Saved Font

Trước/17Sau

Yêu Thầm

Yêu Thầm – Chương 13

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
-Ou… Oh … Ah…. – tiếng rên của Trâm, kèm theo tiếng thở dốc và dài , đức khoảng liên tục … – Ohhhhhhhhhhhhhhh…….. caca …. Vào nửa đi đi caca…. Em chết mất… chết vì quá tê tái ….

Tôi vẫn đang làm cho trâm sướng đó thui…. Chiếc lưỡi tiếng sâu … ấn nhẹ nhẹ ….quanh đảo nhiều vòng rùi chạy vào chạy ra …

-Ye…. Ohhhhhhhhhh………oh o…. hức hức….. – caca ấn vào đi …. Đừng làm em phải khao khát mà….

Câu nói đó làm cho tôi dùng hết lực lưỡi của mình ấn mạnh vào trong hơn … bàn tay vẫn bóp cái mông nỡ nang kia ….. lúc đó tôi dừng lại …. Đứng dậy hôn em liên tục … em cũng hôn lại tôi …. Có lẽ chưa bao giờ tôi và em cảm thấy thỏa mãn với nhau nhiều như vậy …. Khi làm xong tôi đứng nhìn em… mà kê mũi lại gần đụng vào mũi em ….

-caca! Kì quá! Sao lại làm tình với em ở nhà ….

-trước sau gì cũng làm mà…. – tôi lấy tay bốp nhẹ mông của Trâm

-caca dê quá ah….

-hè hè… em có thấy thích không?

-hỏi kì quá! – Trâm ngượng đỏ mặt

-từ giờ trở đi còn nhiều thứ hay lắm . – tôi cười gian + dê

-hả? tính làm gì em đây …. – trâm lấy tay đánh nhẹ vào người tôi

-chừng nào làm vợ chính thức em sẽ biết mà…tối nay ngủ với caca nha…

-thui! Caca dê xồm!

-èo …. Có vợ mà không làm gì thì có làm gì????

-nè! Muốn làm tình với em hay yêu em đó hả? – Trâm nói mặt rất la baby càng làm tôi yêu Trâm nhìu hơn

-cả hai! Như thế mới mặn nồng – tôi nói xong là hôn nhẹ lên môi của Trâm …

-thui! Cho em thay đồ đi! Đứng mà không có mãnh vãi che thân gì cả!

-em tính di ra qua phòng mình lấy đồ mà không có miếng vải hả? – tôi chọc Trâm

-vậy caca đi lấy cho em đi.

-ok!

Tôi nhanh chóng thay đồ rùi đi qua phòng lấy đồ cho Trâm.

Tôi bước vào phòng tắm thì thấy em đang lấy khăn quấn người lại.

-hì hì.. đồ của em nè! – tôi đến đưa đồ cho Trâm vào không quên cho Trâm nụ hôn trên môi

-caca hư quá nha! Tự nhiên nổi hứng ah!

-em không mặc đồ vào là …. – tôi dùng cặp mắt gian manh nhìn Trâm

-hứ! – Trâm lấy chân đá tôi ra khỏi phòng tắm, đóng cửa lại – em ghét caca!

-hì hì…. – tôi cười rồi đi đến bàn làm việc của mình. Tôi đi đến bàn làm việc của mình còn phải làm cho xong mọi việc, hy vọng tôi có thể nhanh chóng kết thúc nó sớm hơn dự định mà tôi đặt ra.

-anh làm việc nửa hả? – tối rồi không đi ngủ đi. – Trâm bước ra với bộ độ mới trên người

-mới có 6h mà em. Ngủ gì mà ngủ. – tôi quay sang cười rồi chú tâm vào việc tiếp

-anh không ăn tối luôn hả? không có sức làm việc đâu.

-uhm… hì hì vậy thui xuống dưới ăn vậy.

Và vẫn như mọi ngày bình thường buổi tối dẫn diễn ra một cách xuông sẽ.. 

Ở khách sạn.

-eo ui! Mai mình về nước rùi hả? – Như than thở khi phải xếp hết tất cả các thứ vào vali

-uh… ước gì được ở chơi thêm tý nửa…. – Quân ngồi trên giường ôm cái gối mặt phị xuống

-bà bà …..>”< – Như gọi Quân

-gì ah? – Quân ngơ ngác không biết chuyện gì

-đi xuống đây phụ coi … thấy tui làm không biết lại phụ hả??? >”<

-ờ ờ … xuống liền xuống liền …. – Quân nhanh chóng xuống dọn cho xong với Như, một 1h sau cũng đâu vào đó lúc đó Thy với ló mặt qua.

