Saved
Font
Trước
/77
GO
Sau
Xuyên Không Level 999 (Max Level - Tiên Hiệp Cửu Giới Chúa Tể)
Chương 45: Trở về Tiên Giới
Màu Nền
Xám nhạt
Xám Đậm
Xanh nhạt
Vàng nhạt
Màu sepia
Xanh đậm
Vàng đậm
Vàng ố
Màu trắng
Hạt sạn
Sách cũ
Màu tối
Màu Chữ
Đen
Xám Nhạt
Xám Đậm
Trắng
Font Chữ
Palatino Linotype
Bookerly
Minion
Segoe UI
Roboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Cỡ Chữ
14
16
18
20
22
24
26
28
30
32
34
36
38
Kiểu Màu
otruyen.net
truyenfull.net
sstruyen.com
webtruyen.com
Đóng
Reset
VÙUUUUUUUU
Tiểu Tiên giới, giữa không trung bên ngoài Ngũ Đài Thành. Một cơn gió nhỏ lướt qua, không gian xung quanh ba động một chút, ngay sau đó xuất hiện một thanh niên thân mặc lam bào, tóc đen búi cao, trên tay cầm một cái quạt. Hai mắt nhàn nhạt mở ra nhìn xuống bên dưới, khẽ mỉm cười, thì thầm
"Về tới rồi sao..."
"Không biết đã bao lâu trôi qua, thật nhớ bọn hắn quá.." - Hít một hơi không khí trong lành, thở ra một chút, cảm nhận bình yên sau bao nhiêu chuyện xảy ra, phút hiếm hoi bình yên lại khiến Phá Thiên có một chút hoài niệm. Từ lúc đó đến nay, không biết đã trải qua bao nhiêu lâu. Không biết có chuyện gì xảy ra không, nhưng còn tiểu Dạ Tuyết ở lại trấn thủ chắc cũng không đến nỗi có chuyện gì xảy ra.
"Đinh"
"Hệ thống: Chúc mừng Người chơi Hoàn thành nhiệm Chính tuyến: Tiêu diệt Đan gia lão tổ, thống nhất Ngũ Đài Thành. Nhận được phần thưởng là 0 điểm kinh nghiệm, một Mảnh Hồng Mông Đơn, 1 lần rút thưởng Siêu Cấp. Người chơi có muốn rút thưởng luôn không?"
Độ khó:???
Tiến độ nhiệm vụ: 1/???
"Hả?" - Phá Thuyên ngẩng mặt lên, trong đầu một mảnh khó hiểu. Cái hệ thống này có lộn không đây, hắn vừa về tới Tiên Giới, đã làm gì đâu sao lại thông báo nhiệm vụ hoàn thành?
"Ta tạm thời không rút thưởng, trở về trước đã, để sau đi" - Phá Thiên nói xong, chớp mắt một cái, biến mất khỏi bầu trời của Ngũ Đài Thành
"Aaa"
"Aaaaaaaaaaaaa"
"Tiểu ma tới, tiểu ma tới"
"Các huynh đệ, chạy mauuu"
"Toàn bộ đệ tử của Hồng Hưng Môn, mau quay trở về động phủ "
"Phát động, toàn bộ đệ tử của Hồng Hưng Môn, nhanh chóng trở về động phủ"
"Nhanhhhhh"
Bên trong khuôn viên của Băng Thiên Tuyết Thành, hơn vạn đệ tử, trăm chấp sự, trưởng lão đều đang náo loạn, vừa tháo chạy vừa thất thanh lên tiếng
Nhưng một khắc ngay sau đó, tất cả đều không thể di chuyển về phía trước thêm một bước nào. Từ giữa khuôn viên, hiện lên một vòng tròn màu tím, sau đó lan rộng ra, bao bọc tất cả người bên trọng lại.
UUUUUUUU
UUUUUUUUUUUU
"Không gian pháp tắc.."
"Ảo cảnh..."
"Không xong..."
"Không kịp rồi..."
"Ta chưa muốn chết a..."
