Saved Font

Trước/144Sau

Võng Du Chi Diễn Kĩ Nhất Lưu

Chương 38: Họa xuất khẩu (trung)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
*

Hăng máu? Chính là thế này đây.

Tiếp theo mới đến làm phụ bản chân chính.

Suất suất suất cùng Thủy Tiên hòa thượng tròn mắt nhìn Chiến Hồn Vô Cực như bị kích thích, làm đầu tàu gương mẫu dụ quái vật tới, rồi một bên uống hồng uống lam, một bên đánh — thật sự ra tay, hai ba giây sau bọn quái đều ngã xuống.

Bọn họ trở thành ba kẻ tạp vụ, chờ.

[đội ngũ]

Suất suất suất: lão nhị sao vậy?

Thủy Tiên hòa thượng: đại khái là đã giác ngộ về chức vụ phó hội trưởng nên để chúng ta ăn chực kinh nghiệm.

Suất suất suất: …

Suất suất suất: ta có thể đề nghị đổi phụ bản khác không? Cái này kinh nghiệm không nhiều lắm a.

Thủy Tiên hòa thượng: chờ ngươi thành tiểu thiếp của lão nhị thì may ra.

Suất suất suất: o(╯□╰)o Tiểu Thuyền đang ở đây.

Thủy Tiên hòa thượng: ta đang gây xích mích giữa hai ngươi đó.

Suất suất suất: ta lại nghĩ, vì chút nữa đến Đài Luận Võ nên lão nhị mới hào hứng thế đi?

Thủy Tiên hòa thượng: o(>﹏<)o ta là kiều hoa! Không nên tàn phá.

Tiểu Thuyền: ta không ngại.

Suất suất suất: (⊙o⊙) ngươi muốn tàn phá hắn?

Suất suất suất: làm trò trước mặt lão nhị?

Thủy Tiên hòa thượng: ~(@^_^@)~ vấn đề này có thể nói chuyện riêng.

Tiểu Thuyền: ta nói Suất suất suất.

Suất suất suất: …

Thủy Tiên hòa thượng: ngươi muốn trêu Suất suất suất?

Thủy Tiên hòa thượng: o(╯□╰)o cái này, nói thế nào nhỉ, toàn thân hắn đáng trêu nhất chính là ID của hắn a.

Suất suất suất: tẩu tử. Tỉnh lại đi.

Tiểu Thuyền: ta đang nói đến tiểu thiếp.

Suất suất suất: …

Thủy Tiên hòa thượng: lúc ngài nói tới câu thứ ba ta mới hiểu.

Suất suất suất: -_-||| tẩu tử. Tay ngươi bị thương hả?

Kiều Dĩ Hàng đột nhiên thấy căng thẳng.

Chiến Hồn Vô Cực vừa xem qua tin về hắn, không chừng cũng biết chuyện tay hắn bị thương, vạn nhất liên tưởng được gì thì sẽ phiền phức to.

Kiều Dĩ Hàng nhìn màn hình chằm chằm, nỗ lực nghĩ cớ.

Chơi game có khả năng nâng cao tình cảm của một người hay không hắn không biết nhưng nhất định sẽ  nâng cao năng lực phản ứng cùng bịa chuyện.

[đội ngũ]

Tiểu Thuyền: ta đang ăn.

Suất suất suất: ăn gì vậy?

Thủy Tiên hòa thượng: đây là hạnh phúc a.

Thủy Tiên hòa thượng: lão công đấu tranh anh dũng, mình thì ở phía sau thảnh thơi ăn uống. ╮(╯_╰)╭

Kiều Dĩ Hàng xác định, Thủy Tiên hòa thượng càng ngày càng không thuận mắt.

Thủy Tiên hòa thượng: sau này ta cũng sẽ trở thành lão công mẫu mực. (^o^)/~

Suất suất suất: “sau này“ là một từ rất dễ co dãn.

Tiểu Thuyền: vải.

Suất suất suất: bóc rất ngại.

Chiến Hồn Vô Cực: đi mau lên.

Bởi vì cả ba trò chuyện quá hăng say nên đã bị bỏ lại rất xa. Quái lúc trước bị giết giờ lại sinh ra thêm.

[đội ngũ]

Suất suất suất: lão nhị yên tâm. Có ta hộ tống, tẩu tử nhất định sẽ bình an.

Thủy Tiên hòa thượng: a!

Thủy Tiên hòa thượng: Tiểu Thuyền sắp cạn máu rồi.

Suất suất suất: …

Thủy Tiên hòa thượng: mau gia huyết đi.

Nhưng Suất suất suất và Thủy Tiên hòa thượng không ai là vú em cả. Ở đây, vú em duy nhất chính là Tiểu Thuyền – người không gia huyết kịp cho chính mình. Bọn họ chỉ có thể nỗ lực dụ quái về phía mình.