-Ê …. Xong hết chưa? – Thy cười khẩy

-dọn xong mới qua ah… khôn vậy? – Như nhíu mày

-nè coi lại giấy tờ đi nha… không có là ở lại đây luôn đó …

-rùi rùi… không cần nhắc … cho xem này …đầy đủ .. nằm ở đây … – Như cho Thy xem để cho Thy an tâm

-hì hì… không ngờ tụi bạn mình nó lớn hết rùi … – Thy hàm ý

-ê nói vậy là soa? –Quân chóng nạnh biễu môi

- tụi bay chuyên gia cái gì cũng quăn tùm lum … hum nay biết gọn gàng là lớn rồi chứ gì…

-èo … – Như nói – mạng sống của mình mà không lo thì lo cho ai được trời …

-cốc …cốc … – tiếng gõ cửa

-ai vậy nhỉ? Để tao đi mở cửa cho! – tiếng của Thy

-tụi em xong hết chưa? – Minh qua hỏi thăm tình hình

-xong rồi! – Thy đápm lạnh lùng

-em vẫn còn giữ thái độ đó với anh sao? – Minh nói nhìn Thy nhưng Thy chẳng màn tới

-Oh! Minh ah! – Quân đến như cái nét mặt khinh thường

-chào em! – Minh tươi cười

-ở đây xong hết rồi! không có việc của anh đâu. Cũng không cần anh quan tâm!!! – Như bước ra tiếp, cả ban gần như chóng lại Minh.

-uhm… vậy thôi! chúc các em ngủ ngon! Mai nhớ dậy sớm đúng giờ không là trể chuyến bay đó! – Minh vẫn cố gắng cười , rồi đi về phòng.

-Hứ! làm như quan tâm lắm vậy đó! – Cả ba bước vào, Như nằm trên giường nói chỏng không

-thui kệ đi! Đừng quan tâm ! – Thy vẫn còn nhớ chuyện cũ

-bà còn thích hắn hả? – Quân hỏi với vẻ mặt chẳng mấy gì vui. – con trai trên đời này nhìu lắm …

-uhm biết rùi….  – Thy cười và nói – hum nay ba đứa mình ngủ chung đi!

-wow … ý kiến hay nè!

Thế là cả ba người bạn Thy, Như và Quân cùng ngủ chung với nhau, tâm sự mọi thứ… đến mức cả ba chiềm vào giấc ngủ lúc nào cũng chẳng hay!!!

Ở sân bay vào sáng hôm sau….

Xin quý khách chuẩn bị hành lý, chuyến bay từ Úc về Việt Nam sắp khởi hành…….

-về nhà vui vẻ nha mấy em- giọng của Jack ân cần

-wow .. anh đẹp trai quá ah – Quân thấy Jack thì liền rối rít với cái vẽ đẹp của Jack

-hì hì.. cảm ơn em … – Jack gần như đổ mồ hôi hột với Quân

-hì hì.. cảm ơn em … – Jack gần như đổ mồ hôi hột với Quân

-anh ở lại mạnh giỏi nha – Thy nhìn Jack cười

-hì hì.. em qua đó rùi thì alo anh nhé! – Jack cười vui vẻ

-hì hì.. anh Jack – giọng của Như – có dip anh về Việt Nam đi! Vui lắm đo! Tụi em sẽ dẫn anh đi chơi!

-nhớ nhé! – Jack nheo một mắt – nhưng để chắc ăn chúng ta móc nghéo nhau đi! – Jack và Như móc nghéo với nhau cứ như đôi bạn thân thiết.

-Hy vong một ngày nào đó chúng ta được gặp lại nhau! – Minh đưa tay ra bắt cùng Jack

-uhm… chắc chắn rồi.. hai công ty đang phối hợp ăn ý mà…. Thy nè – Jack gọi

-gì vậy anh?

-anh có cái này cho em! – Jack đưa cho Thy một món quà

-quà gì vậy anh? – Thy nhận lấy

-nhưng lên máy bay em hãy mở  – Jack lại cười, nụ cười này làm cho Thy thấy ấm lòng

-dạ!

