Saved
Font
Trước
/983
GO
Sau
Yêu Em Sâu Tận Sao Trời Kia
Chương 15: Từng Là Người Phụ Nữ Của Anh
Màu Nền
Xám nhạt
Xám Đậm
Xanh nhạt
Vàng nhạt
Màu sepia
Xanh đậm
Vàng đậm
Vàng ố
Màu trắng
Hạt sạn
Sách cũ
Màu tối
Màu Chữ
Đen
Xám Nhạt
Xám Đậm
Trắng
Font Chữ
Palatino Linotype
Bookerly
Minion
Segoe UI
Roboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Cỡ Chữ
14
16
18
20
22
24
26
28
30
32
34
36
38
Kiểu Màu
otruyen.net
truyenfull.net
sstruyen.com
webtruyen.com
Đóng
Reset
Lục Cẩm Thành lúc nghe thấy Tân Ngải nói thích mình rất nhiều năm, bỗng dưng trong lòng run lên.
Ý cười trên mặt anh dần dần nhạt đi: “Tôi có thể giúp cô, nhưng mà…”
Tân Ngải thấy những người cảnh sát kia càng ngày càng đến gần, nôn nóng giậm chân: “Nhưng mà cái gì, anh nhanh nói đi chứ.”
Lục Cẩm Thành một tay ôm lấy vai của Tân Ngải, che chắn đi thân thể của cô, dẫn cô đi đến một góc khuất: “Nói cho tôi biết cô tên là gì?”
“Tân Ngải, làm phiền anh nhanh một chút, tôi thật sự không thể bị bắt đâu.” Tân Ngải một bên thúc giục, một bên nhón chân lén liếc nhìn bên ngoài.
Lục Cẩm Thành không có động đậy: “Lên lầu bốn mươi rồi thì cô có thể đảm bảo không bị cảnh sát tìm được? Nếu như cô không muốn bị bắt, tôi có thể đưa cô ra ngoài.”
“Cám ơn, nhưng mà những thứ này không cần phiền đến anh rồi, anh chỉ cần đưa tôi lên lầu bốn mươi là được rồi…”
“Người bao nuôi cô ở đó?”
Tân Ngải không có trả lời câu hỏi này của anh: “Bây giờ không phải lúc để nói chuyện phiếm, nhanh đưa tôi lên lầu bốn mươi đi.”
“Được, cô ở đây đợi tôi một lát.”
Lục Cẩm Thành rời khỏi mấy phút, lúc trở lại thì cầm lấy một tấm thẻ phòng đưa cho Tân Ngải, cô không biết làm sao anh lấy được, cũng không có thơi gian hỏi nhiều, nói một tiếng cám ơn rồi nhanh chóng chuồn vào trong thang máy.
Khách sạn năm sao chính là rắc rối, muốn lên lầu nào thì bước vào thang máy phải dùng thẻ phòng quẹt qua trước, nhấn số mới có thể sử dụng, nếu không căn bản là không đi lên được.
Lục Cẩm Thành nhìn thấy cửa thang máy đóng lại, mỉm cười lắc đầu, hôm nay anh cũng thật là được làm một người tốt rồi.
Tân Ngải từ thang máy đi ra, rất nhanh đã tìm được bốn không một tám, cô lấy dũng khí, chuẩn bị tốt cảm xúc, làm tóc của mình rối một chút, sau đó gõ cửa.
Giản Tứ mở cửa thì nhìn thấy Tân Ngải, nhịn không được thở dài, cũng thật là kiên nhẫn mà.
“Tam gia sẽ không gặp cô đâu, cô đi đi.”
Một cánh tay của Tân Ngải đưa vào, cả người bám vào khung cửa: “Tôi không đi, tôi muốn gặp Tam gia…Tôi có chuyện nhờ anh ấy…”
Giản Tứ giơ tay tách cánh tay của Tân Ngải ra: “Chọc Tam gia không vui thì cô sẽ chịu không nổi đâu.”
“Tốt xấu gì tôi cũng là người phụ nữ của Tam gia, anh đừng có đụng vào tôi.”
Giản Tứ bị doạ hai tay lập tức bỏ ra phía sau, Tân Ngải nắm lấy cơ hội, lách người chen vào trong rồi.
