Saved Font

Trước/25Sau

Xuyên Nhanh, Tất Cả Các Nam Phụ Đều Là Của Ta (H)

Chương 17: Đại Tiểu Thư Hào Môn Bị Thoái Hôn (16) (H)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
“Anh Nam Cẩn..." Tô Vân Lạc đứng ở trước phòng ngủ chính, gõ cửa phòng Ôn Nam Cẩn.

Ôn Nam Cẩn vừa mới đi thư phòng xử lý văn kiện của công ty, mới nằm lên giường không lâu, nghe được tiếng gõ cửa của Tô Vân Lạc, anh từ trên giường đứng lên mở cửa.

Mở cửa phòng ra, liền nhìn thấy Tô Vân Lạc vẻ mặt sợ hãi, "Lạc Lạc, làm sao vậy?"

“Anh Nam Cẩn, tối nay em có thể ngủ với anh không? Em sợ bị sét đánh..." Tô Vân Lạc mở miệng.

Ôn Nam Cẩn vừa định mở miệng nói cái gì đó, bên ngoài chính là một tiếng sấm sét, Tô Vân Lạc thét chói tai một tiếng, sợ tới mức trốn vào trong ngực Ôn Nam Cẩn.

"Anh Nam Cẩn..." Tô Vân Lạc ngẩng đầu, bộ dáng sắp khóc ra.

Ôn Nam Cẩn nhất thời đau lòng, "Đừng sợ đừng sợ, anh ở đây..."

Anh dắt Tô Vân Lạc vào phòng mình, sau đó đóng cửa phòng lại.

Tô Vân Lạc trèo lên giường, lập tức lui vào trong ngực Ôn Nam Cẩn. Tiếng sấm không ngừng vang lên, Tô Vân Lạc sợ tới mức run rẩy, trốn trong lòng Ôn Nam Cẩn thế nào cũng không chịu đi ra.

"Lạc Lạc đừng sợ, anh ở đây..." Ôn Nam Cẩn vỗ lưng cô, ôn nhu dỗ dành cô.

Tô Vân Lạc ngẩng đầu, hốc mắt đỏ hồng, trên mặt lưu lại vài giọt nước mắt, vẻ mặt điềm đạm đáng thương, "Anh Nam Cẩn, em sợ...", giọng nói của cô nghẹn ngào.

Tiểu nhân nhi trong ngực bị dọa khóc, Ôn Nam Cẩn cực kỳ đau lòng, không ngừng nhẹ giọng dỗ dành nàng, đôi môi mỏng hôn đi nước mắt trên mặt nàng, ngậm lấy đôi môi đỏ mọng của nàng, nuốt hết tiếng khóc của nàng vào tim.

Nụ hôn của nam nhân mang theo tính trấn an, Tô Vân Lạc dần dần quên đi sợ hãi, ngẩng đầu đáp lại nụ hôn của nam nhân.

"A..."

Cô bất giác phát ra một tiếng ngân nga, giống như là tín hiệu nào đó, làm cho người ta say mê vào trong đó.

Nụ hôn của người đàn ông dần dần thay đổi hương vị, bàn tay vỗ nhẹ sau lưng cô không biết từ khi nào đã chuyển đến bên hông cô, chậm rãi vuốt ve.

"Lạc Lạc... Lạc Lạc..."

Người đàn ông từng chút từng chút hôn cánh môi cô, giọng nói khàn khàn lại mê người.

Trong mắt anh thiêu đốt hỏa diễm, là khát vọng đối với mình. Người phụ nữ không mở miệng, chỉ ôm chặt lấy anh, sử dụng động tác thay thế cho câu trả lời của mình.

Người đàn ông phát ra tiếng cười quyến rũ và trầm thấp, Tô Vân Lạc thậm chí có thể cảm thấy sự rung động của ngực của mình.

"Lạc Lạc... Giúp anh cởi quần áo..."

Khi người đàn ông nói chuyện, hơi nóng phun vào cổ cô, cô nhạy cảm rụt người lại, theo lời cởi quần áo của người đàn ông.

"Ừm..." Ôn Nam Cẩn đột nhiên ngậm vành tai cô, lỗ tai là điểm mẫn cảm của Tô Vân Lạc, thân thể cô lập tức mềm nhũn.