-thôi mọi người đi đi trể rùi đó .

-bye bye …..

Rồi chuyến bay cũng cất cánh… để lại trong lòng Thy và Jack cái gì đó … Jack bây giờ tự nhiên cảm thấy nhớ Thy… nhớ một cách lạ lùng …

Ở trên máy bay thy vẫn đang cầm món quà của Jack … không biết nó là gì ….

-ê mở đi ! – Như thúc dục

-hihi.. món quà nhìn dể thương quá.. mở uổng!

-mở đi … mở đi .. – Quân từ đằng sau chồm lên

-rùi từ từ … – Thy cũng hồi hộp

-wow ………………. – tiếng của Quân hét lên làm cho cả hành khách trong máy bay phải nhìn về phía Quân … Quân quay lại cười và cuối đầu sorry liên tục tất cả các hành khách …

-oh oh …. Bông hồng thật và có con gấu bông trên đó sao? Lãng mạn vậy? – Như nhìn món quà của Jack

-uhm.. dể thương thật! anh Jack coi thế mà … hihi… – Thy tự cười một mình

-rùi .. – Quân thở dài – con người ta chuyển đối tượng rùi ….

-cũng tốt thui chứ sao? – Như nói như muốn đâm chọt Minh , Minh nghe và thấy tất cả nảy giờ … nhưng chỉ biết đắng cay im lặng

Chuyến bay về Việt Nam tốt đẹp.

Ở sân bay Việt Nam …..

-cô ta ra chưa? – đám nhà báo thục thò

-chưa ra … đáng lẽ giờ này phải có mặt ở đây rùi chứ…. – tên nhà báo xem đồng hồ

-cô ta xuống sân bay rồi – cả đám nhà báo nhắm thẳng tới Thy và Minh …

- hả? cái gì vậy? – Như hết hồn khi thấy nhà báo ập tới

- cô qua bên nước ngoài để kiếm người tình lúc trước của cô sao? – tên nhà báo chỉa mirco vào Thy với bao nhiêu máy ảnh Flash đèn chỉa liên tục

-người đàn ông đi kế bên cô là người tình mới ah?

-hai người đã làm gì khi đi qua nước ngoài?

-có phải người kia đã phản bội cô …. Cô đi kiếm người đàn ông khác không?

Thy gần như choáng váng với những câu hỏi đó… có chuyện đang xảy ra thế này …..thế là ngày hôm đó về cũng là ngày kia báo đăng lên những tin choáng ngộp … làm cho Minh và Thy không kịp ngờ rằng … những gì mình làm ở bên Úc … nó đều đưa lên trên báo cho toàn quốc biết …. Tựa đề báo thu hút cho các đọc giả trên báo là : CON GÁI RƯỢU ÔNG CHỦ TỊCH NGÔ… BI NGƯỜI TÌNH CŨ BỎ RƠI … VÀ ĐÃ TÌM ĐƯỢC CHO MÌNH MỘT NGƯỜI BẠN TRAI NHƯNG BẠN TRAI ĐÓ ĐÃ CÓ VỢ ………

Báo luôn được gửi đến nhà của Thuyên….. Nhi vơ tay lấy cuốn báo đang cầm ly nước uống … khi thấy tựa báo và hình của Minh và Thy đang vui đùa ở bên úc thì Nhi phung hết cả nước ra sàn nhà …..

-trơi ơi! Uống nước gì kì vậy? – Thuyên thấy và đến nói với Nhi – phun hết ra nhà! Biết tao mới lau hôm qua không???

-ờ ờ .. – Nhi không biết cái tin này sẽ ra sao nếu như Thuyên biết, và Minh vẫn chưa về nhà ….

-hôm nay không có báo mới hả mạy? – Thuyên hỏi trong khi đang lấy nước trong tủ lạnh uống

- Ờ có … – Nhi hơi ấp úng

-uhm vậy đọc tao nghe đi …. – Thuyên đến gần, Nhi lật đật cầm tờ báo lên … tốt nhất không để cho Thuyên thấy trang nhất

-hum nay có xe đụng … xe tải cán chết 5 người … – Nhi tự bịa ra luôn =,= chứ thật sự làm gì có tin đó …

-ghê vậy? dạo này xe chạy ghê quá … chắc mốt tao hết dám ra đường … còn gì nửa không? – Thuyên quay qua hỏi Nhi mà thấy thái độ của nhi hơi khác ngày thường

-ở để tao kiếm … – Nhi lật liên tục mấy tờ báo

-mày soa vậy? thui đưa đây để tao đọc …. – Thuyên giật ngay tờ báo Nhi chưa kịp chụp thì ….