Ổn định lại thân thể, vừa ngẩng đầu lên thì chạm phải đôi mắt đen sâu thẳm của Giản Trạch Xuyên, thân thể của Tân Ngải run cầm cập, nhanh chóng điều chỉnh lại bản thân, bước vào trạng thái, giọng nói run rẩy cầu cứu: “Giản tiên sinh, cầu xin anh cứu tôi…cầu xin anh đó…”
Hôm nay Tân Ngải là đến cầu xin Giản Trạch Xuyên giúp đỡ, cô phải hạ thấp mình, phải đáng thương yếu đuối, phải để anh nhìn thấy mà thương tiếc.
Cô hạ mắt xuống, khuôn mặt thanh thuần lại xinh đẹp kia giống như tuyết tan ở trên núi, như mây ở trên cao nguyên, đẹp đẽ đơn thuần, dường như là một tờ giấy trắng chưa từng bị ai viết vào, có thể làm ham muốn bảo vệ của tất cả đàn ông trỗi dậy.
Nhưng mà gần như đối với người đàn ông trước mặt này không hề có chút tác dụng, bởi vì anh là Giản Trạch Xuyên. Huống hồ anh hiểu rõ hơn bất cứ ai, mọi thứ người phụ nữ này thể hiện ở trước mặt anh đều là đang diễn kịch, cô, chính là một tên lừa đảo mà thôi.
Đôi chân thon dài vắt chéo tự nhiên, ánh mắt lạnh nhạt, đối với sắc đẹp trước mắt như không nhìn thấy, cánh môi mỏng khẽ mở: “Giản Tứ, ném ra ngoài.”
Trong ánh mắt lạnh nhạt của anh tràn đầy sự chán ghét, dường như sớm đã hiểu rõ tất cả.
Tân Ngải siết ngón tay lại, lại ném ra ngoài, anh là rất thích ném cô?
Cô cắn môi bước lên phía trước, rụt rè nói: “Cầu xin anh đó…tôi, nếu như tôi ra ngoài cảnh sát sẽ bắt tôi đi mất…”
Giọng nói của cô mang theo giọng mũi, đang run rẩy, không dám nói ra bản thân sau khi bị bắt sẽ xảy ra chuyện gì, bộ dạng kinh ngạc sợ hãi đến cùng cực kia thực sự khiến người ta hận không thể ôm vào trong lòng, thay cô che chắn mọi mưa gió.
Trước
/983
GO
Sau
Theo Dõi
Bình Luận
Truyện Convert :
Xuyên Thành Niên Đại Kiều Khí Tiểu Phúc Bao
Truyện hay nên đọc
Chàng Rể Siêu Cấp (Hào Tế)
Cô Vợ Trọng Sinh
Đại Boss Khó Hầu Hạ
Cô Dâu Chán Nản Gặp Tình Yêu Đích Thực
Kết Hôn Chớp Nhoáng
Anh Trai Trúc Mã Quá Cường Hãn
Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chồng Bá Đạo Tình Yêu Sâu Sắc
Thay Chị Lấy Chồng
Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu
Dừng đọc
Truyện Vừa Đọc
>> Bấm để xem ...
Truyện Đã Theo Dõi
>> Bấm để xem ...
Chương Mới
Hạ Tân Triều
- Chương 55
Kiếp Này Tôi Muốn Làm Người Tốt
- Chương 76: Tổ Nhỏ Của Hai Người
[Bhtt] Tim Đập Thình Thịch
- Chương 49
Sự Trả Thù Ngục Tù
- Chương 104: Anh Sẽ Cưới Cô
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
- Chương 1795: Giết Tổ Cảnh
Danh Mục
Lọc Truyện
Xếp Hạng
Truyện Full
Truyện Mới
Truyện Full Hay
Truyện Hot
Ngôn Tình Hay
Xuyên Không Hay
Đam Mỹ Hay
Tiên Hiệp Hay
Kiếm Hiệp Hay
Truyện Convert
Thể Loại
Tiên Hiệp
Kiếm Hiệp
Ngôn Tình
Đô Thị
Quan Trường
Võng Du
Khoa Huyễn
Huyền Huyễn
Dị Giới
Dị Năng
Quân Sự
Lịch Sử
Xuyên Không
Trọng Sinh
Trinh Thám
Thám Hiểm
Linh Dị
Sắc
Ngược
Sủng
Cung Đấu
Nữ Cường
Gia Đấu
Đông Phương
Đam Mỹ
Bách Hợp
Hài Hước
Điền Văn
Cổ Đại
Mạt Thế
Truyện Teen
Phương Tây
Nữ Phụ
Light Novel
Việt Nam
Đoản Văn
GG Dịch