Saved Font

Trước/103Sau

Xuyên Không, May Mắn Ta Chỉ Là Vai Phụ

Chương 21: Ta Nói Đừng Đánh Vào Mặt.

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Đang ngồi ăn cơm, bên dưới tửu quán có quan phủ tiến vào, Mộng Cơ đang trên lầu nhìn xuống ngạc nhiên.

Đứng trước mười mấy tên cẩm y vệ là một nữ nhân, nàng ta mặc bộ đồ màu tím, khuôn mặt cũng được gọi là khuynh nước khuynh thành.

Thân hình thon thả, kiếm để một bên đai lưng.

Tiến vào trong, nàng liền sai cận vệ bên cạnh. Tiến đến một bàn đang có hai tên trùm mặt mặc áo đen.

Vừa thấy cận vệ tiến đến, hai tên kia liền rút kiếm ra, chém chết hai tên cận vệ, bàn cũng bị ngã xuống, xung quanh đều náo loạn bỏ chạy.

Một người phụ nữ đang ăn thì, thấy vậy cũng ôm nữ hài tử bên bạnh lên chạy ra ngoài, nhưng bị đụng trúng bàn ngã xuống.

Vài người xung quanh chạy ra cũng không có ý giúp đỡ, nàng nhịn đau từ từ đẩy cái bàn ra, vì đã bị đè lên chân của nàng.

Năm tên Y vệ cũng tiến lên, muốn bắt hai tên mặc áo bào đen này lại, một tên liền nói: "Không thể để hai tên này chạy thoát, phải lấy được ngọc tỉ của hoàng hậu."

"Chúng ta cùng lên."

Hắn nói xong, mấy tên cẩm y vệ liền xông đến công kích, một tên mặc áo bào ra hiệu, áo bào đen còn lại gật đầu tỏ ý hiểu.

Liền nhảy lên, phóng ra vài phi tiêu, giết chết hai người của Cẩm Y Vệ, nhìn trước mặt, bàn ghế bị lộn xộn.

Xung quanh nhiều dân thường cũng chạy ra khỏi tửu quán, Mộng Cơ vẫn ngồi trên mà xem xét tình hình, hắn chưa muốn ra tay.

Bởi vì hắn có thể thấy được, hai tên mặc áo bào đen cảnh giới Nguyên Khí, còn mấy tên cẩm y vệ chỉ là Luyện Khí cảnh, không quá đang ngại, nhưng hắn vẫn cảnh giác.

Sau mà đánh nổi với mấy tên này đây, hắn nhìn xem, ba cẩm Y Vệ còn lại, nghi ngoặc nhìn nữ nhân cảnh giới Nguyên Khí cảnh cửu giai.

Thấy tình thế không ổn, nữ nhân mặc áo bào màu tím, liền tiến đến, phất tay hiệu lui lại.

Ba tên y vệ gật đầu, rồi lui lại, hai tên kia thấy nàng lên e sợ, lui lại vài bước rồi nhìn xung quanh, thấy nữ nhân cùng một nữ hài tử bên cạnh.

Không trần trừ, nắm lấy cổ nữ nhân đang bị bàn đè lên chân.

Tên còn lại cầm tay đứa bé, chía đao cạnh cổ nữ hài tử nói: "Nguơi đừng qua đây, ta sẽ giết đứa bè này!"

Nữ nhân kia liền e ngại, nàng tên là Ly Hoa

Ly Hoa không giám tiến đến, sợ hai người sẽ động thủ giết chết người vô tội liền nói.

"Các ngươi thả người ra, bọn ta sẽ lui ra, thả các ngươi đi đừng giết hãi người vô tại."

Tuy nói vậy không có ích gì, nànng vẫn nói cho mấy người đang đứng ngoài cửa đông đúc nghe.

Trong đám người, một tên cầm trong tay cây gậy nói: "Các ngươi nói xem, mấy vị quan nhân này có bắt được cướp không?"

Một thiếu niên lắc đầu nói: "Xem tình hình này, ta chắc chắn không thể cứu vãn được!"

Một bà bán rau nói: "Ta chắc chắn quan gia đại nhân, sẽ cứu được người vô tại ra."

Xung quang đám người đều gật đầu nói: "Đúng vậy, đúng vậy."

Bên trong tửu quán lúc này.

Một tên trong đó từ chối nói: "Không được, mấy tên cẩm y vệ các ngươi, lui ra bỏ kiếm xuống."

Ly Hoa không thể làm gì khác, ngoài bỏ kiếm xuống, mấy tên đằng sau cũng từ từ bỏ kiếm xuống, hai tên kia thấy vậy, khoé miệng nhếch lên.

(Lý do nàng bỏ kiếm xuống có thể đọc ở trên.)

Tên đang giữ lấy người phụ nữ, liền hất tay ra.

Đưa tay nữ nhân kia cho đồng bọn của hắn, tên kia tỏ ý gật đầu, hắn tên Thụ Mạ.

Thụ Mạ giữ hai nạn nhân, hay tay đều chỉ kiếm vào cổ đối phương,

Đồng bọn hắn dở thói dâm ô tiến đến, đạp cái bàn bên cạnh ra ngoài vỡ nát ra từng mảnh gỗ.

Hắn cười nói: "Mỹ nhân, theo ta đi, ta sẽ thả người, ngươi chỉ cần ở với ta một đêm."

