Saved Font

Trước/76Sau

[12 Chòm Sao] Tình Yêu Ngọt Ngào

Chap 65

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Sau kì nghỉ dài, mọi người đã lấy lại sức lực cho kì nghỉ mới. Trong kì nghỉ ấy, có rất nhiều người đã tạo ra cho mình những kỉ niệm đáng nhớ, có kỉ niệm rất hạnh phúc nhưng lại có kỉ niệm khiến họ chỉ cần nghĩ lại thôi đã thấy gợn tóc gáy. Có thể nói, kì nghỉ này cũng chính là thời gian để các cặp tình nhân gắn kết lại với nhau.

Thiên Bình và Song Tử tuy thỉnh thoảng vẫn còn ám ảnh về ngày đó song cuối cùng họ vẫn được thành đôi, không biết nên đáng chúc mừng hay đáng lo ngại? Nhưng kỉ niệm đó không quan trọng bằng việc trong ngày giáng sinh họ đã có rất nhiều quà. Mọi người đều chụp hình tự sướng bên cạnh những món quà mà họ được tặng, rồi đăng lên facebook cho mọi người chiêm ngưỡng.

Và có ai biết không, khi trên mạng đã bùng nổ cô công chúa Thiên Bình với chàng hoàng tử Song Tử vừa quen nhau, trên mạng đã rất bùng nổ. Có người la ó, có người than khóc cũng có người ghen ăn tức ở mà mắng vài câu…điều đó chẳng ảnh hưởng gì đến họ.

Tinh thần của các fan hâm mộ Song Tử đã bị sa sút triệt để không còn gì để nói. Không chỉ có họ, mà còn có người sau kì nghỉ thần trí không được bình thường cho lắm.

Thiên Bình ngồi trong phòng thí nghiệm mà ba mẹ cô vẫn hay làm việc ở đây. Cô cầm một ống nghiệm chứa một thứ chất lỏng màu xanh ngồi lắc lắc mà không nhìn nó, chỉ nhìn bâng quơ đâu đó ngoài cửa sổ, giống như ống thí nghiệm chưa từng tồn tại tại đó.

Không biết đã qua bao lâu, cô đột nhiên cảm thấy ánh sáng trước mắt mình tối dần lại, rồi một bàn tay lạnh áp vào đôi mắt cô. Cô hoảng hồn giật mình, suýt nữa thì đánh rơi luôn lọ thí nghiệm trên tay. Cô bình tĩnh sờ vào bàn tay đặt trên mặt mình rồi thở dài:

_Nhân Mã, đừng đùa nữa, bỏ tớ ra đi!

Nhân Mã buống Bảo Bình, cười hí hửng ngồi xuống đối diện cô. Hôm nay Nhân Mã tết hai bím tóc, áo ngăn ở eo, với chiếc quần bò, trông cô thật năng động. Nhân Mã nhìn chằm chằm, hết nghiêng đầu sang bên này lại nghiêng đầu sang bên khác như đang muốn xẻ cô ra để thí nghiệm.

Bực mình trước cái ánh nhìn tò mò của Nhân Mã, Bảo Bình tránh ra một bên, đặt lọ thí nghiệm xuống.

_Cậu đừng nhìn mình chằm chằm được không? Khó chịu quá!

Nhân Mã hai tay ôm má, mỉm cười nói:

_Hôm nay cậu khác quá! Bảo Bình ngày thường của tớ sẽ là một cô nàng năng động, không quậy tung hết phòng thí nghiệm thì ngày hôm đó cậu chưa uống thuốc bệnh khùng vậy. Và cậu sẽ xem những lọ thí nghiệm như con đẻ của mình mà nâng niu, không rời mắt khỏi nó.

_Cậu đừng có tả tớ giống một tên bệnh hoạn không?

_Cậu thật sự là vậy mà?_Nhân Mã mở to đôi mắt ngây thơ của thỏ con.