"Tiểu sư tổ tha mạng a, tha mạng"
"Chưởng môn, cứu mạngggg "
"Chưởng môn..."
"Cứu mạng...."
Bên trong không gian quả cầu màu tím, tất cả đều đang van xin, khóc lóc, tràng cảnh vô cùng bi thương.
Nhưng tiếp đó, một giọng nói vang lên, khiến toàn bộ người bên trong vội vàng ngậm miệng, xung quanh bỗng im lặng bất thường, không còn một chút âm thanh, khóc lóc
"Hị hị hị, trốn này, trốn này, lần này hết trốn rồi nhé" - Một giọng nói trong trẻo vang lên, mang theo chút tà mị, nghịch ngợm. Từ phía xa bước đến, là một cô gái khoảng 16, 17 tuổi tóc cột hai bên, gương mặt trắng trẻo, thanh tú. Nhìn đám người phía rồi lấy tay quẹt môi, liếm lưỡi một cái
"Graoooooo" - Bất ngờ, cô gái bước lên một bước, hai tay giơ lên phía trước cào một cái, mở to miệng ra "grao" một tiếng
"Aaaaaa, tiểu sư tổ, tha mạng a"
"Tha mạng, tha mạng, lần sau chúng ta không dám nữa"
Nếu người bên ngoài nhìn thấy, chắc hắn sẽ cảm thấy cô nương phía trước thật xinh đẹp, dễ thương và đầy khả ái. Nhưng có một điều mà người bên ngoài không ai biết được, bên ngoài vẻ bọc của một cô gái 16, 17 tuổi đó chính thì là một ác ma. Một ác ma đáng sợ nhất Hồng Hưng Môn, nhưng dù vậy, tất cả vẫn chỉ có thể cam chịu, vì không thể đấu lại tiểu ác ma kia.
Đâu là bạo hành? Đây là bạo hành
Đâu là tra tấn? Đây là đích thực tra tấn
"Hi hi, sao các ngươi lại sợ ta như vậy. Lần này ta hứa, sẽ không làm hại các ngươi, ảo cảnh lần này ta sáng tạo ra rất tuyệt diệu. Ta.. sẽ cho các ngươi gặp Tông chủ ca ca" - Dạ Tuyết nói xong, hai mắt lóe lên một chút cô đơn, nhưng sau đó phục hồi lại. Hai tay bắt đầu vận chân khí lan tỏa ra xung quanh, hòa quyện vào linh khí của trời đất, bao phủ khắp quả cầu màu tím, tạo thành một màn sương kì ảo
"Dừng tay lại, Dạ Tuyết" - Nhưng ngay lúc đó, một âm thanh âm trầm vang lên, mang theo chút giận dữ
"Aaa, Tông chủ đến, tông chủ đến"
"Chúng ta được cứu rồi"
"Ơn trời, ông trời có mắt a"
"Huhu Tông chủ, tông chủ đến kịp rồi"
Nghe được giọng nói kia, toàn bộ người đang bị giam giữ bên trong võ kĩ của Dạ Tuyết hai mắt sáng lên, nước mắt ròng ròng chảy ra. Bọn hắn, được trở lại với thế giới, trở lại với cuộc sống này rồi a. Thật không biết, nếu Tông chủ đến chậm một bước, lần này hơn một vạn đệ tử của Hồng Hưng Môn sẽ phải dưỡng thương mất bao nhiêu lâu
Dạ Tuyết nghe xong câu nói kia, nụ cười trên mặt biến mất, sau lưng nổi một trận mồ hôi lạnh, vội vàng thu hồi chân khí võ kỹ, nhanh chân chuẩn bị thuấn di đi mất
"Muội định chạy đi đâu" - Một bàn tay bất ngờ xuất hiện, chạm ngay vào lưng của Dạ Tuyết khi nàng chuẩn bị thuấn di, nghiêm khắc nói
"Muội.. muội, muội chỉ muốn thử võ kỹ mới sáng tạo thôi mà. Thanh Tử tỷ tỷ, tha cho muội lần này đi mà, đi mà" - Dạ Tuyết không dám quay mặt lại, vội vàng đứng im, bộ dáng nghiêm túc, giọng nói run run nói ra.
