Saved
Font
Trước
/55
GO
Sau
Tôi Là Ô Sin
Chương 18
Màu Nền
Xám nhạt
Xám Đậm
Xanh nhạt
Vàng nhạt
Màu sepia
Xanh đậm
Vàng đậm
Vàng ố
Màu trắng
Hạt sạn
Sách cũ
Màu tối
Màu Chữ
Đen
Xám Nhạt
Xám Đậm
Trắng
Font Chữ
Palatino Linotype
Bookerly
Minion
Segoe UI
Roboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Cỡ Chữ
14
16
18
20
22
24
26
28
30
32
34
36
38
Kiểu Màu
otruyen.net
truyenfull.net
sstruyen.com
webtruyen.com
Đóng
Reset
Tối_
Nó nằm trên giường, nghĩ về những việc xảy ra hôm nay mà không sao nhịn cười. Cười xong, lại thấy tức. Tức vì tên vô duyên vô dáng vô dạng vô hình vô tình vô nghĩa vô lương vô tri vô giác vô học vô thức hắn. Nó thầm trách ông trời, thật không hiểu nổi, rốt cuộc kiếp trước mang nợ gì tên khốn tiểu nhân kia mà kiếp này xui xẻo, năm lần bảy lượt bị hắn bắt nạt một cách vô duyên vô cớ. Trong khi nó thùy mị, đoan trang, dịu dàng, thướt tha hết sức có thể trước mặt các em nhỏ để xây dựng hình tượng trong sáng và lành mạnh trong mắt chúng, thì hắn ta, chỉ một vài câu nói nào đó đã đầu độc tâm hồn ngây thơ trong sáng của thằng Bin. Khiến cho thằng oắt nhận xét nó bằng hai cụm từ duy nhất, nghe mà chối, chối tai, không lọt vào tai nào được. Đó là: "Cáo già giả nai, đạo đức giả."... "Chắc chắn đến 99,99 0,01% là tên chết bầm nhà hắn đầu độc thằng nhóc, không chỉ thế, hắn còn cố tình xui thằng oắt con kia nói ình nghe. Trời ạ! Hắn không biết rằng, hắn làm thế là làm trái với những điều Bác Hồ dạy hay sao? Đó chính là có lỗi với Đảng, có lỗi với Đoàn, có lỗi với Chính phủ, có lỗi với các chiến sĩ đã hi sinh, có lỗi với Bác Hồ, có lỗi với bác Giáp, có lỗi với bộ giáo dục, và đặc biệt có lỗi với các em thiếu nhi. Quá lắm! HOÀNG SƠN VIỆT! Anh quá đáng lắm! Chờ xem, chờ tôi thoát khỏi anh, tôi sẽ cho anh hưởng thụ những ngày còn lại của cuộc đời trong địa ngục." nghĩ thế, nó liền cười nham hiểm, ngay sau đó, cầm điện thoại, ấn ấn và nó lại nức nở than vãn với nhỏ Trang. Qua điện thoại, Trang nói nhỏ còn chưa xác định được là khi nào về. Bác sĩ khám ẹ nhỏ thì nói chỉ là cảm thường, lại thêm bệnh hen của bà bộc phát nên mất khá nhiều thời gian chữa trị. Đồng thời, cần chăm sóc bà chu đáo sau khi ra viện. Chỉ sợ mất quá nhiều thời gian, phía nhà trường sẽ không đồng ý để nhỏ tiếp tục nghỉ học, không khéo nhỏ sẽ phải học lại, giống như lưu ban..... Vấn đề thứ hai, nhỏ không nói nhưng nó chắc chắn chi phí ẹ nhỏ nằm viện lâu như vậy là hoàn toàn rơi vào tình trạng âm.... Chị em tốt rơi vào hoàn cảnh éo le như vậy, người nhân nghĩa, trọng bạn bè như nó không thể không cứu. Cũng may là số tiền lần trước nhỏ để lại nó chưa động tới. Thế nên, nó đưa ra rất nhiều quyết định. Thứ nhất, sáng ngày mai gửi tiền qua thẻ cho nhỏ. Thứ hai, từ ngày mai sẽ tự kiếm tiền bằng cách làm thêm giờ để đóng tiền phòng, tiền học, tiền ăn... Thứ ba, ngày mai, huy động bạn bè cùng góp tiền, thực hiện tâm nguyện "lá lành đùm lá rách" của Bác Hồ. Cái thứ tư, cũng là cái quan trọng nhất, từ ngày mai sẽ thường xuyên gọi điện về nhà, dùng đủ mọi cách, mọi thủ đoạn, tận dụng triệt để tài năng uy hiếp của mình để ba mẹ chuyển tiền tới. Như vậy, vừa có thể trang trải cuộc sống, vừa có thể giảm bớt gánh nặng của nhỏ. Dù rất khó nhưng...đành cố vậy....
