Saved Font

Trước/109Sau

Trùng Sinh Tiểu Nương Tử Ghi Việc

Chương 74

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Edit: windy

"Mộ Dung tiểu thư còn đang để ý lần trước bản Thái Tử thất lễ?" Tiến vào sườn sau phòng, Thái Tử dẫn mở miệng trước, hỏi.

Mộ Dung Quân cúi đầu, không lắc đầu, lại cũng không phủ nhận.

Nói thật, chuyện lần trước hai chữ "Thất lễ" cũng không thể nói hết. Muốn nói không ngại, tuyệt đối là Mộ Dung Quân đang nói dối.

Nếu không thể nói dối, Mộ Dung Quân đơn giản liền ngậm miệng không nói, đợi Thái Tử nói tiếp.

Thái Tử cũng không có gì nói. Hoặc là nói, hắn kỳ thật cũng không biết dùng thái độ như thế nào đối đãi với Mộ Dung quân.

Ngày ấy tại phủ tướng quân, hắn nhất thời nảy lòng tham muốn thăm dò Mộ Dung Quân. Mà phản ứng của Mộ Dung Quân, với hắn mà nói không chút giả dối nào, chân thật mà không mất khí chất của tiểu thư khuê các.

Cuối cùng, Mộ Dung Quân cứ như vậy nhìn vào mắt Thái Tử. Có lẽ là, Thái Tử đã từng không muốn kết hôn với Mộ Dung Quân. Nhưng hiện nay, Thái Tử là thật đem Mộ Dung Quân đưa vào danh sách chọn Thái Tử Phi. Mà đến tận lúc này, là người duy nhất được chọn.

Dù là lần trước, Thái Tử còn không có quyết định cưới Mộ Dung Quân làm Thái Tử Phi. Nhưng giờ phút này nhìn Mộ Dung Quân trước mắt, Thái Tử đột nhiên thay đổi sắc mặt: "Thực xin lỗi. Chuyện lần trước, là ta không đúng, ta nhận lỗi với ngươi."

Không ngờ Thái Tử sẽ xin lỗi nàng, Mộ Dung Quân theo bản năng lui về sau hai bước. Có chút thụ sủng nhược kinh, nhưng đồng thời, lại không hiểu mà thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Nhưng nếu không có lời xin lỗi này, Mộ Dung Quân nghĩ, khả năng nàng vẫn không biết nên đối mặt với Thái Tử thế nào. Không biết dùng thái độ gì, cũng không biết nên xử lý tình hình trước mắt như thế nào.

Nhưng từ nay về sau, có câu xin lỗi này của Thái Tử điện hạ, Mộ Dung Quân nháy mắt liền thản nhiên rồi.

Con người có lúc kỳ quái như vậy. Canh cánh trong lòng lâu như vậy, đến sau cùng chờ đợi vậy mà chỉ là một câu xin lỗi vô cùng đơn giản.

Mạc Như Nghiên rất nhanh liền phát hiện, lần thứ hai Mộ Dung Quân cùng Thái Tử đi ra, bầu không khí giữa hai người rõ ràng liền có thay đổi rồi.

Sự việc là như này? Không coi là thân cận, nhưng lại hơn một cỗ khôn kể hiểu ngầm. Như vậy cảnh tượng ở tại Mộ Dung quân, ở tại thái tử, đều là tốt đẹp chính là chuyển biến.

Một ngày này phủ Thanh Viễn tướng quân bữa trưa rất là náo nhiệt. Thái Tử cũng không tự mang đầu bếp tới nữa, sự xuất hiện của Mộ Dung Quân với các tướng sĩ Tây Bắc quân, cũng có phần tò mò. Trong lời nói đều mang ý trêu ghẹo, làm cho Mộ Dung Quân không biết nên xử lý thế nào.

"Giới thiệu với mọi người một chút." Thái Tử bỗng nhiên mở miệng, chỉ chỉ Mộ Dung quân, nói, "Vị này chính là Thái Tử Phi tương lai."

Các tướng sĩ vốn là sửng sốt, trầm mặc một lát, liền nâng ly rượu trong tay hướng về phía Thái Tử: "Chúc mừng chúc mừng!"

Trước mặt Mạc Như Nghiên không có ly rượu, nhưng nàng vẫn mượn ly rượu của Hạ Trăn, hướng phía Mộ Dung Quân nâng nâng. Sau đó, lại đem ly rượu trả lại cho Hạ Trăn, để Hạ Trăn uống.

Mộ Dung Quân không vì Mạc Như Nghiên không uống rượu, mà từ chối lời chúc mừng này. Rất tự nhiên giơ ly rượu lên, uống một hơi cạn sạch. Này, là phần tình cảm của nàng cùng Mạc Như Nghiên, cũng là chứng giám cho hai người.

Hạ Trăn cũng đem ly rượu này uống sạch. Lập tức, đem ly rượu rỗng đặt ở trước mặt Mạc Như Nghiên.

Mộ Dung Quân cười cười, nhìn Mạc Như Nghiên, toàn bộ đều ở không trung.

Mạc Như Nghiên cũng không xấu hổ, hích hích cằm với Mộ Dung Quân, nhận lấy chút trêu chọc phân không mang theo ác ý nào.