Thuyên gần như sửng sờ với những thông tin trên báo… hình ảnh… tay trong tay của Minh và Thy …. Thuyên không biết nói gì ….. chỉ biết mở to hai mắt nhìn và đọc … còn Nhi thì rối tung cả lên …. Nếu Minh về thì sẽ như thế nào…. Và mọi chuyện sẽ ra sao??? Thuyên đang mang thai đứa con của Minh….ngay lúc đó Minh về đến nhà …

-Anh về rồi nè Thuyên. – Minh xem như không có chuyện gì …. Nhưng thấy Thuyên đang cầm tờ báo và có cả Nhi nửa …. Nhi quay qua nhìn Minh như muốn ăn tươi nuốt sống … còn Thuyên khi thấy tờ báo như thế liền chạy lên lầu ôm mặt khóc ….

Minh nhận ra rằng vợ mình đang mang thai vì mặc đồ bầu mà…. Minh rụng rời cả tay chân, mọi thứ minh không ngờ như vậy…. Nhi bước đến và nói với Minh

-Nhi không ngờ … Minh là người tệ bạc như vậy? đã có vợ còn đi cưa cẩm con chủ tịch … còn nói dối là chưa hề có vợ …. Tháo nhẫn đeo trên tay ra mà cất mà ….

-Nhi…. Nghe mình nói đã…- Minh muốn giải thích [ trong trường hợp này ở đó mà giải thích X(]

- Chẳng có gì để giải thích cả…. bao nhiêu nó nằm hết trên tờ báo này rồi …. Còn muốn li dị ah… minh có biết là Thuyên rất yêu Minh không????? Chọn Minh làm chồng … trao hết đời con gái cho Minh …. Đồ đê tiện … – nói xong Nhi bước lên lầ, Thuyên chỉ biết ôm Nhi và khóc cho thật to … trong đầu Thuyên nghĩ lý do gì phải khiến mình chịu cái cảnh như vậy chứ ….. Khóc đến mức không còn nước mắt để chảy … Minh chạy lên lầu muốn giải thích tất cả … nhưng cánh cửa bị khóa trái .. Minh áp tai vào cánh cửa chỉ nghe tiếng khóc của Thuyên …. Minh bước ra khỏi nhà … tìm chỗ nào đó để nhậu nhẹt say xỉn ….

-Thui! Mày cứ khóc đi – Nhi nói và đang ôm Thuyên vào lòng

-tao đã làm gì sai chứ??? Tại sao anh ấy đối xử với tao như vậy?

-đàn ông là vậy đó! Thấy gái … thấy tiền là nhào vô ….

-nhưng tao không nghĩ lại rơi vào chính là Minh … hix hix… hức hức … – Thuyên càng lúc càng khóc to hơn ….

-bực quá! Tao phải cho caca biết mới được!

-đừng mà! – Thuyên cản Nhi lại

-sao vậy? caca về cho thằng Minh một trận chứ sao???

-đừng nói! Tao biết caca có tình cảm với tao, khi biết được sẽ không để yên cho Minh

-để yên mới ghê ah!

-mày quên rùi sao? Caca là một con người cực kì nóng tính!

-uhm…. Nhưng mà…..

-nếu mày xem tao là bạn thì đừng cho caca biết, tao xin mày đó – Thuyên năn nỉ Nhi trong nước mắt, Nhi thấy Thuyên như thế cũng không nỡ đi nói cho tôi biết

-uhm… thôi được rồi… tao hứa mà – lúc này cả thuyên và nhi cùng ôm nhau khóc.

Minh thì đang ở quán bar nơi mà Nhi và Quân hay túc trực ở đó ….

Minh thì đang ở quán bar nơi mà Nhi và Quân hay túc trực ở đó ….

