Saved Font

Trước/87Sau

Vợ Mang Thai: Chồng Lo Lắng Muốn Có Đứa Thứ Hai

Chương 18: Tôi Muốn Cô Ấy Phục Vụ Tôi (18)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
"Cám ơn chú" Đứa nhỏ đứng lên, bước tới trước mặt anh ấy, đưa tay phải mình qua "Ngài chủ tịch, hợp tác vui vẻ".

Nhìn bàn tay nhỏ bé đang vươn ra giữa không trung, môi Hoàng Phủ Quyết không tự chủ nâng lên, đứng dậy, đưa bàn tay to của mình cầm lấy tay cậu.

"Hợp tác vui vẻ."

Hai bàn tay một lớn một nhỏ, cầm vào nhau ở giữa không trung.

Hai người buông tay ra, nhân viên làm việc ngay lập tức đi tới, chuẩn bị mang Cam Đường đi.

Nhìn chăm chú bóng lưng của đứa nhỏ, Hoàng Phủ Quyết đột nhiên nói.

"Chờ một chút".

Cam Đường quay mặt sang "Chú còn có việc gì sao?"

"Cháu tên là gì?"

"Cam Đường, Cam là ngọt, Đường của hải đường*"

"Tế phất cam đường, vật tiễn vật phạt*".. Hoàng Phủ Quyết khẽ gật đầu "Tên rất hay"

"Là mẹ cháu đặt cho cháu" Cam Đường ngước khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn về phía anh ấy "Còn chú, chú tên gì?"

Một nhân viên bên cạnh vội nói "Ngài này là chúng ta.."

Hoàng Phủ Quyết giơ tay lên ra hiệu cho đối phương đừng nói, sau đó tự giới thiệu.

"Hoàng Phủ Quyết"

Anh ấy đang suy nghĩ làm thế nào giải thích các chữ trong tên mình cho đứa trẻ, thì đứa nhỏ đã chủ động hỏi.

"Có phải chữ quyết trong" Nhất tịch như hoàn, tịch tịch đô thành quyết "*không?"

Hoàng Phủ Quyết bất ngờ.

Đứa trẻ nhỏ như vậy, lại biết câu thơ này?

"Không sai"

Đứa nhỏ Cam Đường tựa như gật đậu một cái "Tên rất hay"

Cử chỉ đó, giống như Hoàng Phủ Quyết vừa rồi.

Hứa An Nhiên cười lên "Hai người thật đúng là giống nhau, nếu không phải biết trước, tôi thật sự hiểu lầm hai người là cha con đó"

Cha con?

Hai người đàn ông một lớn một nhỏ nhìn nhau, ánh mắt rơi vào khuôn mặt có phần mất tập trung của đối phương, trong mắt hai người đồng thời thoáng qua một chút kinh ngạc.

Chuông ------

Chiếc đồng hồ có tính năng của điện thoại trêи cổ tay Cam Đường đột ngột vang lên.

Thấy trêи màn hình hai chữ "mẹ", đứa nhỏ lập tức nâng tay lên ấn nút nghe, thanh âm Cam Viện liền từ trêи đồng hồ đeo tay truyền tới "Con trai ngoan, như thế nào.. Con của mẹ có bị rớt không?"

Hoàng Phủ Quyết lập tức liền nhận ra đó là âm thanh của Cam Viện, hóa ra đứa nhỏ này là con trai của cô, không trách được hôm qua nó xuất hiện ở khách sạn.

"Đối phương đã đáp ứng ký hợp đồng với con, mẹ có thời gian tới để ký hợp đồng không?" Cam Đường cười đáp.

"Chuyện nhỏ, có thể nha" Cam Viện nhẹ cười ra tiếng "Con quỷ đáng ghét mà mẹ phục vụ vừa mới đi, còn có việc phải làm, con trực tiếp đi đến khách sạn đi"

Quỷ đáng ghét?

Hoàng Phủ Quyết cau mày, là nói anh ấy sao?

"Dạ"

Cam Đường cúp điện thoại, gật đầu lễ phép với Hoàng Phủ Quyết.

"Vậy chúng ta tới khách sạn của mẹ cháu làm việc để ký hợp đồng, bây giờ có thể đi chưa?"

Hứa An Nhiên phất tay một cái, một nhân viên lập tức chạy chậm tới, mang Cam Đường rời đi.

Hoàng Phủ Quyết đi ra phòng thử giọng, ánh mắt nhìn vào bóng lưng đứa nhỏ đang dần đi xa, đôi mắt màu lam lần nữa nheo lại.

Người phụ nữ kia vừa mới gọi anh ấy là quỷ đáng ghét, anh như vậy khiến cho cô ghét sao?

.

* * *

Khách sạn Dynasty*

Cam Viện nghiêm túc đọc kỹ hợp đồng do nhân viên đem tới, cũng không có lập tức ký tên, mà nhìn về phía Cam Đường đang ngồi trêи ghế sô pha.

"Tiểu Đường, con thật sự khẳng định sẽ làm công việc này?"

Từ đầu đến cuối, cô cũng không có nhìn tờ chi phiếu trêи bàn một cái nào, cô không ham muốn quá nhiều về tiền, đối với Cam Viện, chuyện quan trọng nhất là để con trai vui vẻ.

Ánh mắt đứa nhỏ nhìn chăm chú quyển sách trêи tay, không ngẩng đầu.

"Chắc chắn"

Cam Viện mở bút ký tên "Nếu như bây giờ con đổi ý, vẫn còn kịp.

Trước/87Sau

Theo Dõi Bình Luận