Saved Font

Trước/138Sau

Tra Công, Cách Ta Xa Một Chút

Chương 49: Xem Phim

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
☆ Chương 49: Xem phim

---------------Editor: Mèo----------------

Cố Hân Di vừa đến cửa nhà Lâm Tích Lạc được vài giây, thiếu chút nữa đụng vào một người thân ướt đẫm, chật vật vô cùng, nhưng từ hướng đi của người đó, hắn là từ trong nhà Lâm Tích Lạc chạy ra, hơn nữa hình như cô cũng từng gặp người ta ở đâu đó.

Cố Hân Di nghĩ nghĩ, đẩy cửa nhà Lâm Tích Lạc, đi vào.

* * * * * * * * * *

Tô Chính dựa vào cửa, Lượng chạy trối chết về nhà, khóa mình trong phòng, thân thể run rẩy dựa vào cửa, hai tay đồng dạng, bám lấy khung cửa mà run rẩy không ngừng.

Trái tim trong lồng ngực như nhảy ra ngoài, khiến Tô Chính Lượng cả người khó chịu, cậu chỉ có thể há mồm to không ngừng thở dốc.

Việc mới vừa phát sinh trong phòng tắm, hết thảy, giống như một giấc mơ, cái ôm ấm áp của người kia, mang theo khí tức của hắn, lại vô cùng ôn nhu.

Nghĩ đến thân thể mình dưới sự dẫn dắt của Lâm Tích Lạc mà phản ứng, Tô Chính Lượng hô hấp lần thứ hai hỗn độn.

Cậu chạy vào phòng tắm, mở vòi nước lạnh, nước lạnh như băng nháy mắt từ vòi hoa sen phun ra, theo đỉnh đầu trút xuống, cả người từ từ tỉnh táo lại.

Người kia khi thì đối với mình vô cùng ôn nhu, khi thì đối với mình nói lời lạnh nhạt, khi thì đối với mình lại quan tâm quá mức, khi thì hướng chính mình cố tình gây sự, hắn rốt cục đang suy nghĩ cái gì chứ? Vì cái gì mỗi lần hắn làm mấy loại hành động đó, lại khiến cho mình cảm giác như chính bản thân đang mơ vậy?

Rốt cục mày còn ôm loại tư tình gì với hắn? Chẳng lẽ mày thật sự là không còn cảm giác gì với hắn sao? Nhưng vừa rồi, vì cái gì, lại chọn ở lại chiếu cố hắn? Rõ ràng bị hắn đối xử như vậy, vì cái gì lại không chạy ngay từ đầu?

Hơn nữa càng khiến cậu sợ hãi hơn chính là, cậu thế nhưng lại đắm chìm trong lồng ngực hắn, trong nụ hôn của hắn, hắn âu yếm, mà còn hy vọng giờ khắc này vĩnh viễn đừng bao giờ dừng lại.

Tô Chính Lượng, mày rốt cuộc là làm sao vậy?

Dưới ánh đèn trong phòng tắm, chiếu vào mắt Tô Chính Lượng, khiến cậu như rơi vào sương mù, tựa như một đứa trẻ bị lạc đường, bất lực mà bàng hoàng.

Một lúc lâu, trong phòng tắm yên tĩnh trở lại, ngẫu nhiên có giọt nước rơi xuống mặt đất, phát ra tiếng "Tí tách".

"Tiểu Lượng, điện thoại của con, " nghe được tiếng mẹ gọi, Tô Chính Lượng bình phục cảm xúc đi ra ngoài.

"Hình như là Tiểu Tuệ gọi đến, con mau đi nghe máy, miễn cho người ta mất hứng, " Tô Chính Lượng nhìn đến tên người gọi đến, do dự không muốn nhận, lại không thể không nghe lời Tô mama.

Tô Chính Lượng mới vừa mở miệng, đầu dây bên kia liền truyền đến thanh âm dễ nghe của Chu Tuệ, "Tô tiên sinh, em có hai vé đi xem phim vào cuối tuần, không biết anh có thể đi cùng em chứ?"

