Saved Font

Trước/50Sau

Vợ Của Vai Ác Không Dễ Làm

Chương 22:

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Giản Chu Nghiên có ý gì kỳ thật trong lòng mọi người đều biết, chỉ là không nói toạc ra mà thôi, bất quá không nghĩ tới Giản Chu Nghiên không tự giác nói ra hết.

Trong lòng biết là một chuyện, nhưng nói thẳng ra có vẻ háo thắng. Lòng Giản Chu Nghiên lộp bộp, bất quá nếu đã nói lại phủ nhận liền có vẻ dối trá, còn không bằng trực tiếp thừa nhận, Giản Chu Nghiên liền xấu hổ cười nói:

“ Tôi thừa nhận là có ý tưởng muốn thi thố một lần, Trình Vũ cô đa tài đa nghệ là đối thủ khó tìm, chúng ta học cùng nhiều năm cũng hay bị người ta so sánh, lại không so tài lần nào, hôm nay vừa lúc có cơ hội như vậy, tôi cũng muốn xem đến cùng ai hay hơn thôi.”

Nếu Giản Chu Nghiên không nói nhiều, có lẽ họ còn có thể duy trì vẻ ngoài hòa khí, gặp mặt dù tốt hay xấu còn cười với nhau một cái, nhưng Giản Chu Nghiên chủ động tới cửa khiêu khích thì cô cũng không cần khách khí.

Trình Vũ cúi đầu cười cười, ung dung nói: “Chỉ có kỳ phùng địch thủ mới có thú vị, chỉ có thế lực ngang nhau mới chơi được, so tài với cô tôi không có hứng thú.”

Ý ngoài lời chính là cô không xứng làm đối thủ của Trình Vũ tôi.

Giản Chu Nghiên cứng khóe miệng, Trình Vũ không khách khí, chính là ở trước mặt mọi người đánh vào mặt cô, Giản Chu Nghiên tốt xấu gì ở Bắc Thành cũng là danh viện số một số hai, bị coi thường trong lòng cũng không thoải mái.

Nhớ lúc trước Trình Vũ bị vạch trần thân thế bộ dáng cả ngày đều sợ hãi rụt rè không nâng đầu lên nổi, Trình Vũ thật sự coi thường việc xem cô ta trở thành đối thủ, mấy năm nay xác thật Giản Chu Nghiên cũng không đem cô đặt vào trong mắt. Cho nên nếu nói vậy người nói cũng không tới phiên Trình Vũ, nếu không phải Lục Thừa Duẫn vừa mới liếc mắt một cái, bằng không cô ta còn lười cùng Trình Vũ ganh đua cao thấp.

Lại không ngờ rằng con người rụt rè tự ti như Trình Vũ chỉ trong một đêm lại thay đổi thế này, không, không nên nói như vậy, phải nói là Trình Vũ lại quay về lúc trước lúc còn kiêu ngạo, đi đến nơi nào cũng sẽ sáng lên, tự cho mình là đúng, không đem người khác đặt ở trong mắt, cao ngạo lại khiến người chán ghét Trình Vũ.

Bàn tay Giản Chu Nghiên đang nắm chặt bỗng thả lỏng, lúc sau mới cười nói:

“Tôi biết năng lực của cô, cũng tự biết không có biện pháp so sánh, vậy cứ cho là cấp bạn học trợ hứng, cô tùy tiện chọn một khúc đi.”

Trình Vũ liền nghiêm túc nghĩ nghĩ:

“Vậy đàn khúc ‘Happy yesterday’.”

Đây là một khúc phương Tây, đối với người sử dụng nhạc cụ phương Tây như Giản Chu Nghiên mà nói sẽ tương đối dễ dàng hơn, nếu từ góc độ này mà nói thì Trình Vũ chọn khúc này xem như nhường cô ta một chút.

Bất quá lúc này Giản Chu Nghiên không từ chối, rất hào phóng nói:

“ Vậy chọn khúc này.”

Rất nhiều người đều nói dương cầm khó học hơn đàn tranh, nói dương cầm là nhạc cụ chi vương cũng không phải là nói không, đối với trợ thủ đắc lực yêu cầu rất cao, muốn đàn dương cầm tốt không có khoảng 45 năm học hành là không được.

Dương cầm là nhạc cụ hòa âm, nó mang âm cao, đàn tranh là nhạc khí yêu cầu cao, cho nên từ chi tiết đến chỉnh thể có lẽ đàn tranh khó hơn rất nhiều. Hơn nữa âm nhạc chú ý tới cảm xúc, bởi vì khi khảy đàn tranh nhanh chậm không có quy định rõ, vì vậy nó có không gian phát triển rộng, cho nên nhạc cụ Đông Phương coi trọng ý cảnh hơn phương Tây chút.

