Saved Font

Trước/50Sau

Vợ Của Vai Ác Không Dễ Làm

Chương 5:

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Cứ như vậy, Bắc Thành nghênh đón thời đại thuộc về Lục Vân Cảnh, trong khoảng thời gian ngắn, nhân tâm Bắc Thành hoảng sợ, mà phong cách sát phạt của Lục Vân Cảnh cũng khiến hắn thành làm người ai nghe tiếng cũng sợ vỡ mật.

Hiện giờ Lục Vân Cảnh sớm đã không phải là thiếu niên dáng người thấp bé, nhận bao khi dễ, cả người luôn bị thương, chật vật đáng thương nữa, mà hiện giờ hắn cường đại, nguy hiểm, làm người khác nhìn thôi đã thấy sợ hãi.

Bất đồng với Lục Vân Cảnh phượng hoàng niết bàn, khi Trình Vũ gặp hắn là một cảnh thượng hoàn toàn tương phản. Ngày sinh nhật mười tám tuổi cô bị ông nội mình kính trọng trước mặt mọi người tuyên bố nàng không phải con gái của trưởng tử Lục gia, mà chỉ là con nuôi.

Trình đại tiểu thư kiêu kì nguyên lai là đồ giả, trong một đêm thái độ mọi người đối với cô đều thay đổi, những người từng truy phủng cô đều lạnh nhạt với cô, thậm chí mối tình đầu thanh mai trúc mã sớm đã ước định cả đời cũng bỏ cô mà đi. Hưởng thụ đãi ngộ Trình đại tiểu thư mười tám năm lại không còn thuộc về cô, trong một đêm Trình Vũ biến thành cô gái bị cha mẹ vứt bỏ khiến toàn bộ thế giới quan của cô sụp xuống. Đã từng là minh châu trong một đêm ảm đạm thất sắc, mất đi tất cả những thứ từng sở hữu, cô trở nên trầm mặc trốn tránh hết thảy.

Cuối cùng cô bỏ đi nước ngoài, mà những thứ được Trình gia bồi dưỡng cũng bị cô vứt bỏ.

Từ đó cô mơ màng trốn tránh hết thảy, bao gồm cả cha mẹ nuôi nếu có thể thậm chí cô còn nghĩ không bao giờ trở về nơi này, không bao giờ muốn có quan hệ với Trình gia. Nguyên bản ở nước ngoài cô cũng tìm được việc, lại không ngờ nhận được tin cha nuôi qua đời, bất đắc dĩ cô phải về nước, chỉ là cha nuôi ly thế để lại quá nhiều rắc rối, cô không muốn đi cầu Trình gia hỗ trợ, nhưng không có kinh nghiệm cô căn bản không biết phải xử lý những việc này thế nào, đang khi sứt đầu mẻ trán thì Lục Vân Cảnh xuất hiện nhẹ nhàng giúp Trình Vũ giải quyết hết trơn.

Trình Vũ không biết sao Lục Vân Cảnh muốn giúp cô, bọn họ vốn không liên quan gì đến nhau. Bất quá cô cũng không muốn thiếu nhân tình cảu hắn, cho nên cô trực tiếp hỏi hắn, cô nên làm thế nào mới có thể biểu đạt sự cảm kích này.

Trình Vũ nhớ lúc ấy Lục Vân Cảnh chỉ là bâng quơ nói một câu:

“Tôi cái gì cũng không thiếu, chỉ thiếu một người vợ.”

