Saved Font

Trước/53Sau

Trọn Kiếp Một Người

Chương 28: Suy Tính

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Ánh dương buổi chiều tà dần buông trên Bạch Vân sơn, khung cảnh ồn ào náo nhiệt ban ngày cũng lắng xuống không ít. Trên con đường dẫn lên Thanh Phong phái, một đoàn tăng nhân đang chậm rãi đi lên.

Hàn Minh cùng với các đệ tử ra tận bên ngoài để tiếp đón các môn phái khác. Mắt thấy đoàn tăng nhân vừa mới lên tới, Hàn Minh đã đi đến chắp tay hành lễ.

- Giác Minh phương trượng không quản đường xá xa xôi đến đây, Hàn Minh thật cảm kích.

Giác Minh phương trượng cũng chắp tay hành lễ, từ tốn nói:

- A di đà Phật! Được lời mời của Hàn chưởng môn, bần tăng đương nhiên phải đến.

- Mời phương trượng và các vị tăng nhân vào bên trong. Đã có các vị chưởng môn đến từ trước đang đợi.

Giác Minh phương trượng theo Hàn Minh tiến vào bên trong. Ở bên trong các vị chưởng môn đang trò chuyện ồn ào. Trông thấy Giác Minh phương trượng, mọi người đứng dậy hành lễ.

Sau khi đã an bài xong mọi thứ, chưởng môn phái Thanh Thành là Tạ Nhất Điền nói với Hàn Minh.

- Thanh Phong phái lần này tổ chức tỉ thí chọn chưởng môn, quả thật rất đáng mong chờ.

Chưởng môn phái Thái Sơn vừa vuốt chòm râu vừa cười nói:

- Đệ tử Thanh Phong phái tuổi trẻ tài cao, đã sớm nổi danh trên giang hồ. Không biết Hàn chưởng môn có thể cho mọi người gặp mặt?

Hàn Minh cười nói:

- Không biết ý của Tạ huynh đây là...

Nghiêm Thanh đạo trưởng, chưởng môn phái Võ Đang từ nãy đến giờ vẫn im lặng, đột ngột lên tiếng:

- Bần đạo vẫn luôn nghe nói đại đồ đệ Cố Đông Hoa của Hàn chưởng môn xuất sắc hơn người, liệu có thể mời ra đây để cho mọi người nhận biết?

Nghiêm Thanh đạo trưởng đích thân đề nghị, Hàn Minh cũng khó có thể từ chối. Lão truyền lời cho Mã Phi đang đứng gần mình.

- Mau gọi đại sư huynh của con đến đây!

- Vâng ạ!

Mã Phi nhanh chóng chạy đi tìm Cố Đông Hoa. Y tìm trong phòng nhưng không thấy ai, vừa lúc bước ra thì gặp Đường Minh Nguyệt vừa bước tới.

- Tứ sư đệ! Đệ đến đây làm gì?

- Nhị sư tỷ, tỷ có thấy đại sư huynh ở đâu không? Sư phụ muốn tìm huynh ấy.

- Ta vừa trông thấy huynh ấy đi về phía động Thiên Nhai.

Mã Phi nhanh chân chạy lên sơn động. Từ đây lên đó phải leo một đoạn dốc, hôm nay gió lại thổi mạnh nên càng khó khăn hơn.

Cố Đông Hoa đang ngồi ngẩn ngơ dưới gốc cây, nhìn về phía Tây mặt trời đang xuống núi.

- Hình như Mạc Vân đang tới gần nơi này.

Kể từ lúc ấn kí Đồng Tâm Hoa được giải khai phong ấn, Cố Đông Hoa đã có thể cảm nhận rõ ràng được sự hiện diện của Mạc Vân, cả tâm tình, cảm xúc của y dường như hắn cũng mơ hồ cảm nhận được.

- Đại sư huynh!

Tiếng của Mã Phi truyền đến bên tai. Cố Đông Hoa quay đầu lại, ngạc nhiên.

- Mã Phi? Sao đệ lại đến đây?

Mã Phi vừa thở hồng hộc vừa nói:

- Sư phụ gọi huynh đến ra mắt các vị chưởng môn.

Cố Đông Hoa không tình nguyện mà đứng lên, theo Mã Phi xuống. Hắn cũng không cầu mong nổi danh đến vậy đâu.

Lưu Quan Tĩnh tình cờ đi ngang phòng khách, trông thấy cảnh Cố Đông Hoa đang đứng bên trong trò chuyện với các vị chưởng môn thì cơn tức giận bùng lên. Đáng lẽ người đứng ở đó phải là y. Y mới là người xứng đáng. Trong thâm tâm Lưu Quan Tĩnh chợt nảy ra một ý định: bằng mọi giá phải loại bỏ Cố Đông Hoa.

Ở bên trong, Cố Đông Hoa ngoài mặt thì cười nói vui vẻ, trong lòng thì thầm than thở. Hắn vốn không hứng thú với những chuyện này, huống chi là phải đứng một lúc lâu để nghe những lời khen sáo rỗng. Nếu như Lưu Quan Tĩnh mà biết được những suy nghĩ của Cố Đông Hoa lúc này chắc hẳn cũng phải mắng thầm một phen.

Màn đêm dần buông xuống, ánh trăng dịu nhẹ tỏa sáng khắp mặt đất. Gió thổi từng đợt khẽ lay động tán cây xào xạc rì rào. Một bóng người đứng đơn độc, tà áo phất phơ trong gió, mái tóc dài buông xõa khẽ rơi trên vai. Khuôn mặt đẹp đẽ nhưng lạnh lùng khẽ ngước nhìn đỉnh núi cao trước mặt.

- Cố Đông Hoa, ta tới rồi đây!

Trước/53Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Lục Minh Chí Tôn Thần Điện