Saved Font

Trước/392Sau

Xuyên Nhanh: Nữ Chính Vai Phản Diện Sau Khi Max Level

Chương 178: Không Phải Người Cũng Phải Làm Thêm (8)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Tác giả: Mặc Linh.

Edit by Niniii.

====

Hoa Vụ trực tiếp đi tới, tiến đến trước mặt người đàn ông.

Ánh mắt người đàn ông không né tránh chút nào, nhìn cặp tình nhân bên kia, như thể cô chỉ là không khí.

Hoa Vụ vươn tay, quơ quơ ở trước mặt hắn.

Vẫn như cũ không có phản ứng gì.

Không tìm ra sơ hở nào ở trên người an ta, Hoa Vụ đi tới hàng ghế cuối cùng, trực tiếp nằm trên đó.

......

......

"Các hành khách chú ý, chúng ta đã tới trạm thứ nhất rồi đó." Nhân viên trên xe nhắc nhở mọi người, "Bây giờ mời mọi người xuống xe, cùng đi khám phá với hướng dẫn viên du lịch."

"Tới rồi?"

"Hoang vắng như vậy hả?"

"Nơi này là toà nhà cao tầng nổi tiếng chưa được xây dựng xong, đã mười năm rồi cũng không có người quản lý, còn có thể không hoang vắng sao?"

Mọi người lần lượt xuống xe, thảo luận về điểm tham quan thứ nhất.

Hướng dẫn viên du lịch giơ một lá cờ nhỏ, đứng bên dưới dặn dò mọi người đừng chạy lung tung, đợi tại chỗ.

"Nhìn đây, bây giờ chúng tôi đã đến điểm tham quan thứ nhất...... đáng tiếc là không thể phát sóng trực tiếp, cũng chỉ có thể quay video cho mọi người." Có một nữ sinh tóc ngắn cầm điện thoại, quay xung quanh, "Xem này, đây là bạn đồng hành của chúng tôi đêm nay......"

"Cô đừng quay tới chúng tôi, chúng tôi không muốn bị lọt vào khung hình." Có người bất mãn, nhắc nhở nữ sinh tóc ngắn.

"Thật ngại quá." Nữ sinh tóc ngắn xin lỗi, dời ống kính sang phía khác.

"Ở đây âm u thật......"

"Nhiều cỏ hoang như vậy, bên trong có thể có rắn độc không?"

"Mọi người nhìn xem đó là cái gì......"

"A!"

"Chẳng qua chỉ là bao ni lông bị treo trên cành cây khô......"

Một đoàn du lịch nhỏ có mười mấy người, âm thanh bàn tán không ngừng.

Hướng dẫn viên du lịch yêu cầu mọi người đội mũ lên, sau khi nhận được đèn pin do nhân viên công tác phân phát, vẫy lá cờ nhỏ: "Mọi người theo sát tôi, đừng để bị tụt lại phía sau."

Hướng dẫn viên du lịch dẫn mọi người đi vào bên trong.

Vị trí hiện tại của bọn họ, vẫn còn cách 'điểm tham quan' thật sự một đoạn.

Chu Nhân Nhân và Tiết Thải Tĩnh kéo tay nhau, đi giữa đám người.

Hoa Vụ dừng ở đằng sau.

Phía trước cô là người đàn ông đang đeo ba lô lớn lên đặc biệt đẹp trai kia.

Giọng của hướng dẫn viên du lịch không lớn nhưng cũng đủ để mọi người nghe thấy, "Điểm tham quan chúng ta đang tới hiện tại là vụ án xác chết bị phân thành nhiều mảnh tại toà nhà cao tầng đang xây dựng...... mọi người đều là dân địa phương, chắc là đều đã nghe qua vụ án này."

"Bảy năm trước, có một nữ sinh bị cầm tù ở chỗ này......"

Cái vụ án chết người đã gây chấn động một thời kia.

Là một đám học sinh chạy tới đây chơi thì phát hiện ra thi thể, vụ án chết người này đã rất nhanh đã được phá.

Là bạn trai cũ của nữ sinh kia, chia tay trong bất mãn, nghi ngờ nữ sinh di tình biệt luyến.