May mà Chiến Hồn Vô Cực trở về kịp. Ba người liên thủ rút cuộc cũng giết hết quái trước khi Tiểu Thuyền chết.

Suất suất suất và Thủy Tiên hòa thượng nhìn Tiểu Thuyền từ từ tự gia đầy huyết, đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.

[đội ngũ]

Chiến Hồn Vô Cực: hai người các ngươi đều đến cả đi.

Suất suất suất: …

Thủy Tiên hòa thượng: o(╯□╰)o Chiến Hồn, người ngươi phải quản chính là lão bà của ngươi chứ.

Chiến Hồn Vô Cực: lão bà ta đang ăn vải.

Thủy Tiên hòa thượng: (+﹏+)~ ngươi quá bao che rồi đó?

Chiến Hồn Vô Cực: lão bà, kích theo.

Tiểu Thuyền: …

Mặc dù không nhận hai chữ “lão bà” nhưng Kiều Dĩ Hàng vẫn kích theo.

Có tiện nghi không chiếm thì hóa ra là đứa ngốc à?

Có kinh nghiệm một lần, Suất suất suất cùng Thủy Tiên hòa thượng sau đó rất an phận, còn hỗ trợ Chiến Hồn Vô Cực làm phụ bản.

Kiều Dĩ Hàng vì hôm sau phải quay phim nên đi ngủ sớm.

Vừa đặt lưng xuống, di động đã kêu.

Hắn đành đứng dậy. Giờ này mà nhận được tin nhắn chắc chẳng có chuyện gì hay ho nhưng báo tin nhắn tới không phải máy thường ngày của hắn mà là di động người nghèo —

Lão bà, ngủ ngon. 

Phí tin nhắn quốc tế đắt, không cần trả lời.

Lão công Chiến Hồn Vô Cực.

Kiều Dĩ Hàng hung hăng vứt điện thoại xuống gối.

Ngày hôm sau, quay phim hết sức thuận lợi.

Về chuyện tai nạn, trường quay cùng công ty thống nhất thông báo rằng do quá mệt mỏi nên vô ý ngã. Đó là sự thực nhưng lại không phù hợp với phong cách của làng giả trí nên vẫn có rất nhiều tờ báo suy đoán lung tung.

Lúc tan ca, ký giả đúng giờ chen chúc chờ đợi nhưng Cao Cần đã tìm thế thân dụ bọn họ đi rồi mới để cho Kiều Dĩ Hàng đi ra. Quả nhiên thoát được.

Kiều Dĩ Hàng về đến nhà rồi mới chợt nhớ tới tin nhắn Chiến Hồn Vô Cực gửi hôm qua, trong lòng có chút khó chịu, cố ý không vào game mà ngồi xem TV.

Đến mười rưỡi tối, hắn mới khoan thai mở máy, chuẩn bị dò xét sự tình xem sao.

Nhưng vừa lên, tin Thủy Tiên hòa thượng gửi tới chút nữa khiến máy treo.

Hắn kích bừa một cái, lời lẽ khẩn thiết đầy nước mắt hiện ra —

Thủy Tiên hòa thượng: tẩu tử a. /(ㄒoㄒ)/~~ ta sai rồi. Ngươi khuyên nhủ Chiến Hồn đi, hắn giết người như vậy thật quá vô sỉ.

Thủy Tiên hòa thượng: ~~~~(>_<)~~~~ ta thực sự không chịu nổi nữa, Đài Luận Võ cũng không thể mở hai mươi tư tiếng một ngày a.

Thủy Tiên hòa thượng: kệ ngươi, ta out đây!

Thủy Tiên hòa thượng: ~~o(>_<)o ~~ sao hắn lại như vậy? Sao hắn có thể giết ta? Lại còn lấy mất Trừ Ma Côn của ta chứ.

Thủy Tiên hòa thượng: tẩu tử ơi… thân nhân ơi… Bồ Tát ơi… Thần nữ ơi… Ngươi cứu ta đi! Ta sẽ nhớ ơn ngươi suốt đời! Chỉ cần ngươi làm Chiến Hồn quên ta cả đời!

Thủy Tiên hòa thượng: nếu không, khiến hắn quên ta một lần này cũng được.

Từ mấy tin nhắn này, Kiều Dĩ Hàng có thể đoán ra vài phần câu chuyện.

Hắn nghĩ một chút, dù là Đài Luận Võ nhưng giết người liên tục như vậy cũng chẳng hay ho gì.

[tư trò chuyện]

Tiểu Thuyền: ngươi có ở đây không?

Chiến Hồn Vô Cực: có.

Tiểu Thuyền: ở đâu thế?

Chỉ trong nháy mắt, Chiến Hồn Vô Cực đã xuất hiện bên Tiểu Thuyền.

Chiến Hồn Vô Cực: ngay cạnh ngươi.

Kiều Dĩ Hàng có ảo giác như không khí màu phấn hồng chui ra từ màn hình. Hắn nhanh chóng đi vào vấn đề mấu chốt.