Tuy rằng Trình Vũ đã lâu không đàn, nhưng khi ngồi xuống trước đàn cảm giác thân quen lại về, có vài thứ học xong chính là để cả đời hưởng thụ, cả đời đều không thể quên được nó. tiếng đàn du dương uyển chuyển vẫn làm cô mê muội.

Happy Yesterday là tác giả viết cho vong thê, làn điệu rất bi thương, muốn đem khúc diễn tấu được hoàn mỹ phải đem mình hòa nhập với cảm tình bên trong khúc, mà người đàn phải hợp thành nhất thể với đàn mới có thể đạt tới cảnh giới đó.

Ý cảnh là thứ thực vi diệu, nhạc cụ cổ điển so nhạc cụ Phương tây khó hơn nhiều, càng là cao thủ nếu tiến được vào cảnh giới sẽ không dễ bị quấy rầy.

Trình Vũ không ngờ tới, đã rất nhiều năm không đàn, âm thanh bắn ra vẫn mỹ diệu như lúc trước, thực may mắn là đàn tranh không vứt bỏ cô, cũng thực may mắn vì cô còn có thể lấy lại tự tin như trước. Một câu đảo qua một đều khá thông thuận lưu loát, tựa hồ âm tiết ở đầu ngón tay, chỉ mượn cầm huyền phát ra.

Giản Chu Nghiên muốn dùng dương cầm phân cao thấp, trừ phi cô ta thật sự là cao thủ, nếu không một người cùng đàn của họ đạt tới cảnh người cầm hợp nhất thì căn bản cô ta sẽ bị đánh bại, lại dễ dàng bị kéo theo.

Quá hiển nhiên khi Giản Chu Nghiên không phải cao thủ, hơn nữa từ lúc bắt đầu đã có ý ganh đua, biểu hiện đó ở thời điểm này cũng đã đủ để cô ta thua một nửa.

Trình Vũ từ nhỏ đã đối lập với Giản Chu Nghiên, Giản Chu Nghiên được mấy cân mấy lượng cô rất rõ ràng, cho dù đã nhiều năm không đàn nhưng vẫn dư dả đối phó với Giản Chu Nghiên.

Cho nên ngay từ đầu Trình Vũ biểu đạt ý Giản Chu Nghiên không phải là đối thủ của cô cũng không phải vì cố ý dùng tâm lý áp chế mà chỉ đơn thuần là ăn ngay nói thật thôi.

Giản Chu Nghiên dục vọng thắng bại quá mạnh, lúc đàn hoàn toàn bị âm sắc của Trình Vũ ảnh hưởng, giữa khúc sai mấy âm, lúc cao trào Trình Vũ dùng tiết tấu nhanh đến hoa cả mắt, nhưng mà tiếng đàn lại như khóc như tố, vô cùng mỹ diệu.

So sánh với Giản Chu Nghiên có kỹ xảo mà không có tình, thậm chí vì sốt ruột mà sai âm. Thì ai cao ai thấp đã có kết quả ngay.

Một khúc đàn xong, người chung quanh vỗ tay như sấm dậy, Trình Vũ chậm rãi đứng dậy gật đầu xem như đáp lễ, Giản Chu Nghiên ngồi trước dương cầm mãi không đứng dậy, nhắm mắt hồi lâu cô ta mới đứng dậy, hào phóng chào rồi cười nói:

“Trình Vũ quả nhiên lợi hại, tôi cam bái hạ phong.”

Giản Chu Nghiên nói như vậy không có nghĩa cô ta thật sự cam nguyện chịu thua, không thể không nói cô ta thực thông minh, tự nhận cam bái hạ phong, người thắng đều phải tỏ vẻ khiêm tốn, chứng tỏ cô ta rộng lượng.

Bất quá, đại khái nếu Giản Chu Nghiên không chủ động trêu chọc cô thì thôi, nếu đã chủ động trêu chọc thì Trình vũ không muốn dễ dàng bỏ qua. Huống chi người muốn so tài là Giản Chu Nghiên, cô ta cho rằng nhiều năm cô không chạm vào đàn tranh, nên ở chỗ này muốn làm cô mất mặt, đến lúc đó nếu Trình Vũ thua không biết thái độ cô ta sẽ thay đổi thế nào.

Trước/50Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Tam Thế Độc Tôn