Saved Font

Trước/12Sau

Yêu Phải Vợ Trước

Chương 3

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Cái hôn kia câu dẫn nhiều cảm giác không muốn nhớ lại. Thương hắn, bị hắn hấp dẫn, ánh mắt truy đuổi hắn, từng là cuộc sống bình thường của nàng. Trong nửa năm kết hôn kia, cho dù hắn bận rộn không thôi, cơ hồ mỗi ngày tăng ca đến đêm khuya, nàng vẫn là mỗi ngày lén lút chờ hắn, muốn xem đến hắn vào cửa, mới bằng lòng đi ngủ. Mà cái hôn kia câu động trí nhớ, cái loại này nồng nàn yêu say đắm như là theo trong trí nhớ bị phóng xuất ra đến, làm cho nàng nhớ lại rất nhiều tình cảm không muốn hồi tưởng. Đêm đó, nàng nằm ở trên giường bệnh, liền ngọn đèn mỏng manh ngóng nhìn hắn. Hắn liền nằm ở trên giường gấp bên cạnh giường bệnh, nàng chỉ cần nghiêng thân mình là có thể nhìn đến hắn. Nhìn hắn, nàng bỗng nhiên sợ hãi lên. Sợ cảm tình chính mình lại lần nữa tro tàn lại cháy, sợ chính mình yêu say đắm lại làm cho hắn thống khổ, cũng làm cho chính mình thống khổ. Cái loại yêu say đắm quá chấp nhất này một lần liền đủ, nàng đã thay đổi, tìm thật nhiều tâm lực một lần nữa ổn định lại sinh hoạt của mình, thế nào có thể lại quay đầu lại đâu ???. Đêm đó, trước khi đi vào giấc ngủ một cái ý niệm cuối cùng trong đầu, muốn rời xa hắn. Cho dù nàng là người nhu nhược đi! Nàng không nghĩ lại cho chính mình cơ hội rơi vào biển tình khôn cùng. “ Có thể đi rồi, ta đã làm xong thủ tục xuất viện.” Sở Thác từ bên ngoài trở lại phòng bệnh, trong tay còn cầm một chồng biên lai. Anh Phàm đã đem áo ngủ mặc đêm qua, dụng cụ rửa mặt đã dùng qua đơn giản thu thập xong, an vị ở bên giường chờ hắn trở về. “ Bao nhiêu tiền? Ta một chút đem tiền trả lại ngươi.” Nàng nói xong còn muốn đi lấy biên lai trong tay hắn. Sở Thác đem biên lai nhanh chóng nhét vào trong túi tiền, hướng nàng liếc mắt khiêu khích một cái, xem nàng có dám hay không thân thủ đi lấy. Nàng tức giận liếc hắn một cái. Nhưng phản ứng của nàng chọc hắn lại càng không thích, một đôi mày rậm đều nhíu lại. “ Coi như là ta đưa cho ngươi tiền nuôi dưỡng đi, ngươi không phải là người đề nghị chúng ta ly hôn sao ???”. Nàng sửng sốt một chút, hắn đã đoạt lấy túi xách trong tay nàng, dẫn đầu đi ra ngoài. Anh Phàm đảo cặp mắt trắng dã, nàng nào có đề nghị chuyện ly hôn? Còn có, tiền nuôi dưỡng ??? Lão huynh hắn rốt cuộc nơi nào khó chịu, vẫn là nàng đạp trúng đuôi của hắn ???. “ Nhanh chút a, ngươi chần chần chừ chừ đang làm cái gì ???” Hắn còn chưa có tức giận xoay người thúc giục nàng. Anh Phàm miệng mấp máy một chút, nhỏ giọng niệm: “ Đang nhìn ngươi có hay không có cái đuôi.” Sở Thác cho dù có nghe được, cũng lựa chọn bất động thanh sắc. Hai người rất nhanh tới bãi đỗ xe, hắn giúp nàng mở cửa xe, làm cho nàng ngồi vào xe đua màu đen của hắn. Xe rất nhanh ra đường lộ, mãi cho đến mau 20 phút, Anh Phàm mới nhớ tới chính mình đều không có nói cho hắn địa chỉ nhà. Nàng do dự có nên hay không đề nghị chính mình trở về, tựa hồ không nên cho hắn biết nơi ở của nàng, để tránh những liên lụy không cần thiết. Đương nhiên nàng không cho rằng hắn còn có thể xuất hiện, nhưng là không cho hắn biết có vẻ hảo? Nhưng là nên tìm cái cớ gì đâu? Nàng còn tại do dự, lại phát hiện hắn một chút đều không có đi nhầm phương