Tiếng quá bar sập sình vẫn như mọi ngày … cùng với những dân ăn chơi, càng cô gái chàng trai làng chơi thứ dữ đều tụ họp ở đây …

-ê! Hum nay chúng ta có người quen kìa! – Như nói

-đâu? – Quân đưa mắt ra thăm dò và kiếm người mà Như nói

-Minh đang ở đằng kia uống rượu và hình như với một con gái nào đó … nhìn nóng bỏng lắm – Như nhìn qua những ánh đèn của ba chớp tắt

-cái tên đê tiện này! Đi qua cho nó một trận! – Quân điên lên chỉ muốn qua xé sát Minh

-khoang đã – Như can Quân

-sao vậy? – Quân thắc mắc

-để cho nó chơi một chút với cô em đi …. Lát mình xử sau …

-uhm…….

Một lát sau ……………

-thế nào … nảy giờ sờ mó đã chưa? – tiếng của Quân, đi đến đối diện như hàm ý mỉa mai

-ai vậy? – Minh say xỉn đến mức không biết trước mặt mình là ai.

-chơi gái nảy giờ “sướng” chứ? – câu nói của Như …. Làm xé toạt hai mang tai của Minh

-mấy người là ai? – cái giọng say xỉn vẫn cứ tiếp tục của Minh

-tụi bay đâu – Như ra lệnh cho đàn em của mình – lôi nó lên trên sàn nhảy đi

-tuân lệnh

-tụi khốn … tính làm gì tao ? – minh không biết ai đang làm gì và sẽ làm gì – buôn tao ra – Minh vùng vằng thoát khoải những bàn tay đang thâu tóm lấy mình

-Bốp – cú đánh của Minh đã đánh vào mặt đàn em của Như, thế là có một trận đấu diễn ra giữa Minh và mấy tên đàn em của Như ….. Nhưng Minh làm sao có thể chống đỡ nổi khi đàn em của Như đều tỉnh táo và có sức mạnh, vật lộn nhau vài lần đập phá tứ tung ở một góc … cuối cùng cũng nắm cổ kéo Minh lên được sàn nhảy …. Tất cả mọi người đều ngừng nhảy vì có một cuộc vật lộn ẩu đả … họ không biết sao lại có một chàng trai bị đánh bầm dập và đang bị đưa lên sàn nhảy … họ bắt đầu xì xầm và thắc mắc

-Xin mọi người im lặng – tiếng của Như cầm micro đứng trước sàn nhảy và nói – hôm nay chúng ta sẽ biết được một con người tệ nhất thế giới này

-ai vậy? tên kìa ah?? Tên đang bị dịnh đánh bầm dập sao? – những tiếng bàn tán xôn xao

-người đàng ông này – Như đang chỉ tay của Minh – là người đàn ông tệ nhất thế giới đó có bạn? các bạn biết sao không? Hắn đã có vợ vậy mà còn đi ve vãng con gái của chủ tịch, nói là chưa vợ độc thân, hôm nay vào quán bar kiếm gái để “chơi” nửa đó ….

-đồ dâm tặc …… bỉ ổi … -bao nhiêu lời phỉ bán đều dành cho Minh , tất cả đều đưa ngón tay cái chỉ xuống đất …. Với Minh bây giờ chỉ thấy gì đó mờ mờ ảo ảo … tiếng chê bê phỉ bán cứ vòng vòng xung quanh Minh …. Minh đang bị giữ bởi hai tên …. Nhưng khuôn mặt của Minh cuối xuống …

-ngẩng mặt lên đi …. – Quân đến lấy tay đỡ mặt của Minh lên cho mọi người xem ….

-mặt đẹp trai vậy mà đạo đức không có – mọi người nhận xét đánh giá – bởi vậy đừng có mê trai đẹp, coi vậy mà tụi nó khốn nạn lắm ….

Minh nghe hết tất cả, càng lúc càng nóng trong người và có rượu cố gắng vùng vẫy , la hét …. Cuối cùng Như nói đàn em cho Minh một trận ra hồn, để từ nay hết dám làm cái chuyện như vậy nửa ….

……………………………………………………………………………………………………………………………………………………….