Vì thế bạn trai cũ và vài tên lưu manh, trói cô ở nơi này tra tấn không phân biệt ngày đêm.

Vụ án giết người tuy rằng đã được phá, nhưng không bao lâu, lại có thêm một người chết ở đây.

Người kia đã tự sát.

Vài tháng tiếp theo, toà nhà cao tầng đang xây dựng đã xảy ra án mạng kia lại chết thêm ba người.

Người nào cũng là tự sát.

Vì thế dần dần đã có một vài cách nói liên quan đến siêu nhiên được lan truyền.

Có người đi tới thám hiểm, nói là thấy một nữ sinh đứng nhảy ở mái của toà nhà cao tầng.

Còn có người nói sau khi bản thân tới nơi này, trở về thì bị ốm nặng, luôn cảm giác sau lưng mình có cái gì đó......

Tóm lại, những cách nói càng ngày càng ly kỳ.

Nơi này là một dãy các biệt thự, ở giữa là vị trí của toà nhà xảy ra án mạng kia, con đường đang được thi công ban đầu đã bị bao phủ bởi cỏ dại.

Mọi người bước thấp bước cao mà đi vào bên trong.

Hoa Vụ thì thoải mái hơn nhiều, dù sao thì cô cũng biết bay.

"A!"

Trong hoàn cảnh âm u, đột nhiên có người sợ hãi mà hét lên một tiếng, mọi người vốn đã căng thẳng bởi vì nội dung mà hướng dẫn viên du lịch kể, một giọng nói hét lên trong sợ hãi kia, trực tiếp làm cho thần kinh đang căng chặt của bọn họ bị kéo đứt ra.

Đội ngũ bỗng chốc hỗn loạn.

"Làm sao vậy!" Hướng dẫn viên du lịch lập tức quay đầu lại, "Ai hét?"

"Không...... không có gì, trượt chân."

"Mọi người cẩn thận một chút." Hướng dẫn viên du lịch nhìn Hoa Vụ bên kia một cái, "Đường không dễ đi lắm, mọi người nên giúp đỡ lẫn nhau."

Hoa Vụ dường như đã nhận ra cái gì đó.

Cô không thể đụng vào người, nhưng có thể đụng vào đồ vật nha......

Vì thế Hoa Vụ hưng phấn bay đến giữa đoàn người.

......

......

Thịnh Ý nhìn linh thể chỉ bay bay xung quanh kia, đột nhiên vọt vào trong đoàn người, ánh mắt hơi hơi tối sầm lại.

Hắn nhìn về phía trước, dừng ở trên người nữ sinh tên Bạch Ngu trong đội ngũ.

Linh thể kia và cô ấy lớn lên giống nhau như đúc......

Thịnh Ý không có cái ý định nhắc nhở nào cả, hắn muốn xem một chút, cái linh thể này muốn làm gì.

"A ——"

"Ui da!"

Hai người lăn vào trong bụi cỏ bên cạnh, ai ngờ chỗ đó là sườn dốc, hai người trực tiếp lăn xuống dưới.

Thịnh Ý nhìn linh thể kia chỉ đứng ở bên cạnh cười, đó là nụ cười mừng rỡ lại đắc ý, giống như một bạn nhỏ làm việc ác, đang thưởng thức tác phẩm của mình.

Người bị lăn xuống, không ai khác, đúng là Tiết Thải Tĩnh và Chu Nhân Nhân.

Sườn dốc không dài lắm, còn có lớp cỏ dại khá dày, hai người cùng ngã xuống, chỉ có Chu Nhân Nhân không cẩn thận mà đập đầu, bị thương nhẹ.

Các cô được mọi người hợp lực kéo lên.

"Có bị thương nặng lắm không?" Hướng dẫn viên du lịch hơi căng thẳng, có thể kiếm tiền, nhưng không thể gây ra tại nạn chết người được!

"Không sao đâu." Chu Nhân Nhân xua xua tay, dáng vẻ rất dễ nói chuyện: "Xước da thôi, không có gì đáng ngại."

