Saved
Font
Trước
/14
GO
Sau
Trái Tim Thủy Tinh
Chương 8 : Sau Một Đêm Thức Giấc.
Màu Nền
Xám nhạt
Xám Đậm
Xanh nhạt
Vàng nhạt
Màu sepia
Xanh đậm
Vàng đậm
Vàng ố
Màu trắng
Hạt sạn
Sách cũ
Màu tối
Màu Chữ
Đen
Xám Nhạt
Xám Đậm
Trắng
Font Chữ
Palatino Linotype
Bookerly
Minion
Segoe UI
Roboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Cỡ Chữ
14
16
18
20
22
24
26
28
30
32
34
36
38
Kiểu Màu
otruyen.net
truyenfull.net
sstruyen.com
webtruyen.com
Đóng
Reset
Thời gian vẫn cứ lặng lẽ trôi đi như 1 một quy luật khắc nghiệt. Phong vẫn thế vẫn bình yên trong bão tố. Nó càng ngày càng đẩy Minh ra khỏi cuộc sống của nó. Dù 2 người vẫn sống cùng nhau nhưng mỗi lần nhìn thấy Minh nó lại sợ hãi lúp sau lưng vú Lưu. Thời gian 2 người nhìn nhau đã ít chứ đừng nói là bên nhau. Phong thường nhốt mình trong căn phòng đó bữa ăn cũng ko ló mặt ra. Minh nhiều lần muốn bước vào mong ôm chọn được thân hình nó cho thoả nỗi mong nhớ nhưng chỉ sợ nó lại vạch thêm 1 danh giới nữa, xây thêm 1 bức tường thành cho trái tim cậu mãi mãi nằm ngoài vì thế mà ngày ngày cậu chỉ có thể hé mở nhìn nó qua khe cửa nhỏ.
Thời gian gần đây Minh thường hay say sỉn ở quán bar và Tâm Nhi luôn là người chăm sóc cậu, ở bên cậu. Lúc đó nó ở đâu chứ? Thu mình trong 1 góc tôi điên điên dại dại. Hôm nay Minh ngồi lì ở quán bar ko về nhà. Đã đến bữa tối nó ko thấy Minh ghé vào phòng nó như mọi hôm thì thấy lạ. Một cảm giác đau buồn nhen nhói trong tim. Chẳng hiểu sao nó ko còn thấy sợ ánh mắt ấy, chẳng hiểu sao nó thấy nhớ cũng chẳng hiểu sao nó thấy trống vắng quá. Nhẹ đẩy cánh cửa bước ra ngoài mong được nhìn thấy gương mặt ấy nhưng nó chẳng thấy ai ngoài vú Lưu đang cặm cụi với công việc bếp lúc. Công việc này hình như nó đã từng làm. Lúc này nó đang nở nụ cười hơi ngây dại. Có gì đó rất ấm áp ở nơi đó nhưng vẫn mãi chỉ là cảm giác ko thể gọi tên
Bữa tối trôi qua trong sự lặng lẽ, vú Lưu bưng khay thức ăn gần như vẫn còn nguyên vẹn đi ra và nhẹ nhàng đóng cửa lại. Thu Phong thả mình xuống giường rồi thiếp đi.
Quán bar giờ này Minh đang ở đó chìm đắm trong men say giết người. Tâm Nhi đang bên cậu cố gắng khuyên can nhưng vô ích. Cô chỉ còn biết nhìn cậu lốc từng ly rượu chứa đựng hình bóng phong. Mãi đến 4h sáng Minh mới chịu để Nhi đưa về.
2 căn phòng đối diện sao khoảng cách xa vời quá. Nơi căn phòng người con gái mang tên Thu Phong cô đang chìm trong giấc mơ, 1 giấc mơ đẹp.
[...Vợ yêu ước gì được thế này mãi nhỉ!
Minh vòng tay xiết chặt eo Phong tham lam tận hưởng mùi hương trên cơ thể nó.
- Có buông ra ko thì bảo?
- ko! Để yên đi thế này chẳng phải rất ấm áp sao.
- ko! Để yên đi thế này chẳng phải rất ấm áp sao.
- Ơ thì! Nhưng mà...
- Ko nhưng gì hết sau này à ko ngay bây giờ em sẽ là vợ anh...]
phong choàng tỉnh nhưng chẳng hiểu cái quái gì đang diễn ra cả. Minh đâu? Sao lại để nó 1 mình trong căn phòng này? Tại sao nó lại nằm ngủ trên chiếc giường này? Bao nhiêu thắc mắc khiến Phong mệt mỏi. Nó ko thể nghĩ nhiều nữa giờ này nó chỉ muốn gặp Minh người con trai nó yêu.