Một tuần trôi qua …. Thuyên không hề nhìn lấy mặt của Minh dù chỉ một lần …. Thuyên đau và buồn rất nhiều …. Chẳng hề bắt chuyện với minh câu nào dù Minh cố gắng tìm cách tiếp xúc …. Thuyên đi vào phòng của mình gôm hết quần áo của mình cho vào vali

-em đang làm gì vậy? – Minh thấy Thuyên đang soạn quần áo cho vào vali

-tôi không thể sống cùng với anh nửa …hức hức – Thuyên nói trong tiếng nấc

-em bị điên ah .. còn con của chúng ta – Minh nắm hai bờ vai nhỏ bé của Thuyên lại

-nó cũng cảm thấy xấu hổ khi có một người cha như vậy …. – Thuyên nhìn thẳng vào Minh và nói

-anh xin em đó … đừng đi mà… anh làm sao ăn nói với ba má anh chứ ….

-anh có vẻ lo cho bản thân mình quá nhỉ? – Thuyên căm thù – sao anh không nghĩ là tôi phải ăn nói với ba mẹ ruột mình như thế nào … về người chồng của mình đi ăn phở bên ngoài chứ….

-em cho anh cơ hội được không? – Minh năn nỉ

-cơ hội để anh tiếp tục quan hệ với cô ta sao? – Thuyên nước mắt rơi nhiều hơn …

-không! Sẽ không có như vậy nửa …

-làm sao để tôi có thể tin anh chứ … khi chính miệng anh nói sẽ li dị vợ để tiến tới với cô ta ….

-anh ….

-không trả lời được sao??? – Thuyên nhìn Minh đau khổ

Lúc đó Minh liền trao nụ hôn cho Thuyên một cách nhanh gay gắt, Thuyên chống cự và cuối cùng cho Minh ăn một cái tát vào mặt ….

-tôi không ngờ trái tim mình đã đặt sai chỗ.

-anh xin em mà… hay tha thứ cho anh …

-đừng bám víu lấy tôi nửa …. Cũng đừng để tôi nhìn thấy anh một lần nửa …. – nói dứt câu là Thuyên kéo chiếc vali đi ra khỏi căn nhà đó , nơi mà thuyên đặt tin yêu niềm tin hết cho Minh, trao cái quý giá nhất của người con gái cho Minh, và một sinh linh xuất hiện đang ở trong bụng của thuyên…. Còn Minh thì cũng gục ở trong căn phòng …. Thuyên quắt taxi đi đến nhà Nhi … gặp Nhi … thuyên chỉ biết ôm Nhi khóc tức tưởi……. Nhi nhìn cũng hiểu được mọi chuyện đang diễn ra… vậy những ngày sắp tới sẽ như thế nào ………….

Ở nhà của ông chủ tịch Ngô và bà Mỹ ….

-haiz…. Con ơi là con! – Ông Ngô mệt mõi khi nhìn thấy tờ báo trên bàn

-ba cái tờ lá cải này ba quan tâm làm gì? – thy bực mình

-con có biết là bây giờ cả cái nước Việt Nam này biết tin này rồi không hả?

-ba tưởng con không mệt mỏi sao?

-thui hai cha con …. Cho tôi xin đi! – Bà mỹ lên tiếng

-ba sẽ gã chồng cho con … để ngưng hết mấy tai tiếng này …. – ông Ngô nói với giọng bực tức

-ba! Sao ba có thể đem hạnh phúc của con ra … để đánh đổi với những tờ báo nhảm nhí như thế chú? – Thy tức đến nổi vừa khóc vừa nói

-Ông! – bà Mỹ đến để cố gắng kiềm bớt cơn giận của chồng Mình

-con đã gây bao nhiêu chuyện rồi hả? Hết đi đứng đường để chơi với bạn bè, rồi ngủ chung với caca… bây giờ lại còn …… trời ơi…………. – Ông đập mạnh tay xuống bàn

Lúc đó bầu không khí trong nhà trở nên thật nặng nề, Thy chỉ biết khóc và khóc mà thôi… tại sao cuộc đời cô không được như ý muốn chứ ….. vì quá nóng giận ông Ngô đã nói lên một điều …

-Mày đi ra khỏi nhà tao đi! Tao không có đứa con như mày! – Ông nói mà nước mắt ông rơi, tim ông đau nhói

-Ông bị điên hả? Ông đã đuổi nó hết một lần rồi, ông muốn đuổi thêm lần thứ hai sao? – Bà Mỹ không đồng ý liền phản đối

-nếu ba nói vậy? con cũng không muốn ở trong cái nhà này đâu! – Thy khóc đứng dậy bước ra khỏi cửa

