Saved
Font
Trước
/55
GO
Sau
Tôi Là Ô Sin
Chương 45
Màu Nền
Xám nhạt
Xám Đậm
Xanh nhạt
Vàng nhạt
Màu sepia
Xanh đậm
Vàng đậm
Vàng ố
Màu trắng
Hạt sạn
Sách cũ
Màu tối
Màu Chữ
Đen
Xám Nhạt
Xám Đậm
Trắng
Font Chữ
Palatino Linotype
Bookerly
Minion
Segoe UI
Roboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Cỡ Chữ
14
16
18
20
22
24
26
28
30
32
34
36
38
Kiểu Màu
otruyen.net
truyenfull.net
sstruyen.com
webtruyen.com
Đóng
Reset
Hôm sau đến trường, nó quyết định làm lơ tên Quân phiền phức kia, mặc kệ anh ta có bám dai như đỉa. Tự mình đi theo nó, rồi làm ra vẻ là tình cờ, còn nói cái gì "Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ...". Phụt... Nó nhổ vào.
Nghĩ lại càng thấy bất công. Trong trường hàng nghìn sinh viên, tại sao nó lại gặp phải tên phiền phức này? Sớm muộn không quen, cớ sao đúng lúc anh ta đang gặp rắc rối mà dây vào? Lúc đó nhiều người như vậy, thế nào mà mắt anh ta nhìn trúng nó rồi? Còn nữa, có cần thiết phải ám quẻ nó lâu như vậy không?
- Nguyễn Hoàng Trà My! Số mi là cái số đen đủi gì thế này?!!
Chết tiệt! Nó ngủ gật trong giờ của Duyệt Tuyệt lại còn nói mớ. Chết chắc rồi, nhìn xem, bao nhiêu là con mắt đang hướng nó mà cười nhạo. Giống như là Ngày tận thế vậy. Ôi chao... Ánh mắt của mụ Sư thái Duyệt Tuyệt kia mới đáng sợ làm sao... lạnh lùng, sắc bén đầy sát khí như con dao đâm thẳng vào não nó. Tê liệt, não bộ nó tê liệt rồi. Từ nay về sau đảm bảo nó khó sống yên à coi... Bà Sư thái bắt đầu hành động, di chuyển ánh mắt từ nó sang mấy quyển sổ sách đặt trên bàn.
- Chị Trà My? Phiền chị nhắc lại những nội dung chính tôi vừa nói.
- Hả...Dạ?- nó lúng túng.
- Chị nhắc lại những nội dung chính tôi vừa nói được chứ?
- ... Thưa... thưa Giáo sư, em... em...
- ... Thưa... thưa Giáo sư, em... em...
Thế là tiết học của Duyệt Tuyệt sư thái hôm ấy và cả những tiết học sau này nữa, nó bị xem như con cá đặt trên thớt, bất lực dưới sự tác động mạnh mẽ của con dao là bà mụ sư thái. Nó đã bị "Hầm" như thế. Chung quy là tại tên Lê! Mạnh! Quân!
...
Cả một ngày nó nghe loáng thoáng được một thông tin đang hot về hắn - Hoàng Sơn Việt: gây truyện tày đình với một con bé năm nhất nào đó từ bọn ông tám bà tám trong lớp. Không biết thông tin có tin cậy không nhưng nghe đâu hai đứa Liên và Hà lớp bên tận mắt chứng kiến; chính tai chúng nó nghe thấy miệng hắn nói ra năm chữ: "Tôi - sẽ - chịu - trách - nhiệm". Ừm... Tôi sẽ chịu trách nhiệm? Câu này quen. Hình như lúc trước, cái hôm mà hắn ta đưa ra yêu cầu, cũng nói "Tôi sẽ chịu trách nhiệm!" thì phải. Thôi đúng rồi! Đúng là hắn đã nói thế. Hai đứa kia nghe thế nào vậy? Nếu chúng nó biết... Vậy thì nó xong rồi. Tiêu rồi...
Lúc này nó đang cầu nguyện, cầu cho hắn thật sự đã nói năm chữ kia với một người khác. Miệng không ngừng lẩm bẩm trấn an bản thân: "Có thể lắm chứ.... Rất có thể không phải mình đâu... Hắn ta đào hoa vậy mà, gây chuyện tày đình cũng không có gì ngạc nhiên... Chắc không phải mình đâu..." Đằng này nó rối tung cả lên mà bên chỗ hắn, cũng ngạc nhiên không kém. Nghe nói tin này có từ hai hôm trước rồi, hắn cũng đã biết từ hôm qua nhưng không để tâm đến vấn đề vớ vẩn này, chỉ là hôm nay ngay cả mẹ và bà nội hắn cũng gọi điện đến hỏi về vấn đề này, mắc công hắn giải thích. Quả là tốn calo...
