Saved Font

Trước/87Sau

Triền Miên Độc Chiếm

Chap 1 Câu Chuyện Bắt Đầu

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Chào mọi người, đây lại là truyện mới mình viết mong mọi người ủng hộ và mình rất rất cảm ơn, trước khi vào truyện mình có vài điều nói về truyện

Truyện khá là nhiều thịt mặn mà đậm đà ( tùy cảm nhận, mình viết vẫn cùi lắm)

Truyện hư cấu có thể không được logic, đọc để vui và k phải tác phẩm chuyên sâu

Lời cuối: Truyện thịt, thịt và ngược, mời mọi người lọt động sắc thịt này nhé  ????????????

***********************************

Hàm Thị là công ty bất động sản vô cùng được quan tâm trên các trang báo, bởi công ty được thành lập với danh tiếng là cướp trắng của người khác, Hàm Thị nhanh chóng vương lên cũng nhanh chóng lụi tàn, vì ở đời nhân quả luôn đến chậm cho nên con người thường không biết run sợ trước đó. Cũng vì cướp đi niềm hạnh phúc của người khác nên cô tiểu thư nhà họ Hàm năm lên 10 tuổi đã không may bị mù, ngày bố cô có được công ty cũng chính là ngày cô không còn nhìn thấy ánh sáng, cả đời cũng chỉ toàn màu đen dù có đôi mắt đẹp, vào ngày sinh nhật mười tám tuổi của cô cũng chính là ngày cô nhục nhã trở thành vũ nữ ở quán bar kiếm từng đồng cứu vớt công ty của bố đang đứng trước nguy cơ phá sản, các cổ đông ngày đêm kéo đến đập phá đòi nợ

_Ông chủ, hôm nay là sinh nhật của tiểu thư, có thể nào để ngày khác rồi đem cô ấy đến quán bar biểu diễn được không ạ? Làm vậy thật là tàn nhẫn quá

Nguyệt Hoa đứng một bên góc bàn lớn cúi đầu nan nỉ Hàm Kỳ, ông chủ bụng phệ là bố của Hàm Vi, từ lúc mẹ cô sinh khó qua đời vừa thấy mặt cô biết là không phải con trai nối dõi lại thêm tình trạng cô mù lòa vô dụng, phải nuôi nấng cả đời nên từ bé ông đã rất nghiêm khắc và ít tình cảm dành cho cô, ông chỉ chú tâm dành tình cảm cho đứa con riêng của vợ kế, là Hoắc Đông Tần, ông xem đứa con này mới thật sự là những trái ngọt trong gia đình mình

_Việc công ty phá sản chẳng phải là do ám khí của đứa con tàn tật này hay sao, nó lếch thân đi kiếm chút tiền thì nặng nhọc à?

Ông Hàm Kỳ buông tờ báo xuống sàn, tay đập bàn thật to quát lên, ánh mắt nhìn sang Hàm Vi đang đứng co ro nép vào một bên cửa ra vào

_Thưa ông chủ, nhưng mà tiểu thư...mười tám năm qua chưa hề biết đến cái bánh kem nào...

Nguyệt Hoa vẫn cố gắng nài nỉ, chị hơn cô chỉ một tuổi, chị như đôi mắt của cô nên rất thấm cái tình cảm ghẻ lạnh trong gia đình này

_Mắt mũi mù lòa thì cần gì cảm nhận? Thôi mau mau đưa nó đến quán bar đi, làm vũ nữ cũng tốt dù gì nó cũng có một công việc

Người bố nhẫn tâm không nhìn cô một cái, ông đứng bật dậy gấp rút cùng mẹ kế mau mau dọn mọi thứ quý giá ra khỏi căn biệt thự sắp bị niêm phong

_Tiểu thư, hay để tôi gọi cho Hoắc thiếu gia, ngài ấy mà biết thì sẽ không bỏ mặc tiểu thư

Nguyệt Hoa chạy vội đến cửa kéo cô gái rụt rè mắt ướt lệ nhòa đang mù tịt chìm trong bóng tối, Hoắc Đông Tần luôn xem tình cảm mình dành cho cô là vượt quá giới hạn anh em, anh chấp nhận xa cô để đi du học bên Pháp cũng là để tìm ra cách trị cho đôi mắt của cô, ngày gặp lại nhất định đem ánh sáng về cho cô nhưng có lẽ ngày đó quá xa vời

_Chị Nguyệt Hoa, chị mau đưa em đến quán bar đi, em chuẩn bị xong hết rồi

Hàm Vi gạt đi dòng lệ cuối cùng, đối với cô việc giúp một tay cho Hàm thị bằng chút sức lực nhỏ thôi cô cũng vui lòng, trong mắt mọi người cô luôn là vật phế thải vô dụng

***

Tàn Ngự là quán bar nổi tiếng quy tụ nhiều hầu gia giàu có xa xỉ, nơi này không còn gì xa lạ với những đại thiếu gia muốn đến vung tiền mua vui, đêm nay vé vip ở Tàn Ngự được đẩy lên gấp mười lần nhờ tiếc mục "vũ nữ mù múa cột", vé bán đắt là vậy chỉ trong một phút đã cháy vé nhưng Hàm Vi chỉ nhận được chưa đến một phần thù lao, nếu không làm cô cũng chẳng còn công việc nào kiếm ra tiền trong thời gian gấp khi cô là người mù và cô còn nghe nói vị khách độc nhất đã mua toàn bộ số vé vip và bao cả Tàn Ngự đêm nay cực kỳ giàu có còn rất khét tiếng, cô cũng từng nghe đến cái tên người này nhưng đối với cô đó chỉ là một người đàng ông xa lạ

_Hàm tiểu thư đến rồi sao? Đúng là nổi tiếng xinh đẹp hơn người, nhìn đôi mắt kìa...sao lại có người có đôi mắt đẹp như vậy nhưng chỉ để trang trí chứ, chi bằng cô móc mắt bán cho tôi nghe có lý hơn đó...hừ...đã là tiểu thư rớt giá mà còn sĩ diện, đến cau dẫn đàng ông thôi mà....

Một vũ nữ bị cắt giảm ngày hôm nay vừa thấy Hàm Vi xuất hiện liền chê bai mắng mỏ, ả ta còn giẫm vào chân cô cho bỏ ghét

_A...

_Hàm tiểu thư, xin lỗi nha ai bảo cô có mắt mà như mù...à mà cô mù thật mà

_Con nhỏ kia, mày nói cái gì?

Nguyệt Hoa đứng một bên không chịu được bức xúc lên tiếng, Hàm Vi chỉ cười nhạt lắc đầu

_Bỏ đi chị, ở đây lấy đâu ra một người chịu hiểu chúng ta, cô ta chanh chua một...Ảnh tiên sinh đêm nay còn tàn ác gấp mười, ông ta có tiền bao hết chỗ này mà...tính khí ông ta nghe nói rất tàn khốc nhẫn tâm...

Hàm Vi thở dài não nề, cô biết rõ dòng tộc nhà họ Ảnh nổi tiếng ra sao và Ảnh Thuần Vương là người đàng ông tàn nhẫn thô bạo đến mức nào, dù chỉ là nhảy cho hắn xem một bài thôi cũng tựa như khúc nhạc đắng lòng triền miên vang lên từng nốt thăng trầm quanh cuộc đời cô.

Tiếp theo Chap 2 Gặp gỡ

By Thuytinh103

Trước/87Sau

Theo Dõi Bình Luận