Saved
Font
Trước
/202
GO
Sau
Ảnh Hậu Toàn Năng Sủng Chồng Ngốc
Chương 2-1: Báo thù Rửa hận (1)
Màu Nền
Xám nhạt
Xám Đậm
Xanh nhạt
Vàng nhạt
Màu sepia
Xanh đậm
Vàng đậm
Vàng ố
Màu trắng
Hạt sạn
Sách cũ
Màu tối
Màu Chữ
Đen
Xám Nhạt
Xám Đậm
Trắng
Font Chữ
Palatino Linotype
Bookerly
Minion
Segoe UI
Roboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Cỡ Chữ
14
16
18
20
22
24
26
28
30
32
34
36
38
Kiểu Màu
otruyen.net
truyenfull.net
sstruyen.com
webtruyen.com
Đóng
Reset
"Đừng khóc, tôi đã chết, khóc còn có ích gì?" Hoàng Phủ Tử Y nhìn hồi lâu, không nhịn nổi nữa, bay tới trước mặt Sở Ngao Dư, xụ mặt khiển trách, chẳng qua, lúc này cô chỉ là một linh hồn, căn bản Sở Ngao Dư không nghe được âm thanh của cô.
"Anh đã để ý tôi như vậy, khi tôi còn sống, anh làm cái gì đi?" Hoàng Phủ Tử Y mấp máy môi, cô cũng biết đối phương không nghe được âm thanh của cô, nhưng cô vẫn muốn nói cái gì đó.
Đương nhiên Sở Ngao Dư không thể nào trả lời vấn đề này, nhưng nếu tra, cũng chỉ có thể nói từ Sở Ngao Dư, nói từ thân thể của anh, từ lúc anh sinh ra, liền bị chuẩn đóan được gen không thể nào bù đắp được khuyết điểm của anh, không chỉ hai chân tàn tật đi lại không tốt, lại còn có khả năng không thể sống quá ba mươi tuổi, mà dưới loại tình huống này, coi như anh cực kỳ yêu Hoàng Phủ Tử Y, cũng không thể biểu lộ nửa phần, nếu không không phải yêu cô, mà lại hại cô.
Hồi lâu, Sở Ngao Dư mới dừng rơi lệ, anh đưa tay bưng kín mặt mình, hòa hoãn cảm xúc, lại khôi phục bộ dạng lạnh lùng cô tịch lần nữa, sau đó vô cùng không muốn mà ôm thi thể Hoàng Phủ Tử Y vào trong quan tài băng, mặc cho khí lạnh, từ từ xâm nhập lòng anh.
Hoàng Phủ Tử Y chết rồi, tim Sở Ngao Dư dường như cũng chết theo đó, ngay lúc anh sắp xếp tốt cho Hoàng Phủ Tử Y, đột nhiên một ngụm máu tươi từ trong miệng anh phun ra, tuy anh kịp thời che kín miệng mình, nhưng vẫn có giọt máu rơi xuống mặt Hoàng Phủ Tử Y.
Sở Ngao Dư thấy cảnh này, thần sắc trở nên vội vàng, đưa tay muốn lau đi, nhưng lại ảo não phát hiện tay mình đều là máu, cũng không đi tìm khăn lau, dùng ngay quần áo mình, thận trong lau đi giọt máu trên mặt Hoàng Phủ Tử Y, Tử Y của anh, không được một chút khinh bạc.
"Anh hai, anh lại thổ huyết rồi! Em đi gọi bác sĩ!" Đúng lúc này, một Tiểu Bao Tử trong hoa viên đi tới, tầm sáu bảy tuổi, mặc một bộ âu phục màu đen, nhìn trông vô cũng mềm mại, khuôn mặt nhỏ lại cố tình, bày ra vẻ nghiêm túc, lúc nhìn thấy Sở Ngao Dư thổ huyết, lập tức sưng mặt chạy ra ngoài, chân nhỏ chạy lảo đảo, trực tiếp chọc Hoàng Phủ Tử Y cười.
Tên này này có em trai, nhìn rất thú vị! Hoàng Phủ Tử Y nghĩ thần trong lòng, vô cùng vô tâm.
Mà lúc này, Sở Ngao Dư duỗi tay, giống như muốn ngăn cản em trai, nhưng cuối cùng lại chỉ có thể bất đắc dĩ buông xuống, đồng thời không khống chế được lại phun một ngụm máu, lập tức hôn mê bất tỉnh.
