Saved Font

Trước/20Sau

Xuyên Thành Nữ Xứng Tu Tiên Trung

Chương 15: Trọng Nguyên Giới

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Năm ấy cô nương vừa lúc 20 tuổi, vừa lúc là niên quan, tuyết lớn bay tán loạn, nàng rời vương đô đi, từ đây không rõ tung tích.

Ngày đó nàng đến lại đúng là ngày đại tướng quân Ngự Lăng Sách khải hoàn hồi triều, cũng là một ngày gió lạnh. Cùng quân tương quyết tuyệt, nhậm công tử cao đầu đại mã giai nhân đầy cõi lòng.

Chỉ là ngày vui dài chẳng được bao lâu, nửa tháng sau, bệ hạ hạ lệnh, Ngự đại tướng quân tư dùng quân quyền, tham ô nhận hối lộ, theo đúng quốc pháp phải bãi chức sử trảm, nhưng là niệm tình ở này hết lần này đến lần khác vì Thắng Vũ vương triều lập nhiều chiến công hiển hách phân thượng, miễn tội chết, phế quan tước, xuống làm dân thường. Thê tử Phương Tĩnh Uyển, đại nghĩa diệt thân, phong làm nhất phẩm phu nhân, thừa tướng Phương Thành Ngụy, tra án có công, vì Thắng Vũ lập hạ công lớn, thượng phong làm Trấn Quốc công, hưởng noi theo chi quyền.

Đại tướng quân ngày ấy, từ đây tướng quân trở thành thứ dân, không rõ tung tích.

Hai năm sau, nhất phẩm phu nhân Phương Tĩnh Uyển gả cho Tĩnh Viễn hầu phủ, một năm sau sinh hạ đích trưởng tôn hầu phủ, mở tiệc tám phương. Dường như đại tướng quân kia ở trong lòng mọi người đã sớm không còn tồn tại, càng là không nhớ tên của nữ tử kia Triệu Viện Viện.

Chung thủy với một người dùng nửa đời sống trên lưng ngựa chinh chiến sa trường, hồng nhan hóa thành xương khô.

Đến hai năm sau nàng cao điệu trở về, tiểu đệ tử Dược Vương Cốc vương, y thuật cao siêu, thân phận cao quý.

Mà ở đại hội trắc linh lần này càng tỏa sáng rực rỡ, lấy Thủy Mộc song linh căn đủ cho họ sáng mắt.

Mà Tịch Li được phân ở cùng Triệu Viện Viện trong một gian nhà.

Triệu Viện Viện tự nhận thấy sau khi trải qua những chuyện ngoài ý muốn thấy rõ nhân tình thế sự, tính cách nàng cũng có phần trầm lại, cho nên nàng sẽ không tự nhiên gây chuyện với Tịch Li mà cũng không vì Tịch Li có thiên phú mà cố tình đi lấy lòng nàng.

Tịch Li cũng không phải người thích nói chuyện, hai người ở chung nhưng thật im ắng. Tịch Li ngồi ở chính giường mình, lẳng lặng đả tọa tu luyện. Còn lại Triệu Viện Viện đứng ở bên cửa sổ nhìn cảnh sắc bên ngoài.

Trong phòng nhìn thì có vẻ hai người xa tầm mắt nhưng thật ra lại vì nhau mà để lại không gian cho đối phương.

Triệu Viện Viện kỳ thật cũng không biết mình vì điều gì còn phải về đến vương đô, rõ ràng đối với nam nhân kia trong lòng đã không còn tình cảm, hết lần này đến lần khác bị đối phương làm tổn thương mà tan thành từng mảnh. Nhưng nàng lại vẫn trở về, về cái nơi mà nàng từng ở mấy năm liền, giống như nơi giam lỏng vậy.

Có lẽ từng yêu, nhưng đau cho nên từ bỏ. Sư phó nói rất đúng, không có ai có nghĩa vụ phải chờ ai, cũng không có ai là xứng đáng chịu thương tổn.

Có lẽ nàng trở về, không phải bởi vì nàng còn yêu hắn, chỉ là nàng muốn chứng minh, nàng rời khỏi hắn sẽ có một cuộc sống tự do tự tại tốt hơn nhiều, nàng không phải là thôn cô hương dã làm một kẻ ngây ngốc rồi phải trả giá bởi sự hèn mọn của hắn gây ra.

Những ngày tháng đã từng yếu đuối bi ai, nàng thường xuyên nửa đêm ác mộng ùa về đã trở thành chấp niệm của nàng, nội tâm đã trở nên u ám.

Chỉ là nàng chưa từng nghĩ rằng hắn ta sau khi đưa nàng cùng trở về đã thay lòng đổi dạ, cảnh còn người mất. Mà khi nàng biết được cảm thấy muốn buông xuống, không còn muốn tồn tại trên cõi đời này nữa.

Tịch Li ở trong phòng ngẩn ngơ ra đó ba ngày. Ba ngày sau, phi thuyền chuyển hướng tới một mảnh núi non trung, núi non uốn lượn, núi non trùng điệp. Này đó là ranh giới giữa giới Tu Tiên và giới phàm trần.

Mấy vạn năm trước, Tu Tiên giới đại biến, linh khí loãng dần, thiên tài địa bảo bị mất đi rất lớn, mọi người tu tiên càng thêm khó khăn, muốn tu vi cao hơn nhất giai quả thật là khó khăn muôn phần.

Từ Ngũ linh căn tối thượng, nhiều linh căn trở nên tốt, đơn linh căn trở thành thiên tài, nhiều linh căn lại trở thành phế tài.

Mà ở mấy chục vạn năm trước thần ma đại chiến càng phải nói tới việc vô số tiền bối biến mất không để lại dấu vết, vô số truyền thừa tuyệt tự.

Tu tiên giới sau khi trải qua lần đại chiến đó đã trở nên hắc ám. Thiên Nguyên đại lục bị chia làm nhiều phần khác nhau, mà Tịch Li đến mảnh đại lục này danh gọi là Trọng Nguyên đại lục.

Trọng Nguyên đại lục, linh khí loãng, truyền thừa thưa thớt, càng là nơi tương giao với giới phàm tục. Mà hiện giờ Trọng Nguyên đại lục, tu vi tối cao là Nguyên Anh cảnh.

Vô số Nguyên Anh tu sĩ muốn tiến thêm một bước, lại không thể không phi thăng hóa thần. Mặt khác vượt qua giới hạn trước mắt vẫn là việc của vạn năm trước. Hiện tại Trọng Nguyên đại lục cùng ngoại giới liên kết thông đạo đã tan vỡ, mà môn giới cũng không biết tung tích.

Đã hiểu rõ đại Nguyên Anh tu sĩ vô vọng, cuối cùng không thể không tọa hóa.

Trước/20Sau

Theo Dõi Bình Luận