Sau đó cô liền gả cho hắn, mà cô cũng biết mục đích Lục Vân Cảnh cưới cô. Khi Lục Vân Cảnh vẫn còn là thiếu niên, hắn đã từng bị mấy nam sinh cùng tuổi trêu chọc. Vòng thượng lưu Bắc Thành cùng tuổi bọn họ có một Dư tiểu thư, Dư tiểu thư này tính cách tương đối đanh đá. Mấy nam sinh đó vì trêu cợt Lục Vân Cảnh, liền trộm dây buộc tóc của Dư tiểu thư nhét vào cặp sách của hắn, Dư tiểu thư phát hiện Lục Vân Cảnh cầm dây cột tóc của mình, hiểu lầm Lục Vân Cảnh yêu thầm cô ta, cô ta cảm giác bị vũ nhục nên nói chuyện khó nghe với Lục Vân Cảnh. Sau đó chuyện này thành chuyện cười trong giới cho nên Trình Vũ cũng biết. Cuối cùng thiếu niên đó hiện giờ quyền thế ngập trời, mà Dư gia thấy Lục Vân Cảnh thế mới cố ý mượn sức, nghĩ lúc trước Lục Vân Cảnh tựa hồ cũng thích Dư tiểu thư, dư gia liền vội vàng tới cầu hôn Lục Vân Cảnh. Lục Vân Cảnh cũng không nói đáp ứng hay không cứ như vậy để Dư gia đợi thật lâu, khi Dư gia cho rằng mình có hi vọng mượn sức Lục Vân Cảnh là lúc Lục Vân Cảnh liền cùng dưỡng nữ Trình gia Trình Vũ kết hôn, như nói cho Dư gia rằng, tôi tình nguyện cưới một dưỡng nữ hai bàn tay trắng của Trình gia cũng sẽ không cưới đại tiểu thư Dư gia. Chuyện này quả thực chính là cái tát vô hình đánh vào Dư gia, có một thời gian rất dài ở Bắc Thành đều giễu cợt họ.

Mà Trình Vũ cũng biết Lục Vân Cảnh sở dĩ cưới cô bất quá là vì muốn đánh vào mặt Dư gia thôi.

Nghĩ tới lời nữ cảnh sát đó nói, Trình Vũ thất thần ăn mì, ánh mắt theo bản năng nhìn Lục Vân Cảnh. Chẳng phải do từ nhỏ bị Lục gia ghét bỏ mà Lục Vân Cảnh vẫn có giáo dưỡng của thế gia. Ăn cơm thong thả ung dung, nhai kỹ nuốt chậm, giơ tay nhấc chân cũng ưu nhã. Mặc dù hiện giờ Lục Vân Cảnh đã không còn là người bị khi dễ nhưng đại đa số thời điểm hắn vẫn trầm mặc, chỉ là hiện tại sự trầm mặc lại khiến người nhìn sợ, dù mặc sơ mi trắng vẫn không thể xua tan.

Lục Vân Cảnh đến tột cùng là vì sao muốn cứu cô? Như lời nữ cảnh sát đó thì bởi vì hắn thích cô?

Ngay sau đó Trình Vũ lắc đầu cũng không phải không tự tin, mà thật sự là cô cùng Lục Vân Cảnh trừ cái danh phu thê thì cũng không có bất luận gì có thể cho hắn yêu thích cô hết.

Nhưng mặc kệ nói thế nào, chung quy vẫn là hắn đã cứu nàng, thậm chí còn bởi vì cứu nàng mà bị bắt, bị bắn chết, sáng tạo ra thời đại thuộc về mình rồi cứ như vậy chôn vùi hết, nói thật Trình Vũ cũng cảm thấy tiếc hận thay.

Hiện giờ là mười năm trước, cô có thể thay đổi rất nhiều thứ, đương nhiên cô cũng không thể bảo đảm mình sẽ không sinh bệnh tử vong, bất quá cô cũng còn tám năm sống thật tốt, đối với cô mà nói cũng đủ rồi.

Mà Lục Vân Cảnh thì sao?

Nếu lúc này cô lại sinh bệnh, hắn có giống lần trước cứu cô không?

Chôn vùi tiền đồ, đem mệnh mình trả hết?

Tuy rằng hắn đi đến bước này người hận hắn có rất nhiều, thậm chí rất nhiều người hận không thể giết chết hắn, bất quá Trình Vũ cùng hắn lại không oán không thù, thậm chí người này còn giúp cô, từ lúc gả cho hắn hắn cũng cũng không làm gì khiến cô chịu ủy khuất, thậm chí bởi vì thân phận Lục phu nhân mà những người từng bỏ đá xuống giếng cũng không dám tới nhục nhã cô. Cho nên mặc kệ hắn xuất phát vì mục đích gì mà cứu cô, thì cô cũng không muốn nhìn thấy hắn bỏ hết tiền đồ lẫn tánh mạng.

Trước/50Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Tuyệt Thế Chiến Thần