Bảo Bình không cãi nữa, cô biết rất rõ rằng Nhân Mã nói rất đúng, đó là Bảo Bình của ngày thường. Bỗng nhiên hôm nay cô cảm thấy mọi thứ xung quanh thật nhàm chán và trống rỗng. Lần đầu tiên trong đời cô mới có cảm giác như vậy. Từ trước đến nay, cô luôn tìm thấy niềm vui của mình trong các ống nghiệm, nó như là mở ra một cánh cửa thần bí mới, đó là lí do tại sao cô lại yêu thích khoa học đến vậy?

Nhưng bây giờ nó mang lại cho cô cảm giác thích thú như ban đầu. Cô bây giờ cảm thấy rất rồi bời, trống rỗng lúc vui, lúc sợ, lúc buồn. Cô chẳng hiết đầu óc mình bị làm sao hay…tim cô đang bị bệnh gì? Cái cảm giác này cô chẳng thích chút nào nhưng lại chẳng thể vứt bỏ nó đi được.

Đầu cô cứ hiện lại cái hình ảnh Kim Ngưu và Thiên Bình ngồi ăn kem, cô vẫn nhớ như in cái khoảnh khắc khi ngồi ở trên xe, mặt Kim Ngưu rất khó coi, y như ngồi trên đống lửa, lúc thì ngóng trông cái điểm màu đỏ trên cái GPS, lúc thì cứ nhìn phía trước mình có để mất dấu không. Ý nghĩa này khiến cô cảm thấy cứ có con gì đang cạo cạo lòng mình. Lúc thì cô cứ nhớ lại cái cảnh cô và Kim Ngưu đều ngồi trong quán kem ăn, lòng lại lâng lâng mơ hồ khó hiểu. Cái này gọi là lòng rồi như tơ vò sau, bây giờ cô mới được nếm trải cái thứ cảm giác ấy.

Nhân Mã ngồi bên quan sát cái vẻ mặt biến hóa liên tục của Bảo Bình, lúc thì mày nhăn chặt lại, lúc thì thở dài lúc thì mơ mơ màng màng chẳng khác nào Song Ngư khi đang đọc truyện ngôn tình vừa tưởng tượng đến cảnh lãng mạn. Nhân Mã thích thú quan sát từng cử chỉ nhỏ, nó giống như một món ăn phụ cho tinh thần của cô vậy.

_Haizzzzz, yêu rồi thì nói đại đi.

_Cậu…cậu nói bậy gì thế.

Bảo Bình giật mình, mặt đỏ bừng lên mà phản bác. Nhân Mã lắc đầu ngán ngẩm, rõ ràng là yêu người ta, thấy chưa, đã nói mình nói bậy mà không dám khẳng định mình không hề thích Kim Ngưu, đây rõ ràng là dối lòng.

Nhưng Nhân Mã vốn ác ý, thích trêu trọc Bảo Bình. Chưa dừng ở đây, Nhâm Mã mon men lại gần đến bộ dụng cụ thí nghiệm mới toanh được đặt ở một góc khá gọn gàng và sạch sẽ, có lẽ chưa dùng tới.

_Ở đây chán quá, cho tớ thử mượn dùng bộ đồ nghề này của cậu nha!

Ngón tay thon dài của Bào Bình còn chưa chạm tới được cái ống thủy tinh đã bị chặn lại. Bảo Bình mặt hầm hầm sát khí gằn từng chữ cảnh cáo: “ĐỪNG ĐỤNG VÀO”. Đương nhiên khỏi cần nói Mã cũng biết đây là món quà sinh nhật mà Kim Ngưu tặng trong truyền thuyết. Cứ khi nhìn thấy dáng vẻ hiếm nấy của của Bảo Bình khiến Nhân Mã chỉ muốn ôm bụng, nằm vật vã ra đất mà cười.

Bảo Bình bực bội, xoay mặt không thèm nói chuyện với cô nữa. Nhân Mã biết cô giận rồi, bèn xin lỗi cô và kéo cô ra khỏi phòng đi chơi.

_Đừng buồn mà, một ngày nào đó biết đâu Kim Ngưu đột nhiên cầm bó hoa đến ngỏ lời muốn cậu làm bạn gái thì sao?

Nhân Mã nói xong thì bật cười, Bảo Bình cũng cười theo. Mặc dù thế, nhưng Bảo Bình vẫn không ôm gì hi vọng đó có thể trở thành sự thật.