Tiết Thải Tĩnh: "Nhân Nhân, xin lỗi cậu...... Vừa rồi không phải tớ cố ý, không biết làm sao lại trượt chân."

Chu Nhân Nhân là bị Tiết Thải Tĩnh kéo xuống, cũng là tai bay vạ gió*.

*Tai bay vạ gió: những tai họa ta không ngờ mà tự nhiên xảy đến.

Chính vào lúc ấy các cô vốn dĩ đang nắm tay nhau, Tiết Thải Tĩnh theo bản năng giữ chặt cô cũng là bình thường.

"Không sao đâu, chúng ta tiếp tục đi thôi."

Chính chủ cũng đã nói là không có việc gì, mọi người lại tiếp tục đi về phía trước.

Kết quả là trong suốt quãng đường kéo dài mười phút, Chu Nhân Nhân lại bị ngã rất nhiều lần.

Cũng không có chấn thương gì nghiêm trọng, chính là trầy xước một chút, qua cơn đau thì cũng không có việc gì.

Nhưng mỗi lần đều là cô bị ngã, ánh mắt mọi người nhìn cô đều có hơi không thích hợp.

Thời điểm Chu Nhân Nhân đến bên ngoài toà nhà cao tầng đang xây dựng, sắc mặt đã rất xấu.

Làm sao mà đêm nay cô ta lại xui xẻo như vậy?

"Sao tôi lại cảm thấy nơi này lạnh hơn một chút so với những nơi khác?"

"Hiệu ứng tâm lý đấy, tôi còn không cảm nhận được cái gì cả."

"Em có hơi sợ......"

"Bảo bối đừng sợ, anh sẽ bảo vệ em."

Hướng dẫn viên du lịch: "Mọi người chuẩn bị sẵn sàng đi, chúng ta cần phải đi vào rồi."

Hướng dẫn viên du lịch dẫn mọi người tiến vào, bên trong vô cùng tối, thậm chí còn có mùi lạ, trên mặt đất còn có các loại bao bì ni lông khác nhau.

Người tới nơi này rõ ràng không ít.

Tầng một không có gì đặc biệt, hướng dẫn viên du lịch dẫn mọi người loanh quanh một vòng, đi lên tầng hai.

Hiện trường vụ án chính là ở tầng hai.

Lạch cạch ——

Người trên cầu thang lần lượt quay đầu, vài tia sáng chiếu xuống phía dưới.

"Âm thanh gì thế?"

Giống âm thanh của kim loại bị kéo lê trên mặt đất.

Nhưng mà trên mặt đất cái gì cũng đều không có.

Tất cả mọi người đang nhìn xuống mặt đất, chỉ có Thịnh Ý, khoé mắt liếc về phía hư ảnh trong góc kia.

"Hướng dẫn viên du lịch......"

"Không sao đâu, mọi người tiếp tục đi thôi." Tiếng của hướng dẫn du lịch nhanh chóng vang lên.

Có lẽ là giọng điệu kia của hướng dẫn viên du lịch rất bình tĩnh, khiến thần kinh đang căng chặt của mọi người cũng được thả lỏng lại, tiếp tục đi theo hướng dẫn viên du lịch lên trên.

Chu Nhân Nhân cầm đèn pin, chiếu chiếu xuống phía dưới.

"Tiểu Ngu."

Chu Nhân Nhân thu chùm tia sáng trong tay về, quét đến người đàn ông ngay phía sau.

Ánh sáng đảo qua khuôn mặt của người đàn ông, trái tim Chu Nhân Nhân đập có hơi nhanh hơn, người người đàn ông này...... thật sự là lớn lên quá đẹp.

Tiết Thải Tĩnh quay lại, thấy người đàn ông ở phía sau Chu Nhân Nhân, cô ta nắm lấy Chu Nhân Nhân, giống như tò mò: "Vị tiên sinh này, anh đến đây một mình, không sợ à?"

====

Hơi ảo ma tí nhưng sao ngồi một mình trong phòng beta tự nhiên cứ thấy hơi sợ:<<

Trước/392Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Trọng Sinh Niên Đại Văn Bé Gái Mồ Côi Có Không Gian