Saved Font

Trước/10Sau

Tuyệt Phẩm Cuồng Tiên

Chương 2: Tiết Mai Yên

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Bên trong quán bar Dạ Mị.

Phía trước một quầy bar thật dài màu đen, mười thằng có dáng vẻ côn đồ, tay cầm ống thép, mang theo bộ mặt cười xảo quyệt đứng trong quán. Đằng trước bọn du côn, một thằng khác nhìn có vẻ ngoài thô bạo, đầu trọc bóng loáng, đang ngồi trên một cái ghế chân cao.

Tên này Diệp Phù Đồ có biết, biệt danh hắn là Lưu Đầu Trọc, người khác xưng là Đầu Trọc đại ca, cũng là một trong các đại ca trong khu vực này, chỉ là danh tiếng không được tốt như Lôi Binh.

Đi vào quán bar Dạ Mị, lúc Diệp Phù Đồ nhìn thấy Lưu Đầu Trọc, vẻ nghi ngờ trên mặt càng nồng đậm, Lưu Đầu Trọc này biết quán bar Dạ Mị được Lôi Binh bảo hộ, hắn lại dám tới nơi này phá đám, không sợ Lôi Binh trả thù hắn sao?

Đối diện Lưu Đầu Trọc, một người phụ nữ thành thục có dáng người cao gầy đứng đấy.

Nửa người trên nàng mặc một bộ áo sơ mi trắng, hai nút cúc nơi cổ áo mở ra, mơ hồ có thể nhìn thấy trong đó, hai đoàn được bao khỏa bên trong áo lót viền tơ màu đen, là bộ ngực sữa cao ngất, trắng như tuyết; nửa người dưới mặc váy ngắn màu đen, lộ ra cặp đùi ngọc tinh tế, được bảo vệ bên trong tất chân màu đen, trên chân mang một đôi giày cao gót cũng màu đen.

Nàng mang phong cách ăn mặc như một phụ nữ giỏi giang nơi công sở, toàn thân toát ra khí chất gợi cảm, làm cho người ta không tự chủ được nhìn chằm chằm, nuốt nước miếng liên tục.

Nàng cũng là bà chủ quán bar Dạ Mị – Tiết Mai Yên, Yên tỷ.

– Đầu Trọc đại ca, ý anh là sao?

Tiết Mai Yên nhìn những li thủy tinh bị đập vỡ nát tung tóe trên mặt đất, vẻ mặt có chút khó coi, mang theo một ít e dè và kiêng kị. Mặc dù nơi này của nàng được Lôi Binh bảo hộ, nhưng dù sao nàng cũng là một người có đạo đức chuẩn mực, một mình đối mặt với nhiều lưu manh như thế, làm sao không sợ hãi cho được.

Lưu Đầu Trọc lấy tay vuốt vuốt cái đầu trọc của mình, hai mắt không kiêng nể gì đánh giá gương mặt xinh đẹp của Tiết Mai Yên, cùng với dáng người mê hoặc của nàng, cười gằn:

– Yên tỷ, ý của tôi khi tới đây, chẳng lẽ cô vẫn chưa rõ ràng hả?

Phát giác Lưu Đầu Trọc nhìn mình soi mói, gương mặt xinh đẹp của Tiết Mai Yên toát ra vẻ chán ghét, mặc dù e dè đối phương, nhưng nhiều năm kinh nghiệm xã hội, lại thêm sau lưng có Lôi Binh bảo hộ, lập tức lấy lại sự tự tin, khuôn mặt trở nên lạnh lùng:

– Đầu Trọc đại ca, chắc anh cũng biết địa phương này của tôi là được Binh ca bảo hộ đi, nhưng anh lại đến đây gây rối, không sợ Binh ca tìm anh hỏi tội sao?

– Binh ca? Ha ha, Binh ca của cô hiện giờ cũng sắp chết, làm sao còn có thể lo lắng cho cô?