--------------------oOo----------------------

_Chán quá, dạo này mấy tim hồng bay phấp phới khắp nơi! Mình thì chẳng có một mảnh tình vắt vai nào!

Sư Tử hai tay chống cằm trên bàn nhìn khắp nơi. Kế bên là Cự Giải gật gù đầu tình, dạo này cô thấy nhiều đến nỗi sắp ngán rồi. Mới ngày đầu năm mà đã có biết bao nhiều người có đôi có cặp khiến Sư Tử nhìn mà ganh tị không thôi. Thiên Yết gác chân lên bàn đọc sạch, nghe cậu nói vậy liền liếc sang cười chế giễu.

_Chỉ cần cậu hạ thấp tiêu chuẩn một chút là có người rồi!

_Việc đó thì không được, đó là tiêu chuẩn và cũng là hạnh phúc cả đời của tớ nên tớ không thể chọn bậy bạ được! Nhưng… không có gấu vào ngày lễ tình nhân cũng thật là đau khổ. Mà Giải, cậu có để ý dạo này Bảo Bình cứ sao sao ấy!

Cự Giải gật gù nói tiếp:

_Cứ thơ thẩn ra đó như người mất hồn, không biết người nào đã lấy mất hồn cậu ấy. Thôi cũng tốt, nhờ vậy mà tớ thoát kiếp nạn chuột bạch.

_Cậu phải cám ơn cái người đạo sĩ Kim Ngưu đó đấy!

Nhân Mã từ sau lưng từ từ ló mặt ra khiến Giải choáng váng, xem thì cô lên cơn đau tim. Sư Tử vẻ mặt khó hiểu nhìn sang nhưng Nhân Mã chẳng nói thì gì nữa, bỏ đi.

Song Ngư dạo này loay hoay với cái điện thoại, cô cứ nhìn chằm chằm vào nó, trong đó toàn chi chit chữ. Xử Nữ lại gần hỏi thì Song Ngư cứ giấu nó đi sau lưng chẳng cho ai thấy, nói đó là tin nhăn bố mẹ gửi cho. Xử Nữ biết cô nói dối nhưng không hỏi thêm nữa, dù gì người ta cũng cần có một chút sự riêng tư.

Song Ngư gần đây đang đăng lên mạng cộng đồng xã hội để xin ý kiến. Cô muốn tỏ tình với Thiên Yết nhưng không đủ can đảm, có người nói Thiên Yết thích cô nên tỏ tình, có người nói có thể xem là bạn, có người nói hoa chưa có chủ thì tiến lên luôn đi… rất nhiều ý kiến khiến cô rất hoang mang. Vậy là nên tỏ tình hay không nên? Nhưng dẫu sao thì cô đã tự cho mình một đáp án rồi.

-------------------oOo-------------------

Tiết học Hóa, giáo viên chia nhóm cho cả lớp làm chung. Không biết vô ý hay cố tình mà Bảo Bình và Kim Ngưu được xếp chung một nhóm.

_Thầy ơi, em đổi nhóm được không?

_Có chuyện gì với nhóm hả em?

_Không, không có gì, chỉ là…

_Vậy nếu không có gì thì cứ tiếp tục ở lại nhóm!

“Thầy giáo thật vô lương tâm!_Đó những gì Bảo Bình nghĩ. Cô không muồn ngồi gần Kim Ngưu, lát sau lại mơ mơ màng màng tay chân vụng về thì thật khổ. Đúng vậy, Bảo Bình đã phát hiện ra rằng việc mình ngồi chung với Kim Ngưu cô tim đập nhanh, luống cuống cả chân tay chẳng biết để đâu vào đâu.