...
Tối hôm ấy đang ăn cơm, vừa hay cậu bạn tên Kiên của hắn cũng tới. Nhìn thấy trong nhà còn cả nó và nhỏ Vy, anh ta có vẻ bất ngờ. Vừa ăn, Kiên vừa nói chuyện rất tự nhiên. Thẳng thắn hỏi hắn vấn đề "Tôi - sẽ - chịu - trách - nhiệm" ấy.
- Nghe nói mày làm ra chuyện tày đình với một con nhỏ năm nhất hả?
"Phụt..."
"Phốc..."
"Phốc..."
Nó và hắn không hẹn mà sặc. Tình thế này rơi vào mắt người ngoài cuộc, liền sinh nghi.
- Khụ khụ! Khụ khụ khụ... khụ! Nói gì kì vậy? Nè, nội tao gọi điện ày phải không? Đến mày cũng nghĩ tao vậy hả?
- Không đúng hả? Vậy thì xin lỗi...
- Ash... Lần sau mấy cái tin vớ vẩn ấy đừng có hỏi tao. Khùng!
Nãy giờ nó ngồi im, cảm giác ngay cả đến nuốt nước bọt cũng thấy khó khăn. Thật tình sự việc ra sao, chỉ có hắn và nó hiểu rõ.
Hai hôm sau, chỉ cần một câu nói của hắn, những tin đồn kia lập tức bốc hơi. Hai đứa Liên, Hà lớp bên cũng không nhìn nó với ánh mắt khinh khỉnh trước đây nữa. Nó mới có thể thở phào... Thật may là trước đây hai đứa kia không tiết lộ danh tính của nó. Hắn cũng tài ghê, nếu đổi lại rơi vào người khác đứng ra biện minh cũng chưa chắc có mấy người tin, huống hồ hằng nghìn người trong trường này, chỉ sau hai ngày liền im thít... Qua đợt này nó mới thấy, "Tiếng nói của Hotboy" có quyền lực như thế nào.
Trước
/55
GO
Sau
Theo Dõi
Bình Luận
Truyện hay nên đọc
Vợ Trước Có Hỉ
Chàng Ceo Của Tôi
Nam Thần Nhà Tôi
Thực Tập Sinh Thần Tượng
Boss Sủng Quá Gấp
Lấy Chồng Bạc Tỷ
Tổng Tài Tuyệt Ái Tình Thê
Cưới Trước Yêu Sau - Lạt Tiêu
Nghiện Sủng: Quân Gia Thần Bí Kiều Thê
Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)
Dừng đọc
Truyện Vừa Đọc
>> Bấm để xem ...
Truyện Đã Theo Dõi
>> Bấm để xem ...
Chương Mới
Ta Có 90 Nghìn Tỷ Tiền Liếm Cẩu
- Chương 34: C34: Chương 34
- Chương 33: C33: Chương 33
- Chương 32: C32: Anh Hùng Bàn Phím
- Chương 31: C31: Tức Đến Phát Điên
- Chương 30: C30: Anh Bạn Nhỏ Có Nhiều Tài Năng
Danh Mục
Lọc Truyện
Xếp Hạng
Truyện Full
Truyện Mới
Truyện Full Hay
Truyện Hot
Ngôn Tình Hay
Xuyên Không Hay
Đam Mỹ Hay
Tiên Hiệp Hay
Kiếm Hiệp Hay
Truyện Convert
Thể Loại
Tiên Hiệp
Kiếm Hiệp
Ngôn Tình
Đô Thị
Quan Trường
Võng Du
Khoa Huyễn
Huyền Huyễn
Dị Giới
Dị Năng
Quân Sự
Lịch Sử
Xuyên Không
Trọng Sinh
Trinh Thám
Thám Hiểm
Linh Dị
Sắc
Ngược
Sủng
Cung Đấu
Nữ Cường
Gia Đấu
Đông Phương
Đam Mỹ
Bách Hợp
Hài Hước
Điền Văn
Cổ Đại
Mạt Thế
Truyện Teen
Phương Tây
Nữ Phụ
Light Novel
Việt Nam
Đoản Văn
GG Dịch