Lưu Đầu Trọc nghe vậy thì cười lạnh lùng một tiếng, tiếp theo hơi không kiên nhẫn nói:

– Được rồi, Yên tỷ, tôi đến đây không phải để nói nhảm với cô, bây giờ tôi cho cô hai lựa chọn: thứ nhất, mỗi tháng nộp cho tôi 20 ngàn đồng tiền phí bảo kê. Thứ hai, trở thành nữ nhân của Lưu Đầu Trọc này, chỉ cần cô hầu hạ tôi dễ chịu, về sau không chỉ quán bar này có thể làm ăn như bình thường, tôi còn bảo đảm cho cô được ăn sung mặc sướng.

Nói xong, Lưu Đầu Trọc hung hăng nhìn Tiết Mai Yên một cái, giống như hận không thể lấy ánh mắt đem quần áo trên người nàng cởi sạch, lại cười một cách dâm đãng:

– Thật không biết thằng nhãi Lôi Binh kia nghĩ sao, một đại mỹ nhân như thế, vậy mà bởi vì là em dâu của mình, liền ngay cả chạm vào cũng không dám, chẳng lẽ hắn không biết cái gì gọi là “ăn ngon không gì bằng sủi cảo, chơi sướng không gì bằng em dâu” sao!

– Ha ha, Đầu Trọc đại ca nói rất đúng!

– Có một đại mỹ nhân như vậy, thậm chí ngay cả đụng đều không đụng vào, thằng Lôi Binh kia đúng thật là đứa ngu, ha ha!

– Đầu Trọc đại ca, Tiết Mai Yên này là em dâu của Lôi Binh, cũng coi như là em dâu của anh, đến lúc đó đem một cô em dâu xinh đẹp như vậy lên gường, hương vị kia, phỏng đoán là… Chậc chậc…

Hùa theo Lưu Đầu Trọc, những thằng côn đồ dưới tay hắn, bắt đầu nghị luận ầm ĩ.

Tiết Mai Yên nghe được những lời dơ bẩn này, tức đến mức gương mặt có chút tái đi, nhưng nàng là người có đạo đức chuẩn mực, làm sao có thể cùng bọn côn đồ cứng đối cứng, chỉ có thể ngăn sự giận dữ trong lòng lại, lạnh lùng chất vấn:

– Đầu Trọc đại ca, anh muốn thu tiền bảo kê cũng có thể được. Nhưng tôi nghe nói anh thu chỗ khác, cũng chỉ là mấy ngàn đồng mà thôi, đến nơi này của tôi lại thu đến 20 ngàn đồng, đây có phải hay không là hơi quá đáng?

– Mẹ nó! Hiện tại chỗ này là địa bàn của bố! Bố mày thu tiền bảo kê nhiều hay ít, chẳng lẽ còn muốn giải thích với cô cái con mẹ trẻ này hả? Nghe lời nói của Yên tỷ cô, hay là không muốn nộp phí bảo kê? Xem ra cô dự định chọn lựa chọn thứ hai rồi? Tốt! Rất tốt!

Lưu Đầu Trọc trừng mắt lên, hùng hổ quát, chợt đảo con mắt một vòng, lại cười đểu, nói liền hai tiếng “tốt”, cùng lúc đó một bên nói, một bên duỗi ra bàn tay heo ăn mặn, chụp lên bộ ngực sữa của Tiết Mai Yên.

– A…!

Nhìn thấy bàn tay của Lưu Đầu Trọc chụp về phía mình, Tiết Mai Yên rốt cuộc không còn cách nào giữ nguyên bình tĩnh, trên vẻ mặt xinh đẹp toát ra vẻ hoảng sợ, chợt phản xạ có điều kiện vung cánh tay ngọc ngà lên, quơ một phát lên cái cánh tay xấu xí kia.