Hoàng Phủ Tử Y nhíu mày, đột nhiên có cảm giác bị ăn vạ, nếu nói bộ dáng này của người đàn ông không có quan hệ với cô, chính cô cũng không tin, nhưng là nói bởi vì cô, vậy coi như có chút oan uổng cô, nhìn người đàn ông này có chút không bình thường, chỉ là bây giờ hôn mê bất tỉnh, liền oan uổng cô rồi.
Nhân viên cứu hộ nhanh chóng xuất hiện, như là đã sớm chuẩn bị xong, bắt đầu cứu chữa gấp nhưng không loạn, đợi người đàn ông kia ổn định lại, liền mang đi.
Hoàng Phủ Tử Y muốn đi qua nhìn một chút, lại không có cách nào rời xa thân thể mình, chỉ có thể bị đè nén bay trên không trung, thỉnh thoảng nhìn về phía người đàn ông được mang đi.
Một đêm trôi qua, trong hoa viên không xuất hiên bất kỳ ai, Hoàng Phủ Tử Y nghĩ, có lẽ cô đã bị quên lãng, dù sao cô cũng đã chết, về phần người đàn ông kia, có lẽ vẫn còn đang hôn mê, hi vọng sẽ không gặp chuyện xấu, miễn cho cô đã chết rồi, còn mang một cái mạng trên lưng.
Chẳng qua ý nghĩ như vậy của cô cũng không duy trì quá lâu, Sở Ngao Dư xuất hiện trong hoa viên lần nữa, chỉ là sắc mặt anh vô cùng tái nhợt, nhìn là biết bệnh vô cùng nguy kịch.
"Anh nên đi nghỉ ngơi." Hoàng Phủ Tử Y bay tới trước mặt Sở Ngao Dư, xụ mặt nói ra lời nói lạnh lùng.
Đương nhiên Sở Ngao Dư không nghe được tiếng của cô, ngược lại nhẹ nhàng cầm ngón tay của cô, lạnh lùng xen lẫn ôn nhu nói: "Bọn họ hại em, tôi sẽ báo thù cho em!"
Trước
/202
GO
Sau
Theo Dõi
Bình Luận
Truyện Convert :
Một Thế Binh Vương
Truyện hay nên đọc
Tình Yêu Suốt Đời
Nữ Hoàng Thời Trang
Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một
Tình Sắc Dụ Hoặc
Cục Cưng Đến Nhà: Ba Ơi Mở Cửa Ra
Ảnh Đế Thị Phi
Giai Nhân Và Luật Sư
Cô Vợ Câm: Tổng Tài, Hãy Yêu Đi
Ông Xã Thần Bí
Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi
Dừng đọc
Truyện Vừa Đọc
>> Bấm để xem ...
Truyện Đã Theo Dõi
>> Bấm để xem ...
Chương Mới
Người Tình - Mỹ Huyền
- Chương 168: Lịch Sử Lặp Lại
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
- Chương 1948: Nhà Họ Sở
- Chương 1947: Tự Phế Đan Điền
- Chương 1946: Tranh Giành Thiên Hỏa Đảo
Chiến Thần Vương Gia Yêu Chiều Vương Phi
- Chương 150: Gặp Mặt
Danh Mục
Lọc Truyện
Xếp Hạng
Truyện Full
Truyện Mới
Truyện Full Hay
Truyện Hot
Ngôn Tình Hay
Xuyên Không Hay
Đam Mỹ Hay
Tiên Hiệp Hay
Kiếm Hiệp Hay
Truyện Convert
Thể Loại
Tiên Hiệp
Kiếm Hiệp
Ngôn Tình
Đô Thị
Quan Trường
Võng Du
Khoa Huyễn
Huyền Huyễn
Dị Giới
Dị Năng
Quân Sự
Lịch Sử
Xuyên Không
Trọng Sinh
Trinh Thám
Thám Hiểm
Linh Dị
Sắc
Ngược
Sủng
Cung Đấu
Nữ Cường
Gia Đấu
Đông Phương
Đam Mỹ
Bách Hợp
Hài Hước
Điền Văn
Cổ Đại
Mạt Thế
Truyện Teen
Phương Tây
Nữ Phụ
Light Novel
Việt Nam
Đoản Văn
GG Dịch