Đôi chân nó chậm dãi tiến về căn phòng đối diện. Hé mở cánh cửa nhưng ko nụ hôn của ai kia đã chao cho 1 người con gái khác thật nồng nàn
- Hãy để em yêu anh. Minh nhé!
Minh choàng tay ôm chặt cô gái ấy hôn lên má, lên cổ rồi lên cả bờ môi.
Phong đau đớn lùi lại giọt nước mắt âm thầm rớt xuống vỡ vụn. Ko ai hứng lấy cũng chẳng ai lau khô. Sao lại vậy chứ? Đúng rồi! Em chỉ là 1 cô gái điên mà anh sẽ ko thể yêu 1 người điên. Đâu thể trách anh phụ tình có trách thì trách em sao cứ mãi sống trong quá khứ để khi tỉnh lại tất cả đã trở lên muộn màng. Nhưng sao phải đón nhận đôi môi người con ấy ở cái nơi em đang bơ vơ lạc lõng tìm về ki ức cơ chứ? Đớn đau quá.
Sau 1 đêm thức giấc
Sau 1 đêm thức giấc
Em bàng hoàng nhận ra
Tất cả là dối trá
Thà rằng đừng yêu anh, thà rằng đừng tỉnh lại.
Phong xoay gót bỏ chạy. Nó cứ chạy, chạy mãi trên đôi chân trần đang dần bật máu. Mép váy trắng bay nhẹ trong cơn gió mùa thu yếu đuối đến thảm thương. Phải đi đâu về đâu bây giờ, thế giới này đâu còn chỗ dành cho nó. Phong chỉ còn biết chạy thật nhanh mong sao có thể thoát ra khỏ miền kí ức mang tên máu và nước mắt thoát khỏi Minh người con trai nó yêu nhất và cũng hận nhất.
"Từ giờ tình yêu sẽ hoá thành thù hận. Em sẽ ko rơi giot lệ nào vì anh nữa. Em sẽ nuốt nước mắt đắng cay vào trong để nước mắt sẽ rửa trôi màu máu nơi con tim em biến trái tim trở nên trong suốt như mảnh thủy tinh lạnh lẽo kia. Sẽ ko còn biết yêu, sẽ ko còn biết đau dù biết rằng trái tim thủy tinh rất dễ vỡ."
Trước
/14
GO
Sau
Theo Dõi
Bình Luận
Truyện hay nên đọc
Nam Thần Hoàn Mỹ
Người Yêu Hung Dữ
Tôi Thực Sự Không Muốn
Thuần Chủ
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Trả Anh Một Đời Yêu Lầm
Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn
Nữ Vương Hắc Đạo: Ông Xã Chớ Làm Loạn
Quảng Công Quá Liêu Nhân
Người Vợ Nô Lệ
Dừng đọc
Truyện Vừa Đọc
>> Bấm để xem ...
Truyện Đã Theo Dõi
>> Bấm để xem ...
Chương Mới
Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện
- Chương 777
- Chương 776
Bạch Đạo Sư
- Chương 458: Về Nhà Méc Mẹ.
Đế Tướng Lưỡng Khuynh Quốc
- Chương 34: Cứu Người Trong Núi
Siêu Thần: Chư Thần Vinh Quang
- Chương 343: Đức Nặc Thánh Thiên Sứ, Evaine
Danh Mục
Lọc Truyện
Xếp Hạng
Truyện Full
Truyện Mới
Truyện Full Hay
Truyện Hot
Ngôn Tình Hay
Xuyên Không Hay
Đam Mỹ Hay
Tiên Hiệp Hay
Kiếm Hiệp Hay
Truyện Convert
Thể Loại
Tiên Hiệp
Kiếm Hiệp
Ngôn Tình
Đô Thị
Quan Trường
Võng Du
Khoa Huyễn
Huyền Huyễn
Dị Giới
Dị Năng
Quân Sự
Lịch Sử
Xuyên Không
Trọng Sinh
Trinh Thám
Thám Hiểm
Linh Dị
Sắc
Ngược
Sủng
Cung Đấu
Nữ Cường
Gia Đấu
Đông Phương
Đam Mỹ
Bách Hợp
Hài Hước
Điền Văn
Cổ Đại
Mạt Thế
Truyện Teen
Phương Tây
Nữ Phụ
Light Novel
Việt Nam
Đoản Văn
GG Dịch