Saved Font

Trước/41Sau

Tôi Thề Tôi Phải Bắt Anh Mỉm Cười Và Nói Yêu Tôi! Lí Nhất Nam, Hãy Nhớ Câu Nói Đó

Chương 31

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Đã ba năm từ ngày mà hắn ra đi . Nó bây giờ đang ở lục địa Australia cùng với cả đám và đã là tổng giám đốc tập đoàn L.K . Nhỏ cũng đã là tổng giám đốc tập đoàn C.A . Anh nó giờ cũng đã có hẳn một cái tập đoàn S.N lớn thứ 3 thế giới . Tuy nhiên anh và nhỏ đã sát hợp hai tập đoàn C.A và T.N lại . Nhân thì cũng là tổng giám đốc tập đoàn S.I . Nó vẫn ko quên được hắn . Tổ chức của hắn nó đã cho người quản lí . Nhưng ko hiểu sao nó vẫn ko vượt lên được tổ chức của hắn . Còn về kẹo mút thì kể từ ngày hôm đó nó đã có thói quen ngậm kẹo mút . Đi đâu cũng ko thể tách kẹo mút ra khỏi nó được . Công việc của nó ngày càng nhiều lên . Sáng làm việc , tối thì nhớ lại những kỉ niệm của hắn và nó ngày nào . Rồi nước mắt bất chợt rơi . Nó vẫn tới ngọn đồi hạnh phúc để chơi với Ken và Kin . Nhưng nó cảm thấy thật vắng vẻ . Sờ tay lên cây hạnh phúc . Những dòng chữ hắn đã khắc cùng nó . Nó vẫn ko quên nụ cười của hắn . Cứ thế nước mắt nó lại rơi xuống . Ban đêm là vậy , đó là khoảng thời gian con người sống thật với cảm xúc nhất . Ban ngày , nó trở thành một con người vô cùng lạnh lùng . Biết bao nhiêu chàng trai đến tỏ tình nó đều từ chối . Phải chăng trong tim nó vẫn còn hình ảnh của hắn ?

♫ Không có :

Giọt mưa nào...

Rơi mà không chạm đất...♫ Không có :

Giọt nước mắt nào...

Rơi mà không mang một lí do...

- Mày có sao ko ? Dạo này thấy mày ko ổn lắm - nhỏ lo lắng hỏi

- Hả ? À , tao vẫn ổn , ko sao đâu - nó mỉm cười . Nó cười nhưng thật sự nó chưa bao giờ ổn

Tối nay trên đường về . Nó gặp một băng đảng . Đối với nó là chuyện nhỏ nhưng nó ko tâm trạng tốt nên rất yếu . Định làm thế võ chuẩn bị đánh thì một bóng đen nhảy vào cầm súng bắn chết hết một đám đó . Nó có cảm giác rất quen thuộc . Lướt qua mặt nó . Nó chỉ thoáng thấy mái tóc màu xanh dương cùng với khuyên tai màu bạc chói lóa . Vì trời tối nên nó ko thấy mặt của người đó . Nhưng mái tóc màu xanh dương và cái khuyên tai màu bạc khiến nó nhớ lại hắn . Nước mắt nó lại sắp rơi . Nó quyết định ko được khóc vì hắn nữa . Nó đã khóc quá nhiều rồi . Còn mấy tên còn lại nó chỉ cần mấy giây là nằm ôm đất mẹ hết . Mệt mỏi nó lết thân về nhà . Còn bóng đen hồi nãy thì khẽ nhếch mép cười rồi đi về . Còn Nhân bây giờ đang ở công ti làm việc . Dạo này công việc ở công ti rất nhiều . Một phần Nhân làm việc để quên đi người con gái anh luôn nhớ về . Một phần làm cho công ti phát triển hơn .

- Có một cô gái muốn gặp sếp – cô thư kí của Nhân nói

- Tôi bận … - Nhân chưa nói xong thì bị chen ngang voi một going nói quen thuộc mà anh luôn mong được nghe thấy :

- Anh ko tiếp em ? – Ân đứng trước mặt nhân nói

- Hả ? Ân ? Là em hả ? Em chết rồi mà ? – Nhân ngạc nhiên đứng dậy

- Chuyện rất là dài dòng , anh ngồi xuống nghe em kể này … -Ân bắt đầu kể

Quá khứ

- AAAAAAAA – Ân la lên rồi rớt xuống

Thật may cho cô là ở dưới vực có một hang động và cô đã rớt vào hang động đó . Ân hôn mê trong một ngày và tỉnh dậy .

- Ui da , đau quá – Ân nói với giọng yếu ớt rồi chữa vết thương . Trong người cô luôn luôn có hộp y tế . Sau 2 ngày ở trong hang động Ân phát hiện trong hang có một lối dẫn lên trên . Ân lần theo lối đó mà đi thì tới bệnh viện của 3 con rắn độc đang nằm dưỡng bệnh và vô tình nghe được kế hoạch của bọn đó và chuyện gì tiếp theo thì tự hiểu .

- Vậy mà làm anh đau muốn chết – Nhân mỉm cười nói

- Anh đau ở đâu ? Mà sao anh đau ? – Ân nhíu mày lo lắng hỏi

- Anh đau ở tim này . Anh đau vì người con gái anh yêu bị hại chết . Mà giờ thì ko sao rồi – Nhân cười

- Anh … - Ân chưa nói hết thì Nhân đã đặt lên môi Ân một nụ hôn chứa đựng sự nhung nhớ , ngọt ngào .

Trước/41Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Y Phi Kinh Thế