Saved Font

Trước/102Sau

Yêu! Không Thể Rời Xa

Chương 46

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Phong nhìn Di bước vào khu vực bay. Rồi máy bay cất cánh. Anh muốn nói với cô ấy rằng “Anh rất yêu em! Em có thể không đi được không?” . Anh rất mong Di ở lại. Nhưng anh tự hiểu bản thân không là gì so với người bạn trai bên cạnh. Phong buồn bã ra về

Tại Việt Nam

Vừa về nước, Di vội vàng đón xe đến công ty. Ngay lúc đó, cuộc họp cổ đông cũng đang diễn ra. Di đẩy cửa bước vào

- Cô thật càng ngày càng không biết phép tắc._Một cổ đông lớn tuổi đứng dậy, tức giận nói

- Tôi xin lỗi. Nhưng tôi thật sự không hiểu chưa đến thời gian định kì thì cuộc họp này sao lại có thể diễn ra?

- Chúng tôi muốn tổ chức họp lúc nào không cần nói với một nhân viên bé nhỏ như cô_Cổ đông lớn tuổi khác chen lời. Gương mặt rất kiêu ngạo

- Xin lỗi ông Triệu. Tôi nghĩ ông nên rút lại câu nói vừa rồi_Một người thanh niên ngồi ghế trên cùng đứng dậy nói_Cô Thiên Di đây đang sở hữu 10% cổ phần của công ty. Theo lý vẫn có quyền tham dự cuộc họp này.

- Tổng giám đốc Phan. Tôi nghĩ anh quá ưu ái cô ta rồi. Tôi thật sự thắc mắc về số cổ phần anh vừa nói có phải thật không. _Ông Triệu phản bác_Tại sao chúng tôi lại không biết chuyện này

- Tổng giám đốc Phan. Tôi nghĩ anh quá ưu ái cô ta rồi. Tôi thật sự thắc mắc về số cổ phần anh vừa nói có phải thật không. _Ông Triệu phản bác_Tại sao chúng tôi lại không biết chuyện này

- Con nghĩ bác nên hỏi cha con, cũng là chủ tịch hội đồng quản trị của công ty thì sẽ rõ._Tổng giám đốc Phan tự tin đáp

- Thôi được. Đây cũng không phải chuyện quan trọng của buổi họp hôm nay. Điều mà chúng tôi muốn biết là chương trình hợp tác giữa chúng ta với phía Hồng Kông như thế nào? Chúng tôi không thể tiếp tục góp vốn khi chương trình chẳng thu được kết quả gì và quá kéo dài

- Đây là chương trình lớn. Tôi nghĩ chúng ta cần phải tốn một ít thời gian là điều không tránh khỏi_Phan tổng trả lời

- Vậy là bao lâu? Tiền bạc không phải là giấy nháp. Hội đồng quản trị cũng không thể chờ đợi thêm_một người khác trong hội đồng đứng dậy nói

- Một tháng. Tôi tin chỉ trong một tháng thì tôi có thể kết thúc chương trình tốt đẹp_Di tự tin trả lời_Mọi người không cần gây áp lực đến Tổng giám đốc Phan

- Không được. Hai tuần. Chúng tôi chỉ có thể cho cô hai tuần để kết thúc chương trình này. Nếu không. Cô sẽ phải rời khỏi ghế Giám đốc kinh doanh và cả ghế Chủ nhiệm phòng sáng tạo. Tổng giám đốc Phan cũng sẽ nhường ghế lại cho người khác_Cổ đông Triệu đe dọa

Dứt lời, ông Triệu và mọi người rời khỏi phòng họp.

Dứt lời, ông Triệu và mọi người rời khỏi phòng họp.

Chiều hôm đó, Phan tổng lái xe đưa Di về nhà anh, gặp chủ tịch Phan trong phòng khách. Đó là một người đàn ông ngoài 60 tuổi, tóc bạc phơ nhưng dáng người rất khỏe mạnh. Ông ta đứng dậy niềm nở chào đón Di ngay khi thấy cô bước vào

- Cháu vất vả rồi

- Bác đừng nói như vậy. Là trách nhiệm của cháu thôi

- Cháu ngồi đi

- Hôm nay giám đốc Triệu và mấy người của ông ta không ngừng gây sức ép. Con nghĩ ông ta muốn lấy cái ghế này lâu lắm rồi

- Bình tĩnh nào con trai. Lão ta là như vậy rồi. Ba cũng biết trước nên mới giả bệnh ở nhà

Trước/102Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi