Saved Font

Trước/76Sau

Anh Nguyện Dung Túng, Cưng Chiều Em Hết Cả Đời

Chương 42

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Một lời của anh khiến cho cả hội trường ngây người, Lão Kim nằm la liệt dưới đất cũng kinh trệ, ông chính là nghĩ Hạ Dương là tổng giám đốc Trữ Thần, nên ông nghĩ với một chút sắc đẹp cỏn con ấy sẽ dễ dàng vào tròng không ngờ người sập bẫy lại là ông, đã thế còn khiến cho cổ phiếu ông không ngừng rớt...

Tống Nhã Phương ngẩn người kinh ngạc nhìn chằm chằm Trữ Dật Thần, cô ta vạn lần không ngờ Diệp Bối Bối có thể hẹn hò với được người có gia thế hiển hách như vậy có thể nói cô ta luôn cho rằng anh chỉ là một nhị thế chủ một hoa hoa công tử có tiền và anh tuấn không nghĩ đến thế nhưng lại là một Tổng Giám Đốc mà mẹ đã dặn sắp tới cô được làm quen.

" Bối Bối, thật hay quá, em có thể hạnh phúc, chị cũng vui lòng... " Tống Nhã Phương trong lòng tràn đầy đố kỵ nhưng vẫn cố nặn ra một nụ cười, và một lời nói đầy quan tâm.

" Tiểu Phương, nghe lời mẹ không cần phải quan tâm đến cái con nghiệt chủng kia " Phương Y Nhã chạy lại ôm Tống Nhã Phương giận dữ quát.

" Tống phu nhân tôi xin nhắc lại lần nữa bà nên biết rõ thân phận của bản thân mình. " Diệp Thiên Cẩn trầm mặt cảnh cáo.

" Chủ tịch Diệp ngài sẽ không phải bị con hồ ly tinh kia dụ dỗ ngài chứ? Còn có ngài bị thủ đoạn của hai đứa nghiệt chủng kia lừa rồi. "

" Hà cớ gì tôi lại bị lừa chứ ? " Diệp Thiên Cẩn nhướng mày, tỏ vẻ không hiểu nói

" Chính là hai người kia lừa ngài! " Phương Y Nhã lần lượt chỉ tay vào Diệp Bối Bối và Diệp Dạ Hàn.

" Lừa tôi? Cô thử nói xem họ lừa tôi như thế nào? " Lần này Diệp Thiên Cẩn cũng không lộ vẻ mặt âm lãnh nữa chỉ nhíu mày hỏi.

" Bằng chứng chính là con tiện nhân Diệp Thiên Nhu và hai người bọn nó rất rõ ràng là âm mưu lừa dối, nếu không ngài hỏi chồng tôi đi, anh ấy cũng bị lừa. " Phương Y Nhã thấy thái độ của Diệp Thiên Cẩn thì đắc ý nói, xem ra bà ta đã thắng.

Chỉ trong phút này trong đầu của Diệp Thiên Cẩn chỉ có thể âm thầm tức giận thay cho chị gái mình, ông khẽ thở dài quay sang Tống Thành hỏi : " ông thật sự bị lừa? "

" Phải, cô ta đã lấy hết toàn bộ số tiền của tôi, và trộm tài liệu tôi bán cho công ty khác. " Tống Thành gật đầu đáp.

" Phải, cô ta đã lấy hết toàn bộ số tiền của tôi, và trộm tài liệu tôi bán cho công ty khác. " Tống Thành gật đầu đáp.

" Ông cho rằng mẹ tôi thực sự cần số tiền lẻ đó? " Diệp Dạ Hàn mở miệng.

" Ý con là gì? " ông nghi ngờ hỏi.

" Ông thật không biết hay giả không biết? Cho dù năm đó mẹ không nói ra thân phận thật của người nhưng màu mắt của người cho ông biết chắc chắn ông cũng phải đoán ra điều gì chứ? "

" Ta... " ông chợt cứng đờ, phải năm đó Diệp Thiên Nhu có cho ông biết màu mắt bà có chút đặc biệt, ông cảm thấy chúng thật mê người nghỉ ngợi lại không muốn người khác thấy liền kêu bà che giấu đi, chính là năm đó bà đã gián tiếp nói cho ông biết thân phận của bà rồi, còn có ông nhớ rằng tiểu Hàn cùng tiểu Du sinh ra có màu mắt giống mẹ...Chỉ tiếc ông không hề nghĩ ra...Cộng thêm khi đó ông cắt hết mọi chi phí của bà mà bà vẫn có thể mua đồ dùng có tiền xài khiến ông nghi ngờ bà đã trộm cắp...Nhưng hoá ra đều do ông hiểu lầm...

" Tôi nghĩ chắc ông đã phát giác ra rồi chứ nhỉ? " Nhìn sắc mặt có chuyển biến của ông, Diệp Dạ Hàn nhếch môi.

" A Hàn, tiểu Du ta xin lỗi... "

" Ông không có tư cách đó. " lần này không phải Diệp Dạ Hàn lên tiếng mà là Diệp Bối Bối.

" Ta... "

" Không cần nói gì nữa, nể tình ông là cha tôi bỏ qua cho công ti ông một lần nhưng chuyện vợ ông và con gái bé bỏng của ông tôi không muốn ông nhúng tay vào. " Diệp Dạ Hàn lạnh nhạt nói.

