay lại đấy.”

Cô nói xong thì leo xuống khỏi người Lộ Phong, đi vào phòng tắm.

Lộ Phong nhìn cửa phòng tắm đóng chặt, đầu ngón tay đặt lên môi mình, từ từ vuốt ve tựa như đang thưởng thức nụ hôn vừa nãy.

Một lúc sau, anh đi vào phòng sách, gọi điện thoại cho Chu Hải, bảo anh ta đặt mua tất cả quần áo, đồ trang sức, túi xách và cả giày dép đang thịnh hành ở Paris dạo gần đây.

Chu Hải hỏi: “Mỗi thứ một bộ sao ạ?”

Lộ Phong nhớ tới chuyện vừa xảy ra, bình tĩnh nói: “Mỗi thứ mười bộ.”

Chu Hải: “…”

Sau khi nói chuyện mua quà tặng xong, Chu Hải nói chuyện công việc một chút, Lộ Phong tạm thời tổ chức các buổi họp trực tuyến.

Thời gian đã thấm thoát trôi tới chín giờ.

Nguyễn Văn Văn chờ thật lâu cũng không thấy anh, thế là cô mặc áo khoác đứng lên đi tới phòng sách tìm người. Trước khi vào cửa thì cô chợt nhớ tới chuyện gì đó nên vòng trở lại, đi xuống tầng, lúc trở lại trên tay còn bưng một bát canh.

Cánh cửa khép hờ, cô gõ tượng trưng một cái, sau đó đẩy cửa tiến vào.

Lộ Phong đang họp, cũng không chú ý tới tiếng động ở cửa, mắt chỉ nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, có ai đó đang báo cáo công việc ở bên kia, chính là dự án vừa ký kết gần đây, dự án rất lớn, đầu tư gần mười tỉ nên Lộ Phong rất coi trọng nó.

Lúc nghe báo cáo, anh đeo tai nghe bluetooth.

Nhìn từ góc độ của Nguyễn Văn Văn, chỉ có thể nhìn thấy anh đang làm việc, cũng không biết cụ thể anh đang làm gì, vì vậy cũng không suy nghĩ nhiều.

Cô đặt bát xuống bàn uống trà nhỏ, khom người ngồi lên ghế sô pha, bày ra tư thế chờ Lộ Phong phát hiện ra mình.

Lúc làm việc Lộ Phong thật sự tập trung toàn bộ tinh thần, chẳng nhìn lấy một lần nào.

Cô Lộ bị ngó lơ, tâm trạng hơi khó chịu, môi mím chặt, đứng dậy đi qua đi lại bên cạnh anh, cô chỉ lo lắc lư trước mặt anh không để ý đến những thứ khác, nhưng cô lại không biết, cô đã bị lộ rồi.

Bởi vì góc đứng của cô nên không nhìn thấy vẻ mặt cô, chỉ nhìn thấy dáng người mảnh khảnh của cô.

Sau khi trải qua sự cố tin nhắn thoại lúc sáng, mấy nhân viên cấp cao của tập đoạn Lộ thị đang họp trực tuyến lại chứng khiến người thật làm nũng một lần nữa.

Nguyễn Văn Văn đi qua đi lại mấy lần, Lộ Phong cũng không nhìn, cô bĩu môi ngồi lên đùi Lộ Phong, cánh tay còn thuận tiện ôm lấy cổ anh.

Một tay khác lại đặt lên ngực mình, nũng nịu nói: “Không phải đã bảo anh đợi em sao?”

Cô Lộ tập kích bất ngờ, Lộ Phong khó lòng phòng bị, lúc cô ngồi xuống đùi anh, anh mới phản ứng lại, nhưng vẫn bị chậm nửa nhịp, mấy người ở bên kia máy tính đã thấy hết cảnh tượng này.

Anh theo bản năng đưa tay tắt video, cánh tay vừa giơ ra lập tức bị Nguyễn Văn Văn bắt lấy, vừa chơi đùa ngón tay anh vừa nói: “Anh không thích em đúng không?”

Trước đây cô cũng từng hỏi anh như thế, khi đó Lộ Phong không biết cô đang đùa, còn tưởng rằng là thật nên trả lời cô: “Thích.”

Cô nghe xong, suýt nữa đã cười đến tắt thở, nói anh hài hước quá đi, cô chỉ đang học theo lời thoại trong phim trên tivi chơi đùa với anh thôi.

Sau đó khi cô hỏi lại, anh cũng không còn mắc lừa nữa rồi.

Nguyễn Văn Văn thấy anh không trả lời, lại càng nói lớn tiếng hơn, lắc cánh tay anh nói: “Có thích hay không, có thích hay không?”

Một người đàn ông thật sự không ngăn được sự trêu chọc của người phụ nữ, mà Lộ Phong cũng được xem như một người đàn ông bình tĩnh.

Khi thấy cô cứ luôn miệng hỏi, cuối cùng anh cũng trả lời: “Ừ, thích.”

Trước/50Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Đô Thị Chi Thần Y Xuống Núi