Saved
Font
Trước
/48
GO
Sau
Biến Thái! Tránh Xa Ta Ra!
Chương 43: Học Làm Mẹ
Màu Nền
Xám nhạt
Xám Đậm
Xanh nhạt
Vàng nhạt
Màu sepia
Xanh đậm
Vàng đậm
Vàng ố
Màu trắng
Hạt sạn
Sách cũ
Màu tối
Màu Chữ
Đen
Xám Nhạt
Xám Đậm
Trắng
Font Chữ
Palatino Linotype
Bookerly
Minion
Segoe UI
Roboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Cỡ Chữ
14
16
18
20
22
24
26
28
30
32
34
36
38
Kiểu Màu
otruyen.net
truyenfull.net
sstruyen.com
webtruyen.com
Đóng
Reset
- Nguyệt!!! Mau dậy đi! Mẹ tới kia kìa!!!!
Tôi đang cuộn mình trong chăn ngủ say sưa. Mang thai mặc dù hơi cực nhưng được cái ngủ nướng không ai phê bình.^0^ Cho dù tôi có ngủ đến trưa đến chiều cũng nhận được sự quan tâm của người nhà! Haha!!!
Nhưng hôm nay tôi rất bực. Tối hôm qua chân bị chuột rút, anh phải xoa bóp hết một tiếng đồng hồ tôi mới ngủ nổi, cho nên bây giờ phải cho tôi ngủ bù chứ!!! Mới có 10h à!!! (OMG~)
- Ưm…Để em ngủ coi!!!-Tôi bực mình càu nhàu.
- Dậy đi! Mẹ tới!!!!-Anh vẫn cứ lay lay tôi mãi. Không kìm chế chắc tôi đạp anh một phát quá à!!!
- Gì vậy????-Tôi chau mày. Anh quẹt mồ hôi trên trán, nói:
- Mau dậy đi!!! Mẹ em tới đó!!!
- HẢ?????? Mẹ?!
Trời ơi!!! Không phải tới đưa cái thuốc quái gỡ gì nữa đấy chứ?!
…
Quả không sai mà!
- Nguyệt! Con bây giờ đang mang thai con trai, nên uống cái này đi. Rất tốt cho sức khỏe đấy!!!-Mẹ tôi nhiệt tình quảng cáo.
T__T
Hiểu Viên của mẹ!!! Làm ơn ra đời nhanh nhanh đi, mẹ bị đầu độc!!!
Tôi vừa thấy mẹ giơ chai thuốc đen ngòm lên thì hóa đá, trong thâm tâm không ngừng gào thét.
- Mẹ đến có chuyện gì không?
- Bộ không trông mẹ đến sao?!!!-Mẹ tôi xụ mặt. Tôi cũng biết mình hơi « nhập tâm » nên cười tươi nói :
- Mẹ!!!!!!!!!!!!!! Con nhớ mẹ quá à!!!!!! Mẹ không đem theo mấy cái loại thuốc này là con còn nhớ mẹ hơn nữa đó nha!!!!!!!!!!
Mẹ và Thế Ưu một mặt đỏ như Quan Công (Mẹ chị í!), một mặt đen như Bao Thanh Thiên (Chồng chị í!).
- E hèm!-Mẹ tôi hắng giọng. Bao nhiêu giận dữ đang chuẩn bị bùng phát bây giờ nén lại.
- Mẹ!!! Cô ấy đang mang thai.-Anh đứng bên cạnh nhắc nhở. Tôi biết mình làm hơi quá nên ngoan ngoãn ngậm miệng lại. Nói nhiều sai nhiều, nói ít thì sai ít, không nói thì khỏi sai.
- Thế Ưu!-Mẹ tôi kêu nhẹ, cười "ngọt ngào" với tôi.-Thuốc này phải uống bằng tô, không được uống bằng chén. Biết chưa?
Á!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Tôi trợn hỏa mắt, hàm muốn rớt xuống sàn luôn. Vậy mà con người đáng ghét nào đó thì miệng giật giật, dáng vẻ cố gắng nén cười.
Hừ!!! Thử mà uống thuốc này đi, không ói ra mới lạ đó!!!
Tôi là người can đảm lắm mới dám uống trong thời gian mấy tháng trời vậy đó!!! Đã không thông cảm thì thôi, còn bày đặt!
- Mẹ đến để dạy con vài việc vặt. Sau này có con không thể tối ngày cứ lửng tửng vậy được.-Mẹ tôi bắt đầu vào chủ đề chính. Tôi lườm anh lần chót rồi cười với mẹ:
- Dạ!
Tôi nuốt nước mắt, miễn cưỡng ôm lấy con búp bê vải mà mẹ tôi nói xem như đây là con tôi, nói sẽ chỉ tôi cách bế.
Lơ tơ mơ, không chịu tập trung nên tôi hậu đậu làm rơi búp bê xuống đất. Hì hì...Cũng may không phải là đứa nhỏ nhỉ?