" Mày có tư cách gì? " Phương Y Nhã điên cuồng gào lên

" Tư cách ư? Đối với bà tôi không cần phải nói đến tư cách vì bà một xu cũng không đáng. "

" Tư cách ư? Đối với bà tôi không cần phải nói đến tư cách vì bà một xu cũng không đáng. "

" Mày... " bà ta tức giận muốn đưa tay tát Diệp Dạ Hàn thì

" Ba " một tiếng giòn tan van lên nhìn lại chỉ thấy thân hình của Diệp Bối Bối đứng đó trước mặt Phương Y Nhã mắt đỏ ngầu bụm mặt.

" Đừng lấy bàn tay bẩn thỉu ấy đả thương anh trai tôi, bà không chỉ không đáng một xu mà bà ngay cả một hạt cát cũng không đáng, còn nữa về nhà mà dạy dỗ lại con gái ngoan của bà đi, giới hạn chịu đựng tôi có hạn, nước sông không phạm nước giếng đừng nghỉ tôi im lặng là vì tôi sợ, tôi im lặng vì cảm thấy chạm vào thứ như hai người thật đáng ghê tởm. " cô lạnh giọng.

" Bảo bối, đừng tức giận như vậy em sẽ rất mau già. " Trữ Dật Thần dụ dỗ, sau trong lòng anh sao lại không hiểu cô chứ? Lòng cô đau đến mức nào, buồn đến thế nào anh còn không hiểu sao? Chỉ là...cô cố gắng che giấu mà thôi.

" Đáng ghét. " cô cả giận mắng

" Ngoan, nghe lời đừng giận nữa. "

" Ý anh là em giận trong rất xấu và anh không thương em nữa? " cô chu môi lên.

" Làm gì có, anh luôn yêu bảo bối nhất, bảo bối của anh dù giận hay gì cũng dễ thương cả. " anh cười hì hì.

" Hứ. " cô giận dỗi quay mặt đi, cô vẫn còn giận luôn chuyện anh bỏ cô suốt nửa tháng cô đơn.

" Hai người thôi được rồi những người độc thân chúng tôi đây vẫn còn tồn tại đấy nhé. " Đằng Tử Minh xen ngang.

Diệp Bối Bối nghe vậy mặt lập tức đỏ ửng lên, cô che mặt vùi đầu vào lòng ngực của anh.

Diệp Bối Bối nghe vậy mặt lập tức đỏ ửng lên, cô che mặt vùi đầu vào lòng ngực của anh.

" Được rồi, đùa vậy là đủ rồi hiện giờ quay lại việc chính. " Diệp Thiên Cẩn nghiêm túc nói " A Hoa, cháu đem hết bọn người này đi, đồng thời cũng tung tin Diệp Lang rút hết cổ phần với các công ti này đi. "

" Vâng cháu biết rồi. " Chu Giản Hoa điềm tĩnh trả lời.

" Hoa tử đừng quên gia đình chúng tôi cũng vậy. "

" Tất nhiên. " Chu Giản Hoa đáp gọn hai chữ trực tiếp đem đám người sắc mặt trắng bệch đi ra ngoài.

Quả nhiên năng lực làm việc của Chu Giản Hoa thật sự rất nhanh, chỉ khoảng năm phút toàn bộ thông tin trên các trang diễn đàn tập đoàn Kim Long, Hồng Lữ, Khương thị tuyên bố phá sản. Ngoài ra Tống thị , Tiêu Chí rơi vào khủng hoảng nguy cơ phá sản cũng khá cao. Cục trưởng Lý thì bị gián chức, Tào thị trưởng thì bị tuyên án phạm luật nhà nước phạt mức tiền tám trăm vạn tệ....

Một loạt các tin của những công ti, nhà quyền quí đều đồng loạt bị đưa lên báo cùng với một lý do tập đoàn Trữ Thần, Hạ thị, Đằng gia, Mạc gia, gia tộc Diệp Lang,... tuyên bố ngừng hợp tác, khiến cho các công tim cục trưởng nhiều người lo sợ, đứng ngồi không yên.

Các vị công tử tiểu thư trong học viện mặt mày biến sắc, sợ hãi, trong lòng mỗi người đều hiểu rõ từ này về sau không nên đắc tội với Diệp Bối Bối. Nhiều người đầu óc thông minh cũng lập tức phát hiện có gì không đúng chính là Trữ Dật Nhu cùng Trữ Dật Thần, hai tên giống như vậy chỉ khác mỗi tên riêng liền biết đã đắc tội với Trữ tiểu thư bảo bối trân quý của Trữ Gia.

Lý Vu Kỳ lòng cực kì bất mãn, cùng ganh tị nhưng cũng không thể làm gì cha cô đã bị gián chức rồi, công ti cũng đang bị khủng hoảng chỉ sợ muốn ngóc đầu vênh mặt cũng khó. Còn Hồng Diễm Ngọc và Khương Tú Liên hoàng toàn sụp đổ, hai cô ta đâu ngờ tới chỉ một phút nông nỗi liền đem cả tập đoàn tâm huyết của cha trở thành đống đổ nát.

Bây giờ có trách ai cũng vô ích, trách là trách mình tự chuốt hoạ vào thân.

Trước/76Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Huyền Môn Yêu Vương