Saved Font

Trước/59Sau

Tổng Tài Lạnh Lùng, Chờ Em Nói Yêu Tôi

Chương 2

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Triển Phong tìm một khách sạn bình thường ở trước, hiện tại túi tiền cũng chỉ có chút ít, không tiết kiệm không được đâu. Ngồi ở trên giường khách sạn, nhìn giới thiệu vắn tắt của tập đoàn Lâm thị. Gia tộc Lâm thị mở rộng công ty, tới nay thì mọi nơi đều có trụ sở công ty, xem ra phát triển cũng không tệ lắm, Triển Phong nhẹ nhàng nói.

Mở máy tính của khách sạn vào trang web Lâm thị tìm hiểu, xem hoạt động gần đây nhất của công ty và hoạt động tuyển dụng. Xem nửa ngày, Triển Phong đem tình hình hiện tại của Lâm thị đều nhìn một chút, đại khái cũng biết một ít, thông báo tuyển dụng chức vị cũng không ít, nhưng là mẹ Triển quy định chỉ có thể nói mình chỉ tốt nghiệp trung học, ai! Chỉ tốt nghiệp trung học, thì trong xã hội cạnh tranh khốc liệt này, chỉ có thể tìm được việc của một tên tép riêu.

What? Triển Phong nhìn thấy một thông tin tuyển dụng mới, cần người, yêu cầu: Nữ, cao: hơn 170 cm, bằng cấp: trung học, tính cách sáng sủa...... Mặt sau nội dung Triển Phong căn bản không nhìn kỹ, ha ha! Thật thích hợp với bổn tiểu thư, hắc hắc. Triển Phong cười như vợ bé, lập tức gửi e-mail, tận lực chờ đối phương liên lạc phỏng vấn.

Đang đợi Lâm thị xí nghiệp liên lạc tới phỏng vấn, Triển Phong phải đi tìm nhà trọ thôi, không thể ở khách sạn mãi được, tuy nói không phải khách sạn sang trọng gì, nhưng cô chỉ có chút ít tiền, sao mà ở hoài được . Rốt cục ở ngày thứ tư tìm được một chỗ ở, hoàn cảnh cũng không tệ lắm, chủ cho thuê nhà là một đại thẩm, đồ dùng trong phòng đơn giản, nhưng mà đồ dùng hằng ngày đều đầy đủ hết, Triển Phong lập tức liền chuyển vào phòng trọ, giao tiền thuê nhà, dựa theo quy định trước mắt, chồng tiền trước ba tháng, tiền mới đó mà còn không tới một nửa, điều này làm cho Triển Phong vô cùng rầu rĩ.

Cho dù chỉ một lần cũng đủ mãn nguyện...... Một trận tiếng chuông di động vang lên. Tùy tay bắt máy "A lô"

"Chào cô, cho hỏi cô có phải Triển tiểu thư không?"

"Là tôi"

"Tôi là người thuộc phòng nhân sự của xí nghiệp Lâm thị, thông báo với tiểu thư, sáng ngày mai, chín giờ đến công ty phỏng vấn, địa chỉ là XXX..."

Thật tốt, thông báo nhanh như vậy đã có, Triển Phong kiềm chế vui sướng trong lòng, bề ngoài ung dung thản nhiên nói:"Được, tôi nhớ rồi, ngày mai nhất định đến đúng giờ, cám ơn, chào cô"

"Chào" Đối phương khách khí ngắt điện thoại.

Ha ha! Ngày phỏng vấn cũng đã có rồi, có thể kiếm tiền được rồi, Triển Phong lộ ra bộ mặt mê tiền tươi cười. Trong mắt nhất thời xuất hiện hai cái $$.

Tuy nói Triển Phong là đại tiểu thư ngậm thìa vàng sinh ra, nhưng tính tình tham tiền cũng không biết di truyền từ ai mà ra, là một tên keo kiệt bủn xỉn có tiếng. Cùng người nhà ra ngoài thì nhất định không đem theo tiền, cùng bạn học đi chơi thì có thể không trả hóa đơn tuyệt đối sẽ không trả, chỉ có tình huống bắt buộc mới phải rút tiền túi ra. Bạn học đều cười cô là người 'vắt cổ chày ra nước' [ý nói keo kiệt], ôm tiền chôn chung với quan tài. Cho tới nay Triển Phong cũng không thèm để ý tới, như cũ làm theo ý mình. Cho nên lúc ấy rất nhiều bạn học đều nghĩ đến nhà cô có vẻ khó khăn mới có thể tạo thành tính cách hành động của cô như vậy, Triển Phong cũng lười đáp lại, cho nên toàn bộ bạn học thời trung học của cô đều cười cô, đặt biệt danh là 'cực phẩm vắt cổ chày ra nước'.