-...-Mẹ tôi lườm một cái. Ý muốn nói: Ngốc ơi là ngốc!!!!!
...
Kế tiếp, là pha sữa.
- Mẹ!!!!!!!!!! Con không chịu đâu!!!!! Mẹ đem mà dạy cho Thế Ưu kìa! cái bếp này từ nay là của anh ấy, con không có hứng thú nữa đâu!!!!-Tôi giãy nãy. Thế Ưu đứng bên cạnh bắt đầu "bật hộp quẹt":
- Nguyệt!!! Lần trước em suýt chút là trốn uống thuốc. Haizzz...Còn bày đặt nói cái gì mà thuốc khó uống, còn uống nữa sẽ ói luôn con ra ngoài í! Bây giờ em cũng lớn rồi, to xác rồi a. Làm ơn, đừng có nhõng nhẽo như con nít nữa!!!
OMG~
- Nhất-Hiểu-Nguyệtttttttttttttttt!!!!-Mẹ tôi "thâm tình" gọi. Tôi run lẩy bẩy:
- D...D..Dạ~
- Thuốc mẹ đưa khó uống lắm à?! Uống tiếp sẽ ói luôn con của con ra ư??? H-ử???
Huhu...Đây chính là uy hiếp trắng trợn. Tôi đang mang thai nha!!! Con trai yêu quý, mau mau lớn nhanh để còn "bảo kê" mẹ khỏi bọn họ đi!!!!!
- Dạ đâu có!!! Mẹ đừng có nghe Thế Ưu nói xàm. Dạo này ảnh hay bị..bị...bị...
- Bị gì???-Mẹ tôi dường như đang nghiến răng thì phải?!
- Ơ...Dạ...Bị mớ sảng!!!-Tôi nhắm mắt làm liều.- Mẹ có biết không. Dạo này anh ấy lạ lắm nha. Tối tối đang ngủ ngon lành tự nhiên bật dậy hỏi con ngày mai muốn ăn gì. Chưa hết đâu nha!!!! Anh ấy đó, có bữa đang nấu ăn tự nhiên chạy tới hỏi con còn mấy tháng nữa thì sinh!!! Ảnh bị gì rồi đó!!!!
(Chị này dã man ác liệt!!! Chồng mà nói như là bệnh nhân tâm thần!!!)
Mặt Thế Ưu tối sầm:Em nói nhảm cái gì vậy? Anh bị vậy hồi nào???
Tôi tỉnh bơ:Kệ anh! Đáng đời!!!
Trước
/48
GO
Sau
Theo Dõi
Bình Luận
Truyện Convert :
Tu La Đan Thần
Truyện hay nên đọc
Y Phi Quyền Khuynh Thiên Hạ
Vợ Yêu Của Ông Trùm Mafia
Tôi Đã Chờ Em Rất Lâu Rồi
Thầy Giáo Là Đại Sắc Lang
Hàng Ngày Nuông Chiều Ánh Trăng Sáng
Vũ Động Càn Khôn
Hào Môn Khế Ước: Thẩm Gia Ôn Nhu!
Đấu Phá Thương Khung
[12 Chòm Sao] Tôi Yêu Cô Thì Sao
Độc Tôn Tam Giới
Dừng đọc
Truyện Vừa Đọc
>> Bấm để xem ...
Truyện Đã Theo Dõi
>> Bấm để xem ...
Chương Mới
Có Nỗi Tương Tư Chỉ Dành Cho Riêng Cậu
- Chương 24
Gả Cho Anh Nông Dân
- Chương 19
Phú Nhị Đại Xuyên Không
- Chương 32: Sau Ánh Hào Môn
Người Tình - Mỹ Huyền
- Chương 167: Nụ Hôn Đầu
Lời Nói Dối Của Đôi Mắt
- Chương 111: Ghét Bỏ
Danh Mục
Lọc Truyện
Xếp Hạng
Truyện Full
Truyện Mới
Truyện Full Hay
Truyện Hot
Ngôn Tình Hay
Xuyên Không Hay
Đam Mỹ Hay
Tiên Hiệp Hay
Kiếm Hiệp Hay
Truyện Convert
Thể Loại
Tiên Hiệp
Kiếm Hiệp
Ngôn Tình
Đô Thị
Quan Trường
Võng Du
Khoa Huyễn
Huyền Huyễn
Dị Giới
Dị Năng
Quân Sự
Lịch Sử
Xuyên Không
Trọng Sinh
Trinh Thám
Thám Hiểm
Linh Dị
Sắc
Ngược
Sủng
Cung Đấu
Nữ Cường
Gia Đấu
Đông Phương
Đam Mỹ
Bách Hợp
Hài Hước
Điền Văn
Cổ Đại
Mạt Thế
Truyện Teen
Phương Tây
Nữ Phụ
Light Novel
Việt Nam
Đoản Văn
GG Dịch