Đợi cho Thái Tử ứng phó với các tướng sĩ mời rượu xong, quay đầu liền chống lại nụ cười không mang theo khói mù của Mộ Dung Quân. Trong khoảnh khắc đó, tim đập thình thịch.

Ánh mắt Mạc Như Nghiên thủy chung đặt trên người Hạ Trăn. Trùng hợp Thái Tử vừa lúc đứng ở bên cạnh Hạ Trăn, phản ứng cùng biểu hiện cứ như vậy rơi vào trong mắt Mạc Như Nghiên.

Xem ra, hình như có kịch rồi? Mạc Như Nghiên nhếch miệng, tĩnh đợi bước ngoặt mới xuất hiện.

Thái Tử cùng Mộ Dung Quân tiến triển cực kì thuận lợi. Mục Nhã Huệ cùng Hồ Khôn Bạch bên kia, liền không hề theo ý người rồi.

Mục Nhã Huệ vốn không muốn tới phủ Thanh Viễn tướng quân. Nàng cũng không muốn chống lại Mạc Như Nghiên, hiện nay Hạ Trăn đã trở về, càng thêm khiến cho nàng rất khó xử.

Nhưng, có khó xử cũng phải tới cửa. Chuyện nàng nhờ Mạc Như Nghiên làm, Mạc Như Nghiên còn chưa hồi âm cho nàng!

Nhìn thấy Mục Nhã Huệ, Mạc Như Nghiên không khỏi khẽ thở dài một cái. So với chuyện của Mộ Dung Quân, chuyện của Mục Nhã Huệ mới khó xử lí.

Cũng giống như Mộ Dung Quân, Hạ Trăn cũng không biết Mục Nhã Huệ đại danh đỉnh đỉnh.

Mộ Dung Quân không thèm để ý Hạ Trăn không biết nàng, Mục Nhã Huệ lại cực kỳ tức giận: "Được lắm ta không còn thích Hạ tướng quân nữa rồi. Nếu không thế thì khẳng định ta khóc tới chết rồi."

Lần này Mục Nhã Huệ nói trước mặt Hạ Trăn. Nếu là những người khác, tất nhiên sẽ xấu hổ. Cho dù quả thật không biết, cũng sẽ để không khí dịu lại chút.

Nhưng mà, Hạ Trăn không phải người như thế. Xem ánh mắt, hắn không hiểu lắm. Nói tới đạo lí đối nhân xử thế, hắn càng không am hiểu, không phải cao thủ gì.

Vì vậy, mặc dù nhìn ra Mục Nhã Huệ không hài lòng, Hạ Trăn vẫn không nhiều lời, càng thêm không cứu vãn lại.

Thấy Hạ Trăn không nguyện để ý tới nàng, Mục Nhã Huệ bĩu môi, tức giận nắm chặt tay Mạc Như Nghiên: "Hạ tướng quân yên tâm đi! Hôm nay Bản quận chúa không phải tới tìm ngươi."

Mạc Như Nghiên thật sự cho rằng, Mộ Dung Quân cùng Mục Nhã Huệ đều đã quen biết Hạ Trăn, khả năng có giao tình. Nhưng trên thực tế, tận mắt thấy hai người cùng gặp mặt Hạ Trăn, Mạc Như Nghiên cuối cùng mới hiểu, là nàng hiểu lầm rồi.

Cho dù là do lời đồn gây ra, cũng không quản Mộ Dung Quân cùng Mục Nhã Huệ rốt cuộc là nghĩ như thế nào, các nàng cùng Hạ Trăn không có nhiều duyên phận. Hoặc là nói, toàn bộ không có chút giao tình hay qua lại gì.

Ít nhất đối Hạ Trăn mà nói, hắn thật sự không biết đám người Mộ Dung Quân. Cũng có lẽ, từng nghe qua tên các nàng, nhưng không nhớ được, cũng không gặp người thật bao giờ.

Nếu Mục Nhã Huệ không phải tìm đến hắn, Hạ Trăn cũng không quấy rầy, đứng dậy đi vào trong viện tìm đám người Lăng Phong luyện quyền. Cứ như vậy, chỉ còn lại Mạc Như Nghiên cùng Mục Nhã Huệ.

Đã không có Hạ Trăn ở đây, Mục Nhã Huệ càng thoải mái hơn, đuổi theo Mạc Như Nghiên hỏi tiến triển.

"Ta giúp ngươi hỏi qua Thái Tử điện hạ, Thái Tử điện hạ đối với tính tình vị kia Hồ công tử có tán thành chút. Nhưng muốn nói Hồ công tử có phải phu quân tốt hay không, còn phải để Tiểu Quận Chúa tự định đoạt." Sau khi Hạ Trăn trở về phủ tướng quân, số lần Thái Tử đến cửa đặc biệt tăng lên nhiều, nhưng chưa có lần nào mang theo Hồ Khôn Bạch.

Cũng vì vậy, Mạc Như Nghiên vẫn không có cơ hội tự mình đi thử xem vị kia Hồ công tử nhân phẩm thế nào. Bị Mục Nhã Huệ hỏi vậy, cũng chỉ có thể thuật lại lời Thái Tử nói thật chi tiết thôi.

Mạc Như Nghiên tưởng rằng Mục

Trước/109Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Y Đạo Cuồng Tôn