Sáng sớm hôm sau, mặt trời tỏa ra ánh nắng gay gắt trên không. Lúc trước tìm phòng trọ này nguyên nhân chính là vì cách Lâm thị không xa, đi bộ hay đi xe đều được. Ở xã hội này, sống ở phố tây đi làm trên phố đông, sống phố đông đi làm dưới phố tây, mỗi ngày dành hai tiếng đi làm là chuyện bình thường, cho nên Triển Phong có thể tìm được phòng trọ cách công ty không xa làm cô thật vui.

Đi vào dưới lầu công ty Lâm thị, đánh giá tòa nhà Lâm thị một chút, cũng không tệ lắm, cả tòa nhà đều thuộc sở hữu Lâm thị, kinh doanh bất động sản thật là khí phách nha, trong lòng Triển Phong nghĩ tới.

Đi vào lầu một, nhìn thấy có rất nhiều người chờ ở đó. Không thể nào, một cái chức vụ nho nhỏ mà cũng có nhiều người tới phỏng vấn? Triển Phong cảm thấy một trận chán nản. Đối với bản thân Triển Phong tuyệt đối tự tin! Nhưng đối người phỏng vấn căn bản không tin tưởng thôi.

"Các vị, mời mọi người cầm sơ yếu lý lịch, lấy số thứ tự xếp hàng chờ phỏng vấn." Bà cô, à không không, là bà cô xinh đẹp ôn nhu nói.

Xem qua số thứ tự một chút, số 153! Cho dù chia đều một người phỏng vấn mất năm phút đồng hồ cũng phải tới bảy trăm sáu mươi phút, gần 13 tiếng đồng hồ, biết chừng nào tới phiên mình đây!

Cũng may, phỏng vấn không phải như mình nghĩ, mỗi lần có năm người cùng nhau đi vào, đương nhiên bởi vì không quen biết ai, cho nên cũng không biết người đi vào sẽ phỏng vấn như thế nào, tóm lại nhìn đến người có thai phía trước đi ra. Rốt cục cũng sắp đến phiên của cô, một ông chú đi ra ngoài nói, 'đã tới giờ nghỉ trưa', buổi chiều tiếp tục!

Fuck! Đến phiên mình lại nghỉ trưa, thật muốn đá ông chú kia một cái. Đương nhiên Triển Phong chỉ dám tưởng tượng ra, nếu như bị lão Phật gia biết, ngày đầu tiên đi phỏng vấn đã đánh người nơi công cộng gây chuyện ẩu đả, không cần cười ta nha, ta nhịn!

Cuối cùng qua thời gian nghỉ trưa, đến phiên Triển Phong phỏng vấn. Đi vào trong mới biết được có năm người giám khảo đang ngồi, Triển Phong đi tới trước mặt vị chủ khảo thứ 3, là một người rất có khí chất mỹ nữ, Triển Phong trực tiếp nhìn nàng, không tính xinh đẹp nhưng phi thường có khí chất, ngũ quan thực đoan chính, ánh mắt nhỏ nhắn nhưng làm cho người ta cảm thấy vô cùng thoải mái. Đột nhiên cảm thấy một trận xôn xao, quay đầu nhìn thoáng qua, cô gái vào phỏng vấn bên cạnh đột nhiên khóc lên, Triển Phong đang buồn bực, giám khảo còn chưa có hỏi câu nào, tự nhiên lại khóc? Giám khảo chậm rãi nhìn cô gái kia.

Đáng sợ! một nữ nhân vô cùng lạnh lùng, xinh đẹp làm cho người ta không dám tới gần, chỉ thấy nàng ngồi ngay ngắn ở giữa năm vị giám khảo, hay tay vòng quanh ngực, một đôi mắt sắc bén nhìn cô gái đang khóc, trong phút chốc làm Triển Phong cảm thấy toàn bộ văn phòng đều bị băng sương bao phủ, làm cho mùa hè nóng bức lại có cảm giác được từng đợt gió lạnh. Rốt cục cô gái lạnh lùng kia mở miệng nói:"Đi ra ngoài khóc xong rồi vào phỏng vấn."

"Cô nhìn xong chưa?" Sau đó mỹ nữ lạnh lùng mở miệng nói chuyện.

"Làm hết hồn... ha ha." Triển Phong đỏ mặt có điểm ngượng ngùng gãi gãi tóc, cô căng thẳng hay thẹn thùng liền thích gãi tóc.

Mỹ nữ ôn nhu khí chất nói:"Xin chào, tôi họ Dương, cô là Triển Phong?"

"Vâng, đúng vậy." Sơ yếu lý lịch không phải viết rõ ràng rồi sao, chẳng lẽ mỹ nữ khí chất không biết chữ?

"Vừa mới nhìn tên cô tôi còn nghĩ là một người đàn ông, không nghĩ lại là tên của một cô gái"

Thông báo tuyển dụng có tuyển nam sao? Triển Phong yên lặng nghĩ, lại không lên tiếng đáp lại.

