Saved Font

Trước/87Sau

Triền Miên Độc Chiếm

Chap 3 Vũ Nữ

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Hàm Vi từng bước liu xiu không vững đi về phía sân khấu phía trước có cây cột to, cô chỉ nhắm hướng mà đi, một tay ôm đầu một tay hươ ra phía trước tìm đường, khổ nỗi cây cột to là nơi cô vừa tông đầu vào vì không thấy đường, một cục u to tướng trên tráng choáng váng

Tiếng nhạc sôi động vừa nổi lên, cô đã phải cay đắng nuốt nước mắt vào lòng, gương mặt thanh toát cố nở nụ cười tươi nhất trái ngược với lồng ngực đau nhói, những điệu nhảy gợi cảm bắt đầu thu hút Ảnh Thuần Vương, hắn nhìn cơ thể mảnh mai trắng ngần nổi bật trên nền vải đen của bộ bikini thiếu vải

_Hức...

Hàm Vi nghẹn ngào nuốt nỗi buồn vời vợi, ánh mắt đẹp tuyệt đối không được rơi lệ, hai tay ôm chặt cây cột phía trước, từ phần hông trở xuống bắt đầu duy chuyển theo điệu nhạc, bờ mông săn chắc lắc đều xoay tròn uốn éo, nỗi nhục mua vui này cả đời cô cũng không quên

Ảnh Thuần Vương nhíu mày nhìn cô gái mù đang mua vui cho mình, thần sắc u ám vẫn không chút lay động, đập vào mắt hắn là cô gái gợi cảm với từng đường cong mời gọi, cặp đùi thon trắng mịn lả lướt quấn lấy cây cột duy nhất mà lắc ngực xoay đầu

_Nhàm chán...thoát y đi!

Hàm Vi nghe bên tai giọng nói vọng lại rất gần, những tờ chi phiếu phấp phới bay vào mặt cô, mùi thơm của chi phiếu...cái mùi thơm mà cô phải đánh đổi bằng những điệu nhảy gợi tình, có lẽ không nhìn thấy những gì đang diễn ra trước mắt vẫn là điều an ủi lớn nhất, nhạc càng lớn tiếng đập mạnh, rượu trong cơ thể cũng làm cô choáng ngợp vì mệt, những thứ thác loạn ở đây hoàn toàn trái ngược với tâm hồn của cô

_Cô không thấy đường cởi phải không? Vậy có thể cút...

Ảnh Thuần Vương phiền não lên tiếng, bàn tay xoa nhẹ thái dương chán nản, tiếc mục này có lẽ không thu hút cho lắm hắn cũng chả cần tiếc rẻ một người mù như cô, hươ loạn xạ cũng chỉ một màu đen tối khi hắn lãnh đạm có ý muốn bỏ đi thì Hàm Vi chỉ im lặng biểu diễn hết phần cần biểu diễn, trên gương mặt ngây dại bước lên vài bước, cơ thể lượn sóng xoay nhẹ, hai tay đưa lên dây áo ngực kéo xuống, vùng ngực khi đang ngữa người lộ ra khỏi vùng áo chật hẹp, chúng trắng ngần vung cao qua khe áo ngực, Hàm Vi nhón gót chậm rãi ngồi xuống uốn quanh cây cột có đèn mờ chiếu rọi, nhiều ánh sáng chói lóa rọi qua khuy áo ngực khi chúng bung ra, cô cay đắng vứt cái áo đi, tay còn lại che hờ nhũ hoa màu hồng xinh đẹp, tiếc mục này đối với một người là trò vui thõa mãn còn với cô nó là ký ức buồn không bao giờ quên, nước mắt cũng vì vậy mà chạm khẽ xuống đất

_Thu lại nước mắt đi

Ảnh Thuần Vương nhấp ngụm rượu đắt giá, hai ngón tay bám chặt ly rượu lay nhẹ chất sóng sánh bên trong miệng ly thủy tinh, những viên đá tan dầng lạnh lẽo như góc khuất tâm hồn hắn, Hàm Vi nhắm mắt ép lại giọt nước cuối cùng, tâm cô như đã chết theo những điều xa hoa thuộc về thú vui tiêu khiển của hắn, cô sẽ để tâm mù một màu đen như đôi mắt mình, xem mọi thứ nhẹ nhàng mà chấp nhận, tay trái bắt đầu vuốt lấy cặp đùi thon gọn, tay phải ve vuốt nhẹ bên đai quần lót, nơi mà cô không hề muốn  để lộ trước mặt bất cứ người đàng ông nào ngoài người cô yêu, nhưng tất cả đều phải đánh đổi vì tiền

_Cô đúng là có cơ thể rất đẹp nhưng rốt cuộc cũng chỉ là vũ nữ đội lớp tiểu thư

Ảnh Thuần Vương ma mị nhìn vùng ngực tròn căn mịn và to vừa phải, sự thanh khiết tươi mát điểm tô lên màu hồng tươi ở nhũ hoa, hắn từng xem rất nhiều vũ nữ nhảy thoát y nhưng chỉ duy nhất có Hàm Vi là làm hắn thõa mản nhất, không phải vì cô quá xinh đẹp làm động lòng hắn chỉ vì cô là con gái của kẻ thù mà hắn mới có hứng thú chuẩn bị hành hạ đến vậy, nước mắt của cô chính là niềm vui của hắn

_Cởi hết đi

Hàm Vi bị lôi về thế giới hiện tại, điều cô không muốn bây giờ vẫn phải phơi bày ra trước mặt, cô nắm sợi dây nơ nhỏ ở bên hông trái, đầu lắc lư theo điệu nhạc điên cuồn, phút cuối mím môi rút sợi dây mỏng manh đi xuống, quần lót theo đó tự rơi xuống, chân cô đành phải nhón lên đạp nó xuống đất. Rốt cuộc hắn cũng đã xem hết cảnh xuân trước mắt, một cơ thể như mình hạc sương mai rụt rè, đến lúc này nổi nhục trong cô quá lớn, nó ức chế mọi giác quan bên trong cơ thể, cô mất phương hướng ngã mạnh xuống sân khấu cao

_Hoắc Đông Tần, anh đang ở đâu?

Hàm Vi gọi tên người mình yêu, cô cười nhạt đau khổ ngã xuống đất, nhưng cuối cùng cô không rơi xuống sàn mà cả thân thể trần trụi đang nép chặt vào lồng ngực rộng, lần đầu tiên cô phóng túng cơ thể mình sà vào lòng một người đàng ông khiến cho dục vọng hắn bị đẩy lên cao, tiếc mục này không còn dừng lại là nhảy thoát y nữa mà nó sẽ tiến xa hơn

Tiếp theo Chap 4 Vũ nữ II

By Thuytinh 103

Trước/87Sau

Theo Dõi Bình Luận