-Thy! Đừng đi mà con! – Bà mỹ ôm lấy đứa con gái của mình – Ông nói gì đi chứ?? – Bà quay sang cầu xin chồng mình

-cứ để cho nó đi đi … để nó tự nhận thức được nó đã và đang làm gì – câu nói của ông làm cho Thy càng muốn bước chân ra khỏi căn nhà này …..khi bước ra khỏi nhà thì trời sấm chớp đùng đùng … Mưa lớn …Thy chỉ biết chạy và chạy ….. chạy đến khi nào bàn chân khụy xuống, nước mắt tuông trào hòa cùng với cơn mưa lớn ….. bao nhiêu người đi đường qua lại … họ gần như không để ý trên đường đang có một cô gái khóc giữa trời mưa…. Ngồi bẹp dưới đất …..và ngất đi …..

Lúc đó :

-ê trời mưa quá sao về? – tiếng của Quân

-phải về thui …. Không về không được … tính ở đây luôn sao? – Như và Quân đang đứng trong một cửa hàng mua thức ăn ….

-ê … đợi tao chút .. – Quân nói

-gì vậy bà, bà sàn nảy giờ nha bà…. – như chóng mặt với Quân

-tự nhiên hôm nay thấy đói đột xuất … để chạy vào mua thêm tý đồ ăn ….

-tự nhiên hôm nay thấy đói đột xuất … để chạy vào mua thêm tý đồ ăn ….

-uhm đi nhanh đi! … – Như lắc đầu bó tay Quân

-Xong rồi! – Quân nhanh chóng bước ra

- làm gì mà người ta bu đông thế nhỉ? _ như thấy đám đông đang bu thật đông

-ờ nhỉ? Mưa lớn quá! Thui về đi đừng để ý …

-đâu lại xem đi …. Biết đâu người ta cần mình giúp đỡ …

-hahah… – quân cười lớn

-cười cái gì? – như nhăn mặt …

-bà thương người hồi nào vậy?

-mệt! có đi hay không!

Quân và Như bước đến đám đông đó, nơi mà Thy xỉu nằm ở giửa trời mưa. Quân và Như gần như hoảng hồn khi nhận ra đó là Thy. Không biết có chuyện gì xảy ra mà dẫn đến tình trạng tồi tệ như thế này…. Thế là Quân, Như đưa Thy về nhà của mình ……

Trong khi đó ở nhà của Nhi ……

-hum nay làm gì trời mưa thế ta?-Nhi đứng nhìn ra cửa sổ

-uhm…mưa lớn thật. – thuyên ngồi đó và cũng nhìn ra cửa sổ

-Á ….. – Nhi la lên

-gì vậy? – Thuyên không hiểu

-quên lấy đồ vô …. Eo ui … – Nhi chạy một mạch ra sau …. – huhu… ướt nhem hết òi … mai lấy cái gì mặc đây.??????

-lấy đồ tao mặt nè… khổ ghê! – Thuyên nói

-hì hì… ờ … mày tính ở đây với tao luôn soa? – Nhi nói

-chứ tao còn chỗ nào mà đi …- Thuyên lấy tay rờ bụng của mình ….

-nếu như caca về nước thì sao?

-lúc đó hog biết phải làm sao? – thuyên thở dài mắt vẫn nhìn ra trời mưa ….

-mày nhớ chuyện cũ hả? – Nhi hỏi khi thấy thuyên cứ nhìn ra ngoài mưa …

-uhm…..

Ngày … tháng ….năm ….

-èo trời mưa =,= …. – Nhi đưa tay ra hứng giọt mưa nhưng lòng chẳng vui lắm…

-mặt thì nhăn … ở đó mà hứng nước mưa – Thuyên nói như chăm chọc

-chừng nào hết mưa nhỉ? – tôi ngước đầu nhìn mưa, lúc đó cả ba chúng tôi đang đứng ở trường

-mèo có đem theo dù không? _ thuyên hỏi tôi

-hình như là có – tôi chợt mỉm cười

-wow…. Yeye …. – nhi la lên -được dìa nhà rồi ….

-vậy thôi ba chúng ta dìa …. – tôi lên tiếng

-đi bộ gió kiểu này lạnh quá …. – Thuyên nói

-hì hì … lạnh thì để mèo ôm cho ấm … – tôi cười

-ê … _ nhi nghe tôi nói vậy liền quay qua lườm tôi

-hả? – tôi xanh mặt

-nhi cũng lạnh mà ….