Bên ngoài, đám người liền bực tức nói: "Tên kia quá vô lại, Quan Gia đại nhân đã bỏ vũ khí xuống, hắn lại muốn ngủ cùng quan gia đại nhân."

Đám người cũng nói: "Vô lại vô lại."

Trên tửu quán.

Mộng Cơ đang uống thì không nhịn nổi nữa, nếu hai tên kia chỉ đánh với mấy tên Cẩm Y Vệ, hắn sẽ không xuất thủ.

Nhưng đằng này, đã bắt người, con muốn ngủ cùng thiếu nữ nhà lành, hắn không thể bỏ qua.

Nắm trong tay cây kiếm,chém về phía Tên kia, làm hắn đang giang tay ra định bắt lấy Ly Hoa liền bị kiếm bay đến chém đứt tay, rơi xuống nền đất.

Nên kia liền rên lên: " Ô ô tay của ta, là tên nào đánh lén lão tử ra đây."

Mộng Cơ từ trên cao từ từ nhảy xuống, có thế thấy được một thiếu niên mặc áo quần màu đen, từ từ nhảy xuống nói: "Mấy người các ngươi, hôm nay lão gia gia sẽ tiến các ngươi đi gặp diêm vương."

Tên kia liền khinh thường nói: " Chỉ bằng ngươi một tên oắt con miệng chưa hôi sữa!"

Hắn vừa dứt lời, liền cảm nhận được linh khí trên người Mộng Cơ, mà lùi lại ngã xuống run rẩy nói: " Trúc Cơ cảnh giới, sao lại xuất hiện ở đây!"

Xung Quanh trong tửu quán, ai nấy đều giật mình, ở trong tứu quán nhỏ bé này vậy mà có Trúc Cơ cảnh.

Ly Hoa đang định mở miệng thì, Mộng Cơ đã lao đến, một quyền vào đánh mặt Thụ Mạ ngã nhào ra sau, Mộng Cơ đứng trên người hắn nói: "Ỷ thế hiếp người là không đâu, ta sẽ không giết các ngươi!"

Hắn liền quay lại, nói: "Các ngươi còn thấn thờ ra làm gì, mau làm việc đi a."

Ly Hoa liền giật mình, nói: "Các ngươi mau lên bắt hai tên kia lại, giải về đại lao."

Mấy tên Cẩm Y Vệ đằng sau liền hiểu được, tiến đến bắt hai tên kia, Mộng Cơ cũng cúi xuống đỡ nữ nhân kia lên.

Hắn cười nói: "Vị mỹ nữ này, ngươi đã không sao rồi, có thể rời đi."

Mộng Cơ thấy vết thương ở chân của nàng, liền dùng linh khí chữa trị cho nàng.

Nàng cúi đầy rời đi, ôm trên tay là một nữ hài tử, nhanh chóbg rời khỏi tửu quán.

Xung quang đám người đều tránh né, cho hai người đi qua, cũng không bàn tán mà im lặng nhìn.

Ly Hoa, tiến đến, bên cạnh Cẩm Y Vệ cũng đã bắt hai tên kia ra khỏi tửu quán.

Nàng liền chắp tay: "Đa tạ thiếu hiệp ra tay tương trợ!"

Mộng Cơ cũng chắp tay nói: "Nữ hiệp không có gì chuyện nhỏ chuyện nhỏ."

Ly Hoa liền rút từ bên cạnh ra một tấm lệnh bài nói :" Vị đạo hữu này, ngươi có thể đến Ly gia tìm ta, ta sẽ mời ngươi ăn cơm coi như đạ tạ vì việc này."

"Ta còn có việc đi trước." nói xong nàng đặt lên tay Mộng Cơ rồi rời khỏi.

Mộng Cơ hắn ngơ ngác mà nhìn xem lệnh bài trên tay, rồi suy nghĩ hồi lâu.

Xung quanh cũng bàn tán nhộn nhịp.

"Ta đã nói Quan Gia sẽ cứu được người." nói xong liền chỉ tay về phía một thiếu hiệp.

"Ngươi lại nói, Quan Gia không thể cứu được, nên ngươi cũng muốn hại người?"

Nói xong, đám người cũng nhìn chằm chằm hắn, rồi một người đàn ông cao to vạm vỡ, chuyên bán thịt vắt tay áo lên.

"Các vị đồng hương, chúng ta cùng xử lý tên này!" hắn nói xong nhảy lên dùng quyền đánh tên kia.

Xung quanh cũng nhào ra đánh, đang bị vây đánh tên kia la hét nói: "Các ngươi đừng đánh vào mặt ta!"

Mấy nữ nhân đứng xung quanh cũng la hét nói: "Đánh hắn đánh hắn!"

Sau ít lâu, xung quang người cũng rời đi, hắn đứng dậy mặt tím tái, nổi lên.

Nước mắt rơi xuống, tay cầm lấy vết thương trên mặt nói: "Ta nói không được đánh vào mặt mà ô ô."

Hắn chạy ra ngoài, Mộng Cơ bên trong cũng đang thương lượng với chủ quầy nói: "Chủ quầy những tổn hại này, ta trả cho."

Tên chủ quầy rưng rưng nước mắt nói.

Ps: do hai ngày ta ở viện, không được viết sách, nên tay nghề đã giảm xuống, cũng đang viết trên điện thoại của vị bằng hữu mong các độc giả thông cảm, do lỗi hay sai chính tả.

Lý do giảm tay nghề là ta, mới là sáng tác còn non.

Trước/103Sau

Theo Dõi Bình Luận