Suốt cả tiết, cô không thể tập trung vào sách nổi. Thỉnh thoảng, cô liếc nhìn anh rất lâu rồi thấy anh quay qua là nhanh chóng xoay mặt đi chỗ khác, cô không muốn Ngưu biết rằng mình đang nhìn cậu ấy chằm chằm. Mặc dù cô đã tự nhắc nhở mình đừng quá sa đọa nhưng cô không thể cản nổi lực hấp dẫn a!~

Cô cứ ngơ ngần cả tiết, chẳng biết mình đã bỏ luôn ống thí nghiệm nào vào ống nào chỉ thấy nó sôi sùng sục rồi tự nhiên run nhẹ. Cả lớp chú ý đến sự tiếng động nhỏ từ ống nghiệm ấy và rồi cả đám mặt biến sắc. “Đừng nói là nó sắp nổ nha!~”_Đó là suy nghĩ chung của cả lớp. Họ bắt đầu chạy tán loạn, kiếm “tấm khiên” che chắn cho mình chỉ có Bảo Bình vẫn ngơ ngần đứng đấy.

Nãy giờ cô cứ nghĩ miên miên đâu ấy, rồi thấy ống nghiệm sôi sùng sục, ý nghĩ đầu tiên trong đầu: “Hình như mình bỏ lộn ống thì phải”. Rồi lại đực mặt ra ấy, ống nghiệm không chịu nổi sức sát thương bắt đầu có những vết nức nhỏ. Trước khi cô kịp hoàn hồn việc gì sẽ xảy ra tiếp theo thì đã nghe thấy bên tai tiếng kêu: “Nằm xuống”.

Kim Ngưu thấy Bảo Bình không chịu đi mà ống thí nghiệm sắp nổ tới nơi. Anh vội vàng kêu đồng thời lao tới. Một tay anh ôm lấy eo cô, một tay đặt sau đầu cô, kéo cô nằm xuống. Cùng lúc đó thì tiếng kêu “Bùm” cũng động trời vang lên, ống thí nghiệm vỡ tan tàn. Mảnh thủy tinh rơi vãn trên bàn rồi rơi xuống đất, đậu ngay trên lưng Kim Ngưu.

Bảo Bình giật mình mở to mắt, vừa rồi tiếng nổ kéo cô ra khỏi suy nghĩ. Lúc nhìn lại thì biết rằng người đang ôm mình là Kim Ngưu, và điều quan trọng hơn là, cái gương mặt đã gần trong gang tấc ấy, Bảo Bình giờ đã có thể nhìn sắc nét từng đường nét gương mặt của Kim Ngưu. Vì quá gần nhau nên Bảo Bình có thể cảm nhận được hơi ấm trong người anh thậm chí là trong cả tiếng thở nặng nề của anh. Như thể cả mấy lít máu đều dồn hết về trên mặt khiến mặt cô rất đỏ, vì quá ngượng nên không thể nói được lời nào.

_Bảo Bảo, cậu không sao chứ?

Nhân Mã chạy đến lo lắng hỏi. Vừa nãy suýt nữa cô bị ú tim với Bảo Bình. Bạch Dương và Nhân Mã lại đỡ cả hai lên. Lúc này Bảo Bình mới bình tâm bình khí hỏi:

_Cậu không sao chứ?

Kim Ngưu cười trừ nói không sao nhưng nhanh chóng Bảo Bình nhìn thấy một vệt máu đỏ trên gương mặt, vừa nãy mảnh thủy tinh cắt trúng. Bảo Bình ôm mặt anh, đau khổ nói:

_Xin lỗi, là tại tôi. Ông bị trầy rồi này, xuống phòng y tế đi.

Vừa nói, Bảo Bình vừa lấy tay áo tay vệt máu bên má sau đó nắm tay dẫn Kim Ngưu đi xuống phòng y tế trước sự ngỡ ngàng của mọi người.

_Chuyện vừa nãy là sao?_Sư Tử ngơ ngác hỏi.

_Nghĩa là có tiến triển đó!_Nhân Mã quẳng một câu rồi đi theo.

Bảo Bình ngồi ở ngoài phòng ý tế đợi bác sĩ kiểm tra toàn thân cho Kim Ngưu. Nhân Mã ngồi bên cạnh cô, thấy cô cười ngu thì hết nói nổi luôn. Đúng là con người khi yêu thay đổi nhiều thiệt.

Trước/76Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Đô Thị Mạnh Nhất Điên Cuồng Binh( Lại Tên: Đô Thị Điên Cuồng Kiêu Nhân Vật Chính: Trần Lục Hợp)