Saved Font

Trước/102Sau

Trò Chơi Tình Dục

Chương 1: Dục Cưới

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
-Tại nhà chính Tiêu Gia sáng sớm mọi người thường hay quây quần với nhau ở bàn ăn để nói chuyện. Buổi sáng là khoảng thời gian yên bình nhất tại đây

“TIỂU HÀ CON ĐỊNH BAO GIỜ CHO ÔNG GIÀ NÀY MỘT ĐỨA CHÁU DÂU ĐÂY”

“CHÁU CŨNG CHƯA MUỐN CƯỚI VỘI”

-Ông nội Tiêu Hà. Tiêu Nhất Sơn ông là người đã gây dựng lên Tiêu Thị và cũng là người có tiếng nói nhất ở Tiêu Gia đến Tiêu Hà cũng không thể làm phật ý ông

“KHÔNG ĐƯỢC TRONG NĂM NAY CON NHẤT ĐỊNH PHẢI TÌM ĐƯỢC CON DÂU CHO MẸ”

“MẸ À!”

“TIỂU HÀ ÔNG VÀ MẸ CON NÓI ĐÚNG ĐẤY. CHÚNG TA CŨNG CÓ TUỔI RỒI CŨNG RẤT MONG ĐƯỢC BẾ CHÁU NỘI”

“BA!”

-Bữa ăn sáng đây bất ổn vì muốn nhanh rời khỏi cái nhà này để tránh gặp mọi người nên Tiêu Hà đành phải bật chuông điện thoại lên sau đó giả làm có người gọi rồi chuồn đi trong tích tắc

“ÔNG BA MẸ CÔNG TY CÓ VIỆC CON ĐI TRƯỚC ĐÂY GẶP LẠI MỌI NGƯỜI SAU”

“CÁI ĐỨA TRỜI ĐÁNH NÀY. THẬT LÀ KHÔNG YÊN TÂM MÀ” Lý Hàn nói.

[….]

Sau kho rời khỏi nhà chính anh vội đi đến cônv ty. Việc vui sướng nhất của Tiêu Hà đó là không phải nghe người nhà của anh càm ràm việc anb lấy vợ

Vì bây giờ nếu anh mà lấy vợ thì mấy tiểu bảo bối của anh biết vứt đi đâu được. Tuy được đồn là người lạnh lùng kiêu ngạo nhưng bên cạnh đó anb được cái danh sát gái.

Chỉ cần một ánh nhìn của anh thôi cũng làm bao nhiêu cô gái đổ đứ đừ.

Chuyện công anh xử lý rất giỏi đến chuyện giường chiếu lại là nghề của anh. Ở công ty anh có một tiểu bảo bối vô cùng quyến rũ. Người đó cũng chính là trợ lý của anh hiện tại

“Sếp à sao nay anh đến muộn vậy! Có biết là người ta chờ rất lâu rồi không?”

“Bảo bối à chả phải anh đến rồi sao?” Tiêu Hà kéo Hàn Y vào lòng vuốt ve mái tóc dài thướt tha của cô. Tới đến anh đặt một nụ hôn nồng cháy lên môi cô

“Ưm…anh đáng ghét quá đi”

“Anh đáng ghét chỗ nào” vừa nói tay anh vừa chạy lung tung khắp người cô

“Nay anh đến muônn em phải phạt anh”

“Ô phạt anh? Phạt làm sao? Phạt như thế nào? “

-Trong số tất cả các tiểu bảo bối của Tiêu Hà thì Hàn Y là cô gái ở bên cạnh anh lâu nhất trung thành với anh nhất nên anh rất xem trọng cô

“Nghĩ ra chưa bảo bối”

“7 hiệp 30 tư thế 4 địa điểm”

“Em tham lam quá rồi”

“Không chịu đâu người bắt đền anh đó”

“Được thôi”

-Nói xong Tiêu Hà lập tức cởi bỏ hết quần áo của cô. Ngay khi anh động tới cái quần chíp của cô thì ông nội anh gọi đến

-Thật là mất hứng quá. “ALO ÔNG CON NGHE”

“TIỂU HÀ ÔNG CHO CON 3 THÁNG NẾU KHÔNG TÌM ĐƯỢC CHÁU DÂU CHO ÔNG THÌ MẤY CÔ TIỂU BẢO BỐI CỦA CHÁU ÔNG CHO RA ĐẢO HẾT”

“KHOAN ĐÃ ÔNG” chưa để Tiêu Hà nói hết câu ông nội anh đã tắt ngang máy để lại cho anh nhiều sự hoang mang ngay lúc này

“ANH YÊU SAO VẬY CHÚNG TA TIẾP TỤC THÔI”

“ĐỂ TRƯA NHÉ GIỜ ANH KHÔNG CÓ HỨNG”

-Phải rồi nghe thấy mấy tiểu bảo bối bị cho ra đảo chơi với khỉ thì lấy đâu ra hứng mà phập nhau với cô thư kí này nữa.

Giờ mà mấy tiểu bảo bối của anh bị cho ra đảo thì khác gì bắt anh ăn chay. Anh anh thịt ngày ngày quen rồi bỗng phải ăn chay chắc cây gậy của anh sẽ bị teo mất vài lạng

“BẢO BỐI ANH TRƯA ANH BÙ CHO EM GẤP ĐÔI CHỊU KHÔNG?”

“ANH HỨA RỒI ĐÓ NHA TRƯA MÀ KHÔNG BÙ LÀ EM BỎ VIỆC LUÔN”

“ANH HỨA MÀ”

-Sau khi Hàn Y rời khỏi phòng Tiêu Hà đắm mình vào suy tư

“LẤY VỢ? BIẾT LẤY AI? “

[….]

Trước/102Sau

Theo Dõi Bình Luận