Jea Joong bảo chiếc hộp bị hủy rồi… hi vọng rửa sạch thanh danh cho gia đình nó cũng bị dập tắt. Làm sao nó mới trả thù được đây? Nó phải khiến cho Mi Sun cảm nhận được mùi vị đâu khổ khi tận mắt nhìn thấy người thân của mình chết, nó phải chứng kiến cảnh Go Mi Sun quỳ xuống van xin nó. Nó phải phá tan tành cái đám cưới đó, chà đạp tắm thảm đỏ giữa lê đường, đạp đổ những ly rượu vang và phỉ báng những lời chúc phúc đó. Nhất định nó phải dành Yoon Min về tay nó…Jea Joong nhìn dáng vẻ suy nghĩ của nó cũng hơi lo lắng: “Chẳng lẽ cô ấy vẫn còn giữ ý định trả thù?”Nó bật cười rồi đánh nhẹ vào vai Jea Joong:_Tôi hứa chỉ cưới cậu khi mọi chuyện kết thúc. Nhưng hình như mọi chuyện không thể kết thúc rồi.Jea Joong giật mình, con người yếu đuối kia đã trở về với bộ mặt cũ rồi, không còn lo sợ và nhu mì nữa. Hắn phải làm sao để đưa con người cũ của nó trở về với bản thân nó đây? Phải chăng chính hắn đã biến nó trở nên như thế? Tại sao? Hắn luôn nắm rõ mọi chuyện trong tay và điều khiển mọi thứ theo ý muốn, nhưng lần này… hắn không thể điều khiển nó.*********_Chị Ji Min! – Charlie vẫy tay mỉm cười, mái tóc xoăn bay nhẹ trong gió trong cậu bé thật hồn nhiên. Nó xoa đầu Charlie:_Thằng nhóc này! Đến thăm chị hả?_Phải! Em quyết định sẽ không đi long bong nữa, em sẽ ở lại Hàn Quốc, chị thấy thế nào?Nó ngạc nhiên:_Con ngựa này tự chui vào chuồng sao?Charlie bật cười:_Cái chị này, không thể khen em một câu sao? Ăn tối cùng em nhé?_Được._Mời cả cái cô... nhóc hay bám theo chị ấy!_Hea Mi? Hay Eun Hye?_Cô nào nhỉ? Chị mời cả hai nhé, mời cả em trai chị và cái anh... cao cao trông hung dữ hôm trước nữa nhé._Này! Em mời hay chị mời?_Mời giúp em đi, nhé!*********Dạo gần đây tâm trạng nó không được tốt, thỉnh thoảng lại thấy Yoon Min và Mi Sun thân thiết với nhau, đôi mắt nó như muốn nổ tung. Nó lang thang đến phòng âm nhạc, nắng chiều rọi xuyên qua khung cửa sổ. Cảnh vật ở đây yên tĩnh quá, nó bước vào phòng âm nhạc của Hindu. Cây đàn piano đen tuyền giữ căn phòng đang gọi mời nó. Tâm trạng này... buồn không thể tả... nó mở cửa sổ. Những hàng cây đung đưa trong gió hiện ra trước mặt nó, một cơn mưa phùn nhẹ rơi xuống. Cơn mưa đến bất ngờ làm mọi thứ trở nên ưu buồn. Nó quay về phía cây đàn, cất lên một bài hát về mưa, ca khúc du dương trong tâm trí nó, nó cất tiếng hát...“When the world turns darkAnd the rain quietly fallsEverything is stillEven today, without a doubtI can’t get out of itI can’t get out from the thoughts of youNowI know that it’s the endI know that it’s all just foolishnessNow I know that it’s not true[HS] I am just disappointed in myself forNot being able to get a hold of you because of that prideOn the rainy days you come and find meTorturing me through the nightWhen the rain starts to stop, you followSlowly, little by little, you will stop as wellI must be drunk, I think I need to stop drinkingSince the rain is falling, I think I might fall as wellWell this doesn't mean that I miss you, no it doesn't mean thatIt just means that the time we had together was a bit sharpWhen it's the type of day that you really likedI keep opening the raw memories of youMaking the excuse that it's all memories, I take a step forwardI don't even make the effort to escapeNowI erased all of youI emptied out all of youBut when the rain falls againAll the memories of you I hid with effortIt all comes back, it must be looking for youOn the rainy days you come and find meTorturing me through the nightWhen the rain starts to stop, you followSlowly, little by little, you will stop as well(To you) Now there is no path for me to returnBut looking at your happy faceI will still try to laugh since I was the oneWithout the strength to stop youOn the rainy days you come and find meTorturing me through the nightWhen the rain starts to stop, you followSlowly, little by little, you will stop as wellWhat can I do about something that already ended?I'm just regretting after like the stupid fool I amRain always falls so it will repeat againWhen it stops, that's when I will stop as wellRain always falls so it will repeat againWhen it stops, that's when I will stop as well...”Trên mi mắt nó ước đẫm, đôi mắt nó nhạt nhòa trong màn nước mắt. Một chàng trai đang tưa lưng sau cánh cửa kia, đôi mắt cay xè, những giọt nước mắt chảy ngược vào tim. Anh ta đặt tay lên tim mình, bàn tay nắm chặt lại. Người con gái kia có biết rằng trái tim anh ta đau biết nhường nào...**********Nó khoác trên mình bộ váy đen tuyền kiêu sa và quyến rũ. Đúng 6h30, chiếc đen bóng đỗ trước nhà hàng sang trọng nhất thành phố. Một cô gái xinh đẹp bước xuống xe, thân hình mảnh khảnh đứng trước cửa nhà hàng. Đôi mắt mơ màng như bị thoi miên nhìn ai đó. Đó chính là Yoon Min và Mi Sun. Tại sao họ lại có mặt ở đây? Họ đến đây để làm gì? Thần sắc trên mặt nó đổi khác rõ rệt...