Ôn Nam Cẩn cởi dây áo choàng tắm của Tô Vân Lạc ra, lột áo choàng tắm từ trên vai cô. Nhất thời, hai người trần trụi gặp nhau, không còn ngăn cách nữa.

Người đàn ông liếm tai cô, đầu lưỡi dọc theo tai để mô tả hình dạng của tai cô. Đôi tai trắng như ngọc nổi lên màu đỏ vì nhút nhát, cực kỳ đẹp.

Ôn Nam Cẩn lại hôn lên đôi môi đỏ mọng mê người. Cô khẽ mở cánh môi, tùy ý để đầu lưỡi của người đàn ông luồn vào miệng đàn hương của cô, liếm mọi ngóc ngách trong khoang miệng mềm mại.

"A..."

Lưỡi mềm bị câu lấy mút, lưỡi dài linh hoạt của nam nhân trêu chọc đùa bỡn lưỡi thơm của cô, cuốn lấy nó, không ngừng mút, nước bọt giao hòa, trong hô hấp Tô Vân Lạc tất cả đều là khí tức nam tính trong trẻo của Ôn Nam Cẩn, làm cho cô trầm mê không thôi.

Ý loạn tình mê, Tô Vân Lạc cảm giác được có một bàn tay to đặt ở chỗ đẫy đà trước ngực cô, lực đạo vuốt ve vừa phải. Lòng bàn tay của người đàn ông mang theo một vết chai mỏng, tiếp xúc với làn da trơn trượt, làm cho cô cảm thấy một loại khoái cảm kỳ lạ, nhũ hoa màu đỏ trên cùng cũng nhạy cảm đứng thẳng.

Môi người đàn ông hôn lên một bên đầy đặn của cô, đầu lưỡi liếm sữa trắng nõn. Môi mỏng ngậm một bên nhũ hoa, răng nhẹ nhàng gặm cắn, đầu lưỡi liếm qua liếm lại, cho đến khi nó trở nên cứng lại trong miệng mình.

"Ưm a..."

Tô Vân Lạc thở hồng hộc, động tình không thôi. Hai chân thon dài khó nhịn quấn lại với nhau, chỗ mềm mại giữa hai chân đã sớm thấm ra từng giọt mật dịch.

Người đàn ông tách đôi chân của cô ra, quan sát gần nơi tư mật của cô. Lông mềm mại bao trùm đóa kiều hoa kia, màu sắc của hai cánh môi phấn nộn, khép chặt làm cho người ta không thể dò xét được gì, ở giữa là một hạt đậu nho nhỏ, lúc này đang nhỏ giọt nước ra ngoài, hiện ra sự thật rằng nữ nhân đang động tình.

Chỗ riêng tư bị người đánh giá như vậy, Tô Vân Lạc thẹn thùng đến cực điểm, theo bản năng liền muốn khép hai chân lại, "Đừng... đừng nhìn vậy mà..."

Người đàn ông giữ được hai chân của cô khiến cô không thể khép lại, ngay sau đó, đôi môi mỏng của người đàn ông hôn lên chỗ đó.

Trong đầu Tô Vân Lạc nhất thời "ầm ầm" một tiếng, cảm thấy khiếp sợ không thôi: anh anh, anh ấy thế nhưng liếm chỗ của mình?!

Thân thể Tô Vân Lạc hơi run rẩy, bởi vì kích động mật dịch giữa hai chân tiết ra càng thêm nhiều.

Người đàn ông cũng không chỉ giới hạn hôn cánh môi, đôi môi mỏng của anh ngậm hai cánh sò nhẹ nhàng mút, đầu lưỡi dọc theo vách thịt trượt lên trượt xuống, liếm hết mật hoa giữa hai chân nữ nhân vào miệng. Tựa hồ cảm thấy không đủ, động tác trên môi Ôn Nam Cẩn lại tăng thêm vài phần, trong lúc vô ý đảo qua hạt đậu lồi lên, đầu lưỡi dùng sức đè lên.

"A a...á..." Tô Vân Lạc thét chói tai ra tiếng, mật hoa tiết ra càng thêm mãnh liệt.

Tìm được điểm mẫn cảm của nữ nhân, môi lưỡi người đàn ông không ngừng trêu đùa tiểu hạt đậu, vừa liếm vừa cắn, khi dễ nó đến sưng đỏ sung huyết.

Trước/25Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Hỗn Nguyên Võ Đế