Saved Font

Trước/102Sau

Yêu! Không Thể Rời Xa

Chương 36

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
- Ông là ai mà vào đây rồi tự nhiên đánh người khác?_Thiên Di bước đến hỏi

- Không sao đâu Helen._Phong kéo tay Di lại

- Cô là ai?_người đàn ông hỏi_Cô có tư cách gì đứng đây xen vào chuyện của gia đình chúng tôi. Tuy cô nói tiếng Hoa cũng chuẩn nhưng chắc chắn không phải người ở đây

- Xin lỗi ông. Tôi biết mình thất lễ. Nhưng ông cũng không thể tự ý đánh người

- Không lẽ tôi dạy con tôi phải hỏi ý cô sao?_người đàn ông giận dữ quát

- Không lẽ tôi dạy con tôi phải hỏi ý cô sao?_người đàn ông giận dữ quát

- Ông không được làm cô ấy sợ._Phong chen lời

- Ngươi cho ta biết. Vì sao ngươi không nhận tiền của mẹ ngươi?_người đàn ông tiếp tục nói, giọng vẫn giận dữ

- Tôi chỉ có một người mẹ. Và bà ấy đã mất rồi_Phong nhìn thẳng vào người đàn ông lớn tuổi đáp. Ánh mắt pha lẫn chút giận dữ và căm hờn

Người đàn ông giơ tay định đánh Thanh Phong thì Thiên Di bước đến trước mặt. Cô định nhận cái tát đó thay cho Phong. Người đàn ông _cha của Trác Thanh Phong và anh đều ngạc nhiên. Riêng Phong thì kéo Di trở lại. Đúng lúc đó, ông ta nhìn thấy xấp hình vẽ trên tay Di và sợi dây chuyền cô đang đeo. Sự tức giận càng gia tăng. Ông giựt xấp giấy đó, xé vụn trước mắt Di và Phong. Di đau đớn khi tác phẩm của mình bị hủy hoại. Cô cúi xuống, nhặt từng mảnh giấy quý giá đó. Làm xong, ông ta bỏ đi cùng với đoàn bảo vệ. Nước mắt Di cứ lăn dài. Phong đuổi theo cha mình

- Sao ông phải làm vậy? Cô ấy có lỗi gì chứ?

- Bình sinh ta ghét những kẻ chỉ biết vẽ và mơ mộng. Chẳng bao giờ kiếm ta tiền. Lại không phải loại đàng hoàng

- Bình sinh ta ghét những kẻ chỉ biết vẽ và mơ mộng. Chẳng bao giờ kiếm ta tiền. Lại không phải loại đàng hoàng

- Vậy mẹ thì sao?

- Đó là sai lầm của cuộc đời ta.

Những lời nói của người đàn ông sang trọng như nhát dao xuyên thấu tim Phong. Anh đứng lặng người. Anh kiềm chế những giọt nước mắt để chúng không chảy ra. Nhìn cha mình từ phía sau. Phong bỗng nhớ về thời thơ ấu khi cha và mẹ anh cùng đẩy anh trên chiếc xích đu. Nội tâm của chàng minh tinh này không hề vui vẻ. Nỗi buồn chất chứa trong lòng anh ngày càng nhiều. Anh gạt nhanh vài giọt lệ vương trên mắt. Phong trở lại phòng khách. Thiên Di cầm xấp giấy vụn trong tay. Cô rất buồn. Nhưng cũng như Phong. Cô che giấu cảm xúc bản thân.

Trước/102Sau

Theo Dõi Bình Luận