– Hít hà…

Lưu Đầu Trọc không để ý, cánh tay bất chợt bị Tiết Mai Yên dùng móng tay cào ra mấy vết máu, cảm giác đau rát, hít vào một luồng gió lạnh, vội vàng rút cánh tay của mình lại.

Sau đó, Lưu Đầu Trọc cúi đầu, nhìn vệt máu trên cánh tay, vẻ mặt trở nên dữ tợn, chửi ầm lên:

– Mẹ kiếp! Gái điếm thúi, mày cũng dám cào bố mày, bố mày hôm nay phải giết chết mày!

Chửi xong, bàn tay to lớn của hắn hung hăng đánh lên vai Tiết Mai Yên.

– Ui da…!

Thân thể Tiết Mai Yên nhoáng cái mất thăng bằng, mắt cá chân cũng bị trật khớp, cả người cảm thấy đau đớn, bờ mông vểnh cao trong giây lát hung hăng cùng mặt đất lạnh lẽo tiếp xúc một cái thân mật, ngay sau đó trên gương mặt xinh đẹp xuất hiện vẻ khổ sở.

Lưu Đầu Trọc tựa hồ không có ý định buông tha Tiết Mai Yên, ra lệnh:

– Đi qua, đem con điếm thúi này bắt lại cho tao!

– Vâng! Đại ca.

Hai thằng côn đồ, tóc nhuộm đủ màu gật gật đầu, đi về phía Tiết Mai Yên.

Thấy hai tên côn đồ đi về phía mình, Tiết Mai Yên hoảng hốt kêu lên:

– Lưu Đầu Trọc, tôi cảnh cáo anh, anh đừng có làm càn, nếu anh không nghe, tôi báo cảnh sát đó!

– Báo cảnh sát? Cô gọi một cuộc thử xem sao!

Khóe miệng Lưu Đầu Trọc nhếch lên, khinh thường nói.

Hai thằng côn đồ một bên bước về phía Tiết Mai Yên, một bên cười hắc hắc xấu xa:

– Đầu Trọc đại ca, thằng cháu Lôi Binh hiện giờ nằm trong bệnh viện, nghe nói không thể bị kích thích mạnh, đợi chút nữa lúc anh chơi con mẹ này, chụp cho nàng vài tấm hình tươi mát, sau đó gửi qua cho cháu nội Lôi Binh, đoán chừng có thể làm hắn tức chết!

Lưu Đầu Trọc nghe vậy, mắt hắn lập tức sáng lên:

– Tốt! Chủ ý này rất hay, xử lí như vậy đi.

Tiếng nói chuyện của hắn vừa hạ xuống, hai tên côn đồ lập tức chạy tới bên cạnh Tiết Mai Yên. Ngay khi bọn hắn sắp túm được Tiết Mai Yên trong trạng thái tràn đầy hoảng sợ….

– Dừng tay lại cho tao!

Hai thằng côn đồ còn chưa kịp duỗi tay ra, một bóng người gầy gò, đã đứng cản ngay trước mặt bọn hắn, không hề nghi ngờ, bóng người gầy gò này chính là Diệp Phù Đồ, vừa đúng bước vào đây không lâu.

– Thằng ranh, mày là ai?

Hai thằng côn đồ thấy Diệp Phù Đồ vậy mà dám ngăn chặn mình, vẻ mặt khó coi, lạnh lùng hỏi.

– Yên tỷ, chị có sao không?

Diệp Phù Đồ cơ bản không thèm phản ứng hai thằng côn đồ, lo lắng nhìn về phía Tiết Mai Yên ngồi bệt dưới đất.

Tiết Mai Yên ngẩng đầu, nhìn thấy là Diệp Phù Đồ, trong giây lát khuôn mặt sững lại, vội vàng nói:

– Tiểu Diệp, em làm sao lại tới đây? Chỗ này không có việc của em, em đi nhanh lên, đừng quản chị!

Trước/10Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Hồng Thiên Thần Tôn