Tô Chính Lượng nghe thấy đối phương chủ động mở miệng hẹn, có chút không biết làm sao, nhưng nhìn thấy ánh mắt mẹ nhìn mình, trong lòng lại mâu thuẫn, tư tưởng rất nhanh đấu tranh một phen, cậu vẫn là đáp ứng, "Được."

"Vậy đến lúc đó gặp anh!" Chu Tuệ nghe thấy Tô Chính Lượng trả lời, vô cùng cao hứng, thời gian cùng địa điểm cũng chưa nói liền cúp điện thoại.

Tô Chính Lượng đặt điện thoại xuống, ngẩng đầu nói với mẹ, "Mẹ, Chu Tuệ hẹn con cuối tuần đi xem phim."

Tô mama vừa nghe, vẻ mặt lúc này mới biểu lộ ý cười, "Thật tốt quá, vậy con nhất định phải biểu hiện tốt đó, đừng khiến cho người ta mất hứng."

Tô Chính Lượng chua sót rũ mắt, "Mẹ, con biết rồi."

* * * * * * * * * *

Cuối tuần, Tô Chính Lượng đi tới rạp chiếu phim, vừa bước vào cửa, bả vai đã bị người vỗ nhẹ nhẹ một chút, quay lại nhìn, là Chu Tuệ.

Nhìn thấy Chu Tuệ vì buổi hẹn hôm nay mà tỉ mỉ trang điểm, Tô Chính Lượng nói, "Thật có lỗi, trên đường có chút kẹt xe, cho nên đến trễ."

"Không sao, em cũng vừa tới, chúng ta vào thôi, " Chu Tuệ nói xong, khoác một cánh tay Tô Chính Lượng bước đi, động tác vô tình như vậy, lại khiến thân thể cậu cứng đờ.

"Tô tiên sinh, anh làm sao vậy?" Chu Tuệ ý thức được Tô Chính Lượng không được tự nhiên, liền dừng lại.

Tô Chính Lượng nói dối, "Thật có lỗi, hồi sáng bị đụng vào vai, có chút đau, cho nên..."

Chu Tuệ tức khắc buông lỏng tay, vội vàng xin lỗi, "Oa, thật xin lỗi, em không nên tùy tiện như vậy."

"Không có gì, chúng ta vào đi thôi."

Bộ phim hai người định xem là một bộ phim tình cảm rất nổi tiếng hiện nay, đến xem phần lớn là mấy cặp đôi yêu nhau, bọn họ hoặc tay trong tay, hoặc lôi kéo tay đối phương, nói giỡn vào câu đi vào trong rạp, bộ dáng thân mật khăng khít khiến biết bao người hâm mộ.

Tô Chính Lượng thấy Chu Tuệ có chút chán nản cúi đầu, bất đắc dĩ nói, "Nếu muốn khoác tay thì cứ khoác đi, anh không sao."

Chu Tuệ nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn, vẻ mặt kinh ngạc, "Thật sự có thể chứ?"

Thấy Tô Chính Lượng gật đầu, nháy mắt sự không thoải mái của Chu Tuệ liền biến mất, cô cười cười khoác tay Tô Chính Lượng, đi vào rạp chiếu phim.

Hai người xem phim xong, Chu Tuệ kéo Tô Chính Lượng hướng ga ra đi đến. Bởi vì quanh rạp chiếu phim không có chỗ để xe, cho nên Tô Chính Lượng liền đánh xe đến gara trung tâm thương mại phụ cận.

Lúc 9 giờ tối, sau khi ăn chơi giải trí xong, mọi người lũ lượt lái xe về nhà nghỉ ngơi, trong lúc nhất thời, trong gara vô cùng náo nhiệt.

Tô Chính Lượng cùng Chu Tuệ đi vào ga ra, đến chỗ đậu xe. Đột nhiên, một chiếc Audi màu đen nghênh ngang phóng đến, phóng nhanh qua hai người, khiến Chu Tuệ sợ tới mức một thân mồ hôi lạnh.

Tô Chính Lượng hỏi Chu Tuệ, xác định đối phương không có việc gì, xoay người nhìn chiếc Audi thật lâu, trên mặt đạm mạc không có bất luận biểu tình gì.

Trước/138Sau

Theo Dõi Bình Luận