Saved Font

Trước/5Sau

Tử Đằng Lỡ Hẹn

Chương 1: Nói Về Cô Ấy

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Chắc có lẽ ai nghe thấy cái tên Trương Ngọc Lam này cũng thấy nó rất hay nhưng không gì hơn nó lại là tên của một cô gái bị mất đi thị lực. Đó là vết thương lớn nhất của cô sau một vụ tai nạn nghiêm trọng.

Người ta thường nói đôi mắt là cửa sổ tâm hồn vì vậy không nhìn thấy được gì nhưng cô vẫn cố gắng để có thể cảm nhận được mọi thứ xung quanh mình đồng thời nó cũng ngầm đồng ý cho số phận mà ông trời đã ban đến mình. Mặc dù là vậy nhưng cô lại được mọi người che chở, yêu thương trong một gia đình hạnh phúc. Xuất thân trong một gia đình khá giả có cha là Chủ tịch và anh trai là Tổng giám đốc của tập đoàn Trương thị và mẹ là Giám đốc của chuỗi những nhà hàng nổi tiếng trong nước.

Tuy không nhìn thấy gì nhưng đổi lại cô là một cô gái tài năng, dịu dàng, xinh đẹp và cô cũng có sở thích như bao cô gái khác.

Hằng ngày theo thói quen lúc hoàng hôn xuống sẽ có vú Thẩm đưa cô ra bờ hồ để có thể đánh đàn và cảm nhận cuộc sống. Dưới gốc cây tử đằng tím những làn gió se se lạnh của khí trời thời tiết lúc mùa thu. Hôm nào cũng vậy, vú Thẩm sẽ ngồi đây nghe cô đánh những bản nhạc đôi khi có những người dân những bạn trẻ đi qua sẽ ở lại nghe cô hát và đánh đàn. Họ đồng cảm cho số phận của cô, mong sao cô có thể như những người bình thường để cho cô thấy được có rất nhiều người muốn bảo vệ cho cô gái bé nhỏ này.

Bây giờ đã là 18h15' rồi nhưng cô vẫn kiên trì ngồi đây mặc dù đã được vú khuyên nhủ:

- Tiểu Lam chúng ta mau về thôi, mùa thu rồi gió lạnh sẽ không tốt cho việc hồi phục của cháu đâu.

- Không cần đâu cháu sẽ đánh thêm một bài nữ rồi về ạ. --- Giọng nói cô trong trẻo mang theo chút nũng nịu nói với vú.

Vì vú đã làm việc ở đây từ khi cô còn nhỏ nên vú rất hiểu tính cách của cô. Trong những cơn gió nhè nhẹ thổi qua mang theo âm vang của cô hát mà truyền đi xung quanh.

'' Có lẽ xa một người trong lòng còn thương

Chẳng khác như cuộc đời mọi điều vô hướng

Đứng giữa yêu và dừng lại em thật không biết

Phải làm sao để anh sẽ thấy được vui

Biết anh vẫn cứ vô tâm nhưng sao lòng còn thương

................

...................................

Từng ngày anh vẫn bên em thế nhưng anh vấn vương điều gì

Tình yêu bấy lâu nay có khiến anh thôi ngừng suy nghĩ

Mỗi đêm mình em u hoài, nên dừng lại hay yêu chẳng ngần ngại

Và em cũng biết đau khi anh nhạt phai

Chờ bao tháng năm qua vẫn mong bao yêu dấu quay lại

Đành buông cánh cánh tay anh khi trái tim anh chẳng có em

Biết đau em cũng chấp nhận, không ân hận

Một lần khóc cho anh

Và quên đi tháng năm đã từng đậm sâu ... ''

( Như một người dưng - Nguyên Thạc Bảo Ngọc )

Trước/5Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Tà Vương Truy Thê: Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu Thư