"Vì sao khi tốt nghiệp trung học, cô không thi đại học? Trường trung học cô học là trường trọng điểm, thi vào đại học hẳn là không khó"

Kỳ thật từ nhỏ lão Phật gia đã lên giọng, tiểu học thì học ở Nhật, bồi dưỡng lễ phép cho đứa trẻ. Trung học thì học ở Anh, bồi dưỡng đứa trẻ thân sĩ phong độ. Trung học thì học trong nước, bồi dưỡng năng lực học tập. Đại học sang Đức học, bồi dưỡng tính cách oai nghiêm cẩn thận.

Có nên đem học vấn mà lão Phật gia cấp cho cô nói ra?, Triển Phong cũng không biết, nhưng mấy loại ngoại ngữ này đều nói lưu loát, coi như là một môn kỹ năng đi.

"Bởi vì, bởi vì [không thể đem giao ước cùng lão Phật gia nói ra] trong nhà không đủ khả năng, cho nên không thi đại học" Lung tung viện đại một cái lý do, khẩn trương xoa xoa tay.

Kỳ thật Triển nhị tiểu thư nhà ta là sợ lời nói dối bị vạch trần nên mới khẩn trương, nhưng người bên ngoài nhìn vào, Dương giám khảo xem ra cảm thấy có chút điểm đau lòng cho cô gái tuấn mỹ trước mắt, cho nên cũng không tiếp tục hỏi đề tài này.

"Ah, ra là vậy, thật đúng là đáng tiếc" Mỹ nữ khí chất tự nói.

Kế tiếp giám khảo hỏi một ít vấn đề về chức vụ liên quan, sau đó mỹ nữ khí chất nói một câu:"Mời cô trở về chờ thông báo"

"Được, Dương tiểu thư. Hẹn gặp lai" Triển Phong lịch sự nói

Chờ Triển Phong đi ra ngoài, cô gái bị mỹ nhân lạnh lùng làm cho khóc cũng chưa đi vào, khi Triển Phong ra khỏi văn phòng liền nhìn thoáng qua mỹ nhân lạnh lùng, phát hiện nàng đang nhìn cô, dọa cô thiếu chút nữa vấp té, trong nháy mắt Triển Phong cảm thấy giống như mỹ nhân lạnh lùng đang cười với cô, chờ cho cô đứng vững lại, mới nhìn kỹ, nguyên bộ mặt lạnh lùng, một chút biểu tình cũng không có, khẳng định là xuất hiện ảo giác, vì thế bước nhanh ly khai khỏi văn phòng lạnh lẽo.

Trên đường về nhà, thời tiết vẫn nóng bức như thế Triển Phong không biết khi nào thì điện thoại gọi tới nên nằm ở trên giường nghĩ, ngủ quên lúc nào không hay, đến lúc đói bụng mới tỉnh lại, lúc này đã sáu giờ tối, đứng lên uống chút nước. Vọt vào phòng tắm thật sạch sẽ, may mắn trong phòng còn có máy tính, nếu không chắc là chán chết. Đang ở trên mạng lướt web. Đột nhiên di động vang lên, không biết là ai gọi tới liền cầm điện thoại "A Lô"

"Xin chào, tôi là Dương Vân"

Dương Vân là ai? Đang muốn nói 'cô nhầm số rồi', dường như đối phương biết suy nghĩ của Triển Phong, lập tức nói "Tôi là người của tập đoàn Lâm thị, đã phỏng vấn cho cô lúc chiều."

"A, Dương tiểu thư, xin chào" Triển Phong vội trả lời. Thì ra là mỹ nữ khí chất.

"Tôi gọi là muốn thông báo cho cô, buổi sáng ngày mai đúng chín giờ giờ đến tầng 25, trực tiếp đến tìm tôi."

"Được, được, ngày mai tôi nhất định đến đúng giờ" Triển Phong kiềm chế vui mừng trong lòng bình tĩnh nói.

"Tốt, vậy ngày mai gặp, chào"

"Được, được, ngày mai gặp, chào."

Ha! Nhiều người như vậy lại chọn mình, chuyện này chứng tỏ mỹ nữ khí chất thật tinh mắt! Đối với mỹ nữ khí chất để lại ấn tượng sâu sắc không ít, nàng tên Dương Vân, gọi mỹ nữ khí chất quả không sai, tên cũng thật có khí chất, ha ha ha. Triển Phong ôm di động tiếp tục ngây ngô cười.

Ngày hôm sau đúng giờ đi vào Lâm thị."Xin chào, Dương tiểu thư báo với tôi hôm nay chín giờ sáng đến tầng 25 báo danh." Triển Phong nói với một nữ tiếp tân.

"Chào cô, xin hỏi cô tên họ gì?" Cô gái hỏi

"Tôi họ Triển, Triển trong Triển trí cao phi [Bay cao, bay xa]"

"Được, xin chờ một chút" Chỉ thấy cô gái cầm lấy điện thoại nói vài câu liền cúp, ngẩng đầu lộ ra nụ cười chuyên nghiệp nói:"Mời cô vào thang máy phía tay phải lên tầng 25"

"Được, cám ơn." Triển Phong đi theo hướng tay phải, đi thẳng lên tầng 25.

Trước/59Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Đô Thị Tối Cường Tu Chân Học Sinh