"Lần trước muội cũng nói như vậy" - Từ phía sau bước lên, Đan Thanh Tử một thân mặc trường bào màu tím, có thêu khắc họa tiết. Mái tóc đen dài, cột cao lên, một bên mái rũ xuống. Đôi mắt nghiêm túc, có chút cưng chiều nhìn Dạ Tuyết nói
"Lần trước không tính, lần này muội thực sự sáng tạo ra võ kỹ mà. Chắc chắn chúng ta sẽ thấy lại được Phá Thiên ca ca" - Dạ Tuyết nghe xong, nắm chặt bàn tay, dồn hết khí lực nói lớn lên. Suốt quãng thời gian qua, từ ngày Phá Thiên rời đi, nàng cô gắng không hề tìm thấy được mối liên kết nào trong thức hải, cũng không thể câu thông. Nàng nhớ Phá Thiên, nàng sợ Phá Thiên ca ca của mình gặp chuyện bất trắc.
"Công.. công tử sao..?" - Đan Thanh Tử nghe Dạ Tuyết nói xong, cả người sựng lại, đôi mắt nhìn phía lên trời xa xăm, nghiền ngẫm. Một giọt nước mắt cháy ra, thì thầm nói
"Gần một vạn năm rồi, sao công tử ngài còn chưa trở về...."
Trước
/77
GO
Sau
Theo Dõi
Bình Luận
Truyện Convert :
Xấu Nữ Làm Ruộng: Trong Núi Hán Sủng Thê Vô Độ
Truyện hay nên đọc
Cả Thế Giới Của Anh Chỉ Dành Cho Em
Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị
Mua Vợ (Bắt Lấy Tình Yêu: Cô Dâu Đắt Giá Của Tổng Tài)
Giờ Đang Nơi Đâu
Trùng Sinh Chi Cường Thế Quay Lại
Cưng Chiều Nữ Bác Sĩ
Có Em, Quãng Đời Còn Lại Vừa Ngọt Ngào Vừa Ấm Áp
[Xuyên Nhanh] Phương Án Hoa Thức Nghịch Tập Nam Thần
Tổng Tài Cực Sủng Vợ Yêu Trẻ Con
Bất Hủ Phàm Nhân
Dừng đọc
Truyện Vừa Đọc
>> Bấm để xem ...
Truyện Đã Theo Dõi
>> Bấm để xem ...
Chương Mới
Hạ Tân Triều
- Chương 55
Kiếp Này Tôi Muốn Làm Người Tốt
- Chương 76: Tổ Nhỏ Của Hai Người
[Bhtt] Tim Đập Thình Thịch
- Chương 49
Sự Trả Thù Ngục Tù
- Chương 104: Anh Sẽ Cưới Cô
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
- Chương 1795: Giết Tổ Cảnh
Danh Mục
Lọc Truyện
Xếp Hạng
Truyện Full
Truyện Mới
Truyện Full Hay
Truyện Hot
Ngôn Tình Hay
Xuyên Không Hay
Đam Mỹ Hay
Tiên Hiệp Hay
Kiếm Hiệp Hay
Truyện Convert
Thể Loại
Tiên Hiệp
Kiếm Hiệp
Ngôn Tình
Đô Thị
Quan Trường
Võng Du
Khoa Huyễn
Huyền Huyễn
Dị Giới
Dị Năng
Quân Sự
Lịch Sử
Xuyên Không
Trọng Sinh
Trinh Thám
Thám Hiểm
Linh Dị
Sắc
Ngược
Sủng
Cung Đấu
Nữ Cường
Gia Đấu
Đông Phương
Đam Mỹ
Bách Hợp
Hài Hước
Điền Văn
Cổ Đại
Mạt Thế
Truyện Teen
Phương Tây
Nữ Phụ
Light Novel
Việt Nam
Đoản Văn
GG Dịch