Saved
Font
Trước
/908
GO
Sau
Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!
Chương 186: Không thể ở bên cạnh!
Màu Nền
Xám nhạt
Xám Đậm
Xanh nhạt
Vàng nhạt
Màu sepia
Xanh đậm
Vàng đậm
Vàng ố
Màu trắng
Hạt sạn
Sách cũ
Màu tối
Màu Chữ
Đen
Xám Nhạt
Xám Đậm
Trắng
Font Chữ
Palatino Linotype
Bookerly
Minion
Segoe UI
Roboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Cỡ Chữ
14
16
18
20
22
24
26
28
30
32
34
36
38
Kiểu Màu
otruyen.net
truyenfull.net
sstruyen.com
webtruyen.com
Đóng
Reset
Âu Dương Vô Thần chớp chớp mắt, anh quay đầu nhìn về phía cửa, rồi lại nhìn ngược lại Âu Dương Thiên Thiên, ấn đường nhíu chặt.
Cô ta.... đi nhầm phòng sao?
Thực ra có điều Âu Dương Vô Thần không biết, khi anh kéo tay Âu Dương Thiên Thiên lên đây để băng vết thương, cô đã tưởng đây là phòng mình rồi.
Lúc anh kêu cô nghỉ ngơi, nằm đến quen giường, thì cô càng nghĩ đây là phòng mình. Vậy nên, khi thất thần đi lên lầu, cô đã vô tình "quen chân", đi vào phòng của anh, thay vì là phòng của mình ở cuối hành lang.
"...."
Âu Dương Vô Thần nhìn đến thắc mắc một đống trong đầu, anh cúi người, vươn tay muốn bế cô lên, đem lại về chỗ cũ.
Thế nhưng, khi anh vừa mới chạm vào người cô, thì Âu Dương Thiên Thiên đột nhiên lên tiếng:
- Âu Dương Vô Thần... tên đáng ghét nhà anh....
"...."
Bị chửi? Cái quái gì vậy? Đột nhiên bị chửi là sao??
Âu Dương Vô Thần quay sang nhìn mặt cô, đúng lúc này, lại nghe tiếp:
- Tự nhiên...... muốn đuổi tôi đi.... tên đáng ghét này....
Câu nói mớ của Âu Dương Thiên Thiên làm người đàn ông giật mình, anh ngớ người nhìn cô, ánh mắt biến đổi.
Âu Dương Vô Thần duy trì trạng thái "đứng hình" tầm vài giây rồi mới thu tay về, ngồi lại xuống chiếc giường êm.
Nhìn gương mặt cô gái đang ngủ say, trong lòng như có thứ gì đó đánh vào. Lướt mắt xuống một chút, anh nhìn vào vết thương trong lòng bàn tay của cô.
Bàn tay phải nhấc lên, Âu Dương Vô Thần đưa ngón tay trỏ gần sát tới, nhẹ nhàng sờ vào miếng băng quấn màu trắng.
Cứ như vậy, anh ngồi đó và sờ vào vết thương trên tay Âu Dương Thiên Thiên một lúc lâu.
Mới chỉ có mấy ngày thôi, mà cô đã 2 lần bị thương, 1 lần nguyên nhân là do anh tới trễ, còn 1 lần nguyên nhân trực tiếp lại là anh.
Bắt đầu từ lúc Âu Dương Thiên Thiên bước lại gần Âu Dương Vô Thần, cũng là lúc... cô bắt đầu bị thương...
Không một lần nào.... anh có mặt lúc cô xảy ra chuyện cả, không một lần nào hết...
Âu Dương Vô Thần mím môi, anh rút tay về, ngẩng đầu chậm rãi nhìn khuôn mặt đang ngủ say.
Trong bóng đêm, đôi mắt anh chợt sáng, lấp lánh những vì sao nho nhỏ...
Vậy nên, Âu Dương Thiên Thiên.... cô không thể... ở bên cạnh tôi nữa... không thể.....
Trước
/908
GO
Sau
Theo Dõi
Bình Luận
Truyện hay nên đọc
Chồng Tôi Là Diêm Vương
Chồng Trước Ra Lệnh Truy Bắt: Phúc Hắc Boss Ngốc Manh Thê
Hán Tử Trên Núi Sủng Thê: Không Gian Nông Nữ Điền Mật Mật
Sổ Tay Công Lược Vạn Người Mê
Nàng Hậu Quay Về
Truyền Kỳ Chiến Thần
Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Kết Hôn Âm Dương
Ngài Tổng Giám Đốc, Buổi Tối Gặp!
Gả Cho Cha Của Nam Chính
Dừng đọc
Truyện Vừa Đọc
>> Bấm để xem ...
Truyện Đã Theo Dõi
>> Bấm để xem ...
Chương Mới
Sao Boss Còn Chưa Trốn?
- Chương 109: Ngoại Truyện 10: Góc Nhìn Của Cố Từ - Hoàn Toàn Văn
- Chương 108: Ngoại Truyện 09
- Chương 107: Ngoại Truyện 08
- Chương 106: Ngoại Truyện 07
- Chương 105: Ngoại Truyện 06
Danh Mục
Lọc Truyện
Xếp Hạng
Truyện Full
Truyện Mới
Truyện Full Hay
Truyện Hot
Ngôn Tình Hay
Xuyên Không Hay
Đam Mỹ Hay
Tiên Hiệp Hay
Kiếm Hiệp Hay
Truyện Convert
Thể Loại
Tiên Hiệp
Kiếm Hiệp
Ngôn Tình
Đô Thị
Quan Trường
Võng Du
Khoa Huyễn
Huyền Huyễn
Dị Giới
Dị Năng
Quân Sự
Lịch Sử
Xuyên Không
Trọng Sinh
Trinh Thám
Thám Hiểm
Linh Dị
Sắc
Ngược
Sủng
Cung Đấu
Nữ Cường
Gia Đấu
Đông Phương
Đam Mỹ
Bách Hợp
Hài Hước
Điền Văn
Cổ Đại
Mạt Thế
Truyện Teen
Phương Tây
Nữ Phụ
Light Novel
Việt Nam
Đoản Văn
GG Dịch