[tư trò chuyện]

Tiểu Thuyền: sao ngươi giết hòa thượng?

Chiến Hồn Vô Cực: không phải ngươi kêu ta đánh chết hắn sao?

Tiểu Thuyền: (⊙o⊙)

Tiểu Thuyền: chỉ là nói giỡn thôi.

Chiến Hồn Vô Cực. ân. Ta cũng chỉ là giết chơi thôi.

Tiểu Thuyền: …

Kiều Dĩ Hàng nghĩ mình cũng đã nói qua rồi, sau này Chiến Hồn Vô Cực làm thế nào thì… đành phó mặc cho số của Thủy Tiên hòa thượng vậy.

Chiến Hồn Vô Cực: ngươi định làm gì?

Tiểu Thuyền: luyện thu thập.

Chiến Hồn Vô Cực: tốt. Ta làm phụ bản.

Tiểu Thuyền: được.

Kiều Dĩ Hàng nói xong, triệu hồi tọa kỵ định đi nhưng thấy Chiến Hồn Vô Cực vẫn còn đứng im.

Tiểu Thuyền: chưa đi?

Chiến Hồn Vô Cực đột nhiên phóng pháo hoa tình yêu liên tiếp.

Thân ảnh hai người ngay lập tức bị bao phủ bởi pháo hoa, coi như hòa hợp nhất thể.

Sau đó một khung tin nhắn bắn ra.

Chiến Hồn Vô Cực tặng ngươi chín mươi chín đóa hồng vàng.

Kiều Dĩ Hàng kích vào khung vật phẩm quả nhiên thấy có thêm chín mươi chín bông hoa hồng vàng. Trên đó còn nói rõ có thể đổi thành chín mươi chín kim.

Chiến Hồn Vô Cực: (^__^) cố lên nhé. Chờ lên cấp ba ta lại lên kèn đồng chúc mừng.

Tiểu Thuyền: …

Kiều Dĩ Hàng cảm thấy mong muốn thăng cấp của mình bị san bằng.

Chiến Hồn Vô Cực chờ pháo hoa phóng hết mới triệu gọi tọa kỵ lên đường.

Kiều Dĩ Hàng nhìn chín mươi chín bông hồng vàng có chút ngây ngốc. Nếu cứ tiếp tục như vậy có lẽ sẽ càng ngày càng thiếu nợ nhiều. Hắn kích vào thương điếm, xem lướt đạo cụ bên trong.

Những chiêu để vơ vét tài sản trong thương điếm hiện ra.

Thuốc nhuộm tóc, cánh, vòng hoa, tiểu kèn đồng… đủ thứ rực rỡ khiến người ta hoa cả mắt.

Đang suy nghĩ xem một người nghèo như hắn thì nên mua cái gì thì có tin nhắn từ [tư trò chuyện] tới.

[tư trò chuyện]

Chiến Hồn Vô Cực: ngươi ở thành phố nào?

Câu nói không đầu không đuôi này lại khiến Kiều Dĩ Hàng rùng mình.

Tiểu Thuyền:?

Chiến Hồn Vô Cực: có ở C thị không?

Tiểu Thuyền: không. (⊙o⊙)

Chiến Hồn Vô Cực: nga.

Chiến Hồn Vô Cực: không việc gì.

Cuộc đối thoại tuy ngắn ngủn nhưng không khỏi khiến Kiều Dĩ Hàng đau đầu.

Không có lửa làm sao có khói, Chiến Hồn Vô Cực tuyệt đối sẽ không nhắc tới C thị mà không có lý do. Lẽ nào… hắn muốn đi C thị?

Tim Kiều Dĩ Hàng bỗng loạn nhịp.

Tuy hắn không ở C thị nhưng cách đó không xa, chỉ cần lái xe khoảng hai tiếng là  tới. Nghĩ vậy, tâm thần không yên, mới chơi một lúc đã muốn logout. Đang muốn chào tạm biệt Chiến Hồn Vô Cực thì thấy [tư trò chuyện] nhảy ra một tin.

[tư trò chuyện]

Suất suất suất: ngươi chuẩn bị gì làm quà cưới?

Tiểu Thuyền: còn chưa nghĩ ra.

Suất suất suất: ngươi định tặng quà hiện thực hay quà trong trò chơi?

Tiểu Thuyền:?

Không phải là đang nói về quà cưới cho Thủy Tiên hòa thượng sao? Cần gì phải long trọng vậy?

Kiều Dĩ Hàng mơ hồ không hiểu.

Suất suất suất: ta nói đến hôn lễ của lão đại và Lạc Tuyết Vô Âm ấy, hôn lễ trong hiện thực. Lão nhị chưa nói với ngươi sao?

Tiểu Thuyền: (⊙o⊙)

Tiểu Thuyền: chưa.

Trước/144Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Tuyệt Thế Kiếm Đế