hướng, trên thực tế cách nhà nàng không xa. “ Ngươi như thế nào không hỏi địa chỉ nhà ta?” Nàng không yên hỏi. Sở Thác không nhìn nàng, cũng không trả lời, im lặng lái xe. Rất nhanh xe chạy vào khu nhà ở của nàng, ở phụ cận tìm chỗ đậu xe, hắn cầm theo túi xách của nàng, dẫn đầu xuống xe. Anh Phàm hoang mang xuống xe, khi hắn hướng khu nhà nàng ở đi đến, hoang mang của nàng biến thành không vui. “ Vì sao ngươi biết ta đang ở nơi nào ???” Nàng dừng lại bước chân cự tuyệt đi tới. Sở Thác quay đầu xem nàng, cũng dừng lại bước chân, nhưng là nhưng cũng không đi hướng nàng. “ Ngươi nghĩ ở chỗ này thảo luận sao ???” Nàng xem xem bốn phía, vừa vặn có hàng xóm đi qua, nàng còn hướng người ta lộ ra một chút miễn cưỡng tươi cười, xem như chào hỏi. Theo sau nàng lo lắng một chút, vẫn là đi theo hắn đi vào thang máy. Đến lầu năm, nàng không tình nguyện lấy ra chìa khóa mở cửa. Sở Thác vừa vào cửa thì bắt đầu nơi nơi đánh giá phòng ở của nàng. Phòng ở này có kết cấu một phòng khách một phòng ngủ, bởi vì kết cấu ngay ngắn, phòng cũng không nhỏ, cảm giác cũng không tệ, là một nới thích hợp cho người độc thân. Phòng ở khắp nơi có dấu vết của nàng, trải qua bố trí, nhưng thật ra có vài phần hương vị nhà. “ Phòng ở là mua?” Hắn ở phòng ở nơi nơi đảo quanh, ngay cả ban công đều phải nhìn qua. Động tác của hắn chọc nàng có chút khó chịu, học hắn hai tay khoanh trước ngực, đứng giữa phòng khách trừng mắt hắn. Sở Thác có vẻ rất vừa lòng, bởi vì hắn tại phòng ở này không tìm được dấu vết nam nhân khác, nói cách khác ít nhất nàng chưa cùng nam nhân khác ở chung, không biết vì sao, loại suy nghĩ kỳ dị này làm hắn cảm thấy thỏa mãn. Ý thức được điểm này, hắn đối chính mình lén lút nhíu mày. “ Này trọng yếu sao ???” Anh Phàm lạnh lùng đối với hắn. “Ngươi vẫn là không chịu nói rốt cuộc làm sao mà biết địa chỉ của ta sao ???” “ Này trọng yếu sao ??? Làm cho ta biết ngươi ở đâu không được sao ??? Sợ ta bám ngươi không tha ??? ” Hắn đi đến trước mặt nàng, cúi đầu nhìn nàng. Nàng âm thầm cắn răng, lần đầu tiên hận bộ dạng chính mình không đủ cao, khí thế ở trên thực dễ dàng hơn nhiều. “ Trước kia ngươi sẽ không, nhưng chúng ta đã rất nhiều năm không gặp, trời biết sẽ như thế nào ??? Nói sau, ta phải biết ngươi nơi nào tìm được địa chỉ của ta, mới có thể phòng bị những người khác.” Hắn cúi đầu tới gần nàng, nàng lại lui về sau một bước. Động tác này chọc hắn nheo lại mắt. “ Tư liệu chủ xe.” Hắn khô ráp mở miệng. Nàng đổ trừu khẩu khí. “Ngươi làm sao có thể như vậy ??? Cái nghiệp vụ viên kia… Ta muốn tìm hắn tính toán sổ sách! Cho dù hắn là bằng hữu của ngươi, cũng được tiết lộ tư liệu khách hàng.” “ Hắn không tiết lộ, là ta chính mình cầm xem. Còn có, điều này trọng yếu sao ??? Cho dù không như vậy, ngày đó ta chỉ cần đi theo ngươi về nhà, liền biết ngươi ở đâu.” Đôi mắt hắn vẫn như cũ chặt nhìn chằm chằm nàng, không buông tha trên mặt nàng gì rất nhỏ biến hóa. ( TL: em đã hiểu tại sao người ta vẫn gọi gian thương, gian thương. Là thương nhân ai cũng gian manh…; TT: tội chị, bây giờ đã trở thành tiểu bạch thỏ bị con sói để ý rồi, những ngày tháng sau này sẽ ‘cực kỳ thú vị’ a >^.^

Trước/12Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Chiến Thần Bão Táp