Nó nằm trên giường, nghĩ về những việc xảy ra hôm nay mà không sao nhịn cười. Cười xong, lại thấy tức. Tức vì tên vô duyên vô dáng vô dạng vô hình vô tình vô nghĩa vô lương vô tri vô giác vô học vô thức hắn. Nó thầm trách ông trời, thật không hiểu nổi, rốt cuộc kiếp trước mang nợ gì tên khốn tiểu nhân kia mà kiếp này xui xẻo, năm lần bảy lượt bị hắn bắt nạt một cách vô duyên vô cớ. Trong khi nó thùy mị, đoan trang, dịu dàng, thướt tha hết sức có thể trước mặt các em nhỏ để xây dựng hình tượng trong sáng và lành mạnh trong mắt chúng, thì hắn ta, chỉ một vài câu nói nào đó đã đầu độc tâm hồn ngây thơ trong sáng của thằng Bin. Khiến cho thằng oắt nhận xét nó bằng hai cụm từ duy nhất, nghe mà chối, chối tai, không lọt vào tai nào được. Đó là: "Cáo già giả nai, đạo đức giả."... "Chắc chắn đến 99,99 0,01% là tên chết bầm nhà hắn đầu độc thằng nhóc, không chỉ thế, hắn còn cố tình xui thằng oắt con kia nói ình nghe. Trời ạ! Hắn không biết rằng, hắn làm thế là làm trái với những điều Bác Hồ dạy hay sao? Đó chính là có lỗi với Đảng, có lỗi với Đoàn, có lỗi với Chính phủ, có lỗi với các chiến sĩ đã hi sinh, có lỗi với Bác Hồ, có lỗi với bác Giáp, có lỗi với bộ giáo dục, và đặc biệt có lỗi với các em thiếu nhi. Quá lắm! HOÀNG SƠN VIỆT! Anh quá đáng lắm! Chờ xem, chờ tôi thoát khỏi anh, tôi sẽ cho anh hưởng thụ những ngày còn lại của cuộc đời trong địa ngục." nghĩ thế, nó liền cười nham hiểm, ngay sau đó, cầm điện thoại, ấn ấn và nó lại nức nở than vãn với nhỏ Trang. Qua điện thoại, Trang nói nhỏ còn chưa xác định được là khi nào về. Bác sĩ khám ẹ nhỏ thì nói chỉ là cảm thường, lại thêm bệnh hen của bà bộc phát nên mất khá nhiều thời gian chữa trị. Đồng thời, cần chăm sóc bà chu đáo sau khi ra viện. Chỉ sợ mất quá nhiều thời gian, phía nhà trường sẽ không đồng ý để nhỏ tiếp tục nghỉ học, không khéo nhỏ sẽ phải học lại, giống như lưu ban..... Vấn đề thứ hai, nhỏ không nói nhưng nó chắc chắn chi phí ẹ nhỏ nằm viện lâu như vậy là hoàn toàn rơi vào tình trạng âm.... Chị em tốt rơi vào hoàn cảnh éo le như vậy, người nhân nghĩa, trọng bạn bè như nó không thể không cứu. Cũng may là số tiền lần trước nhỏ để lại nó chưa động tới. Thế nên, nó đưa ra rất nhiều quyết định. Thứ nhất, sáng ngày mai gửi tiền qua thẻ cho nhỏ. Thứ hai, từ ngày mai sẽ tự kiếm tiền bằng cách làm thêm giờ để đóng tiền phòng, tiền học, tiền ăn... Thứ ba, ngày mai, huy động bạn bè cùng góp tiền, thực hiện tâm nguyện "lá lành đùm lá rách" của Bác Hồ. Cái thứ tư, cũng là cái quan trọng nhất, từ ngày mai sẽ thường xuyên gọi điện về nhà, dùng đủ mọi cách, mọi thủ đoạn, tận dụng triệt để tài năng uy hiếp của mình để ba mẹ chuyển tiền tới. Như vậy, vừa có thể trang trải cuộc sống, vừa có thể giảm bớt gánh nặng của nhỏ. Dù rất khó nhưng...đành cố vậy....
Cả ngày mệt mỏi, suy nghĩ lại tốn nhiều công sức như vậy khiến mắt nó nặng trĩu, dần dần, dần dần đi vào giấc ngủ.
Cả ngày mệt mỏi, suy nghĩ lại tốn nhiều công sức như vậy khiến mắt nó nặng trĩu, dần dần, dần dần đi vào giấc ngủ.
Trước
/55
GO
Sau
Theo Dõi
Bình Luận
Truyện hay nên đọc
Tự Cẩm
Anh Là Của Nợ Của Em
Boss Là Nữ Phụ
Ngài Cố Thân Mến!
Vợ Chồng Hắc Đạo
Lão Bà Đẻ Trứng
Đêm Ngày Sủng Nịnh
Sự Trả Thù Ngọt Ngào - Huyenshin1111
Vợ Yêu Được Cưng Chiều Đến Tận Trời Của Chủ Tịch Mộ
Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
Dừng đọc
Truyện Vừa Đọc
>> Bấm để xem ...
Truyện Đã Theo Dõi
>> Bấm để xem ...
Chương Mới
Sao Boss Còn Chưa Trốn?
- Chương 109: Ngoại Truyện 10: Góc Nhìn Của Cố Từ - Hoàn Toàn Văn
- Chương 108: Ngoại Truyện 09
- Chương 107: Ngoại Truyện 08
- Chương 106: Ngoại Truyện 07
- Chương 105: Ngoại Truyện 06
Danh Mục
Lọc Truyện
Xếp Hạng
Truyện Full
Truyện Mới
Truyện Full Hay
Truyện Hot
Ngôn Tình Hay
Xuyên Không Hay
Đam Mỹ Hay
Tiên Hiệp Hay
Kiếm Hiệp Hay
Truyện Convert
Thể Loại
Tiên Hiệp
Kiếm Hiệp
Ngôn Tình
Đô Thị
Quan Trường
Võng Du
Khoa Huyễn
Huyền Huyễn
Dị Giới
Dị Năng
Quân Sự
Lịch Sử
Xuyên Không
Trọng Sinh
Trinh Thám
Thám Hiểm
Linh Dị
Sắc
Ngược
Sủng
Cung Đấu
Nữ Cường
Gia Đấu
Đông Phương
Đam Mỹ
Bách Hợp
Hài Hước
Điền Văn
Cổ Đại
Mạt Thế
Truyện Teen
Phương Tây
Nữ Phụ
Light Novel
Việt Nam
Đoản Văn
GG Dịch