-đến nhà rùi kìa … – tôi chỉ vào nhà Nhi ….

-vậy thui bye nhé … ta vao chiếc giường yêu vấu của ta đây …. – Nhi nhanh chóng biến ngay vào nhà, chỉ còn tôi và Thuyên đi về nhà dưới cơn mưa ….

-lạnh quá mèo ơi! – Thuyên xe xe hai bàn tay của mình

-vậy để mèo ôm cho ấm…. – Tôi choàng ta quay ôm vai của Thuyên …. Xít gần mình hơn …. Lúc đó trái tim tôi đập nhịp nhanh ….

-ấm thật đấy! – thuyên cười

-mèo quản gia này luôn chăm sóc cho tiểu thư mà! – Tôi mỉm cười – ah khoang đã ….- tôi dừng lại mở balo của mình ra một chiếc áo khoác – Thuyên khoác vào đi ….. cho ấm ….

-cảm ơn mèo nhá!

-hì hì… có gì đâu mà cảm ơn. – đi được một đoạn đường thì đến nhà tôi

-đến nhà caca rồi …. – Thuyên nói

-hì hì… caca đưa thuyên về nhà rồi caca vòng lại cũng được mà… – tôi mỉm cười

-ngày mai caca muốn ăn gì không? – Thuyên hỏi

-hỡ … là sao? – tôi ngơ ngác

-ờ .. muốn ăn kim bác hog? Thuyên làm cho caca ăn….

-ah… ok chứ! như thế còn gì bằng – nói được vài câu thì cả hai im lặng, có lòng tôi là thổn thức vì Thuyên, quả thật đây là cơ hội tốt nhất để tôi có thể nói hết lòng của mình cho Thuyên nghe, nhưng sức mạnh lòng can đảm ở đâu để tôi có thể nói hết ra chứ ….khi gần đến nhà của Thuyên …. Tôi sợ mình mất đi cơ hội đó ….

-đi bộ dưới mưa cũng thú vị quá ha – Thuyên nói và cười với tôi

-ờ .. – tôi chỉ biết nói rồi nhìn Thuyên – Thuyên nè! – tôi tự trấn an lấy mình

-gì vậy mèo?

-mèo có chuyện muốn nói với Thuyên! – giọng tôi hơi run

-nói nhanh đi …. Mèo còn về nhà nửa đó … Mưa đó … không biết chừng nào mới tạnh ….

-Mèo ……. Mèo ….. –tôi ấp úng

-mèo sao? – thuyên chờ tôi nói

-Mèo thích Thuyên! – tôi lấy hết lòng ra nói nhìn Thuyên…..

-Thuyên cũng thích mèo! – thuyên nhìn tôi trả lời ….. rồi cười

-hả? – tôi không nghe lầm chứ, tôi đang muốn nghe thêm lần nửa….

-hì hì … mèo thich thuyên là bình thường mà…. Chúng ta chơi thân với nhau, tốt với nhau thi thích nhau là bình thường mà…. _ thuyên nghiêng đầu cười

-uhn…. Hì hì… – thuyên đâu biết rằng cái tôi nói là một ý khác… chứ có phải ý của bạn bè đâu …

-mèo về đi! Mưa lớn rùi đó. Thuyên vào trong đây! – Thuyên chạy vào trong sau đó quay ra va bye bye tôi … tôi cũng ráng mỉm cười. Tôi bây giờ dưới mưa chỉ có một mình, càng đau hơn khi Thuyên lại hiểu theo một ý nghĩa khác… tôi tự cười đau buốt… rồi lại nghĩ… “thôi nghĩ vậy cũng tốt, để mèo được lo lắng cho Thuyên, quan tâm , yêu thương” …..

QUAY VỀ VỚI THỰC TẠI, Ở BÊN ÚC…. TRỜI LÚC ĐÓ CŨNG ĐANG MƯA RẤT TO…. TÔI TỪ TRÊN LẦU NHÌN RA PHÍA VÀ NHỚ LẠI CHUYEN XƯA ….câu chuyện mà Thuyên cũng đang nhớ về nó….

Trước/17Sau

Theo Dõi Bình Luận