Saved Font

Trước/59Sau

Cầu Xin Em Quay Lại

Chương 53

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
" Đây là những gì anh cần ! ".

Người thư ký đặt xấp ảnh lên bàn làm việc của Kỳ Diêm rồi lại lui xuống đứng cách y một khoảng nhất định.

Kỳ Diêm cầm từng tấm ảnh lên xem, chỉ trong chốc lát sắc mặt đã thoáng chốc trắng bệch. Nơi đáy mắt hằn rõ tia giận dữ. Y vò nát tấm ảnh đang cầm trong tay, nhất thời không kìm chế nổi cơn thịnh nộ mà hất tung đồ đạc trên mặt bàn.

" Đáng chết ! Đáng chết ! ".

Kỳ Diêm luôn miệng mắng chửi. Mấy ngày nay y không thấy động tĩnh gì từ bên phía Giảng Phong nhưng cho đến khi sai người điều tra thì lại phát hiện hắn đi hưởng tuần trăng mật với Tĩnh Nhiên !

Nhìn những tấm ảnh kia Tĩnh Nhiên cô cười đến hạnh phúc, cười đến vui vẻ ! Nhưng nụ cười ấy chưa từng xuất hiện khi cô ở bên cạnh y. Y vì cô làm nhiều việc như thế, vì cô không ngừng mưu đồ tính kế, nhưng trong mắt cô chỉ có mình Giảng Phong.

Vì sao ? Rốt cuộc là vì sao ?

Kỳ Diêm hệt như một con thú dữ khiến ai cũng không dám lại gần. Khi đã lấy lại được bình tĩnh y đứng thẳng người, quay đầu đối diện với người thư ký đang đứng cách mình một khoảng nhất định, lạnh nhạt cất tiếng.

" Sắp xếp bằng chứng ".

Người thư ký kia hiểu chuyện gật đầu một cái rồi nhanh chóng rời khỏi phòng làm việc của Kỳ Diêm đi thi hành nhiệm vụ mà y giao.

Kỳ Diêm siết chặt hai bàn tay thành nắm đấm. Nếu y đã không có được Tĩnh Nhiên vậy thì Giảng Phong cũng đừng hòng có được !

[ ... ]

Chuông điện thoại reo ing ỏi khiến Tĩnh Nhiên tỉnh dậy. Cô theo phản xạ đưa tay khua khua bên kia giường nhưng lại không thấy một ai, có lẽ Giảng Phong đã đến tập đoàn từ sáng sớm.

Tĩnh Nhiên nhoẻn miệng cười, cô với lấy điện thoại, uể oải nói.

" Alo ".

" Nhiên Nhiên ... ".

Đầu bên kia truyền đến chất giọng thâm tình của Kỳ Diêm dội thẳng vào tai của Tĩnh Nhiên khiến cơn buồn ngủ của tan biến.

Tĩnh Nhiên ngồi thẳng dậy, có lẽ vì căng thẳng mà bàn tay cầm điện thoại của cô trở nên căng cứng.

" Có chuyện gì ? ".

Giọng nói thờ ơ của cô khiến Kỳ Diêm có chút hụt hẵng. Y cứ nghĩ bao lâu không gặp nhau, câu đầu tiên cô nói với y sẽ là một câu hỏi mang tính quan tâm. Nhưng thật không ngờ ...

" Chúng ta gặp nhau đi ".

" Tôi không còn lý do gì để gặp anh hết ".

Tĩnh Nhiên thẳng thắng từ chối. Nếu đã lựa chọn ở bên cạnh Giảng Phong cô sẽ không cho bất kỳ ai một cơ hội, nhất là Kỳ Diêm.

" Nếu như muốn biết ba mẹ em chết thế nào thì gặp nhau ở trước mộ của ba mẹ em ".

Sống lưng Tĩnh Nhiên cứng đờ. Câu nói của Kỳ Diêm thành công thu hút sự chú ý của cô. Ba mẹ cô vì sao chết chẳng nhẽ trong đó vẫn cỏn ẩn giấu bí mật ?

" Được ".

Lưỡng lự một hồi Tĩnh Nhiên vẫn đồng ý. Cúp điện thoại Tĩnh Nhiên nhờ chị giúp việc giúp mình sửa soạn lại một chút.

[ ... ]

Tĩnh Nhiên được chị giúp việc đưa đến nơi đã thấy Kỳ Diêm đứng ở đó. Cô nhờ chị giúp việc đặt lên mỗi ngôi mộ một bó hoa rất đẹp, khoé mắt Tĩnh Nhiên thoáng chốc đỏ hoe.

" Chị lui xuống trước đi ".

Chị giúp việc dường như không có ý làm theo lời Tĩnh Nhiên, trước khi rời khỏi biệt thự Giảng Phong đã nhắc chị ta phải chăm sóc Tĩnh Nhiên thật tốt, dù cho một khắc cũng không thể rời khỏi cô.

Tĩnh Nhiên cũng nhận thấy sự khó xử của chị giúp việc, cô vỗ nhẹ lên tay chị ta, cười nhẹ.

" Phong sẽ không trách chị đâu, đừng lo ".

Một tiếng "Phong" được phát ra từ miệng của cô hạnh phúc đến thế, ngọt ngào khiến người ta phát ghen. Kỳ Diêm đứng bên cạnh tưởng chừng như không thể khống chế cơn thịnh nộ mà phát điên.

Đến khi chị giúp việc đi rồi, Tĩnh Nhiên mới nói.

" Đến lượt anh rồi ".

Kỳ Diêm thấy dáng vẻ lạnh nhạt của cô trong lòng càng thêm hận Giảng Phong.

" Rời khỏi Giảng Phong đi ".

" Anh có tư cách gì nói tôi rời khỏi anh ấy ? ".

Tĩnh Nhiên cười khểnh, không nóng không lạnh chậm rãi phản bác.

" Đến khi biết hắn ta giết cả bố cả mẹ em, em vẫn nguyện ý ở bên cạnh anh ta, chăm sóc cho anh ta cả đời ư ? ".

Sắc mặt Tĩnh Nhiên thoáng chốc trắng nhợt. Câu nói của Kỳ Diêm tựa như con dao sắc lạnh không thương tiếc đâm thẳng vào trái tim cô. Tĩnh Nhiên lắc đầu, cố gắng không cho bản thân mình lay động.

" Anh nói dối ! Ba tôi gặp tai nạn, mẹ tôi bị Võ Vu Thiên giết ! Mọi chuyện vốn dĩ không liên quan đến Giảng Phong ".

Kỳ Diêm cũng không nóng giận, y mở đoạn video trong điện thoại rồi đưa cho Tĩnh Nhiên.

" Đây là bằng chứng chứng minh cho người giết mẹ em chính là hắn ! ".

Bàn tay Tĩnh Nhiên run run chạm vào nút mở video. Cảnh tượng đáng sợ nhất liền xuất hiện ...

Trong video, Giảng Phong dùng một tay nâng nữ giúp việc luôn đi theo bên cạnh mẹ cô ném mạnh vào góc phòng sau đó hắn tiến đến chỗ mẹ cô, một tay đã cố định được bà ... Sau đó ... Hắn ... Bắt đầu hút máu ...

Điện thoại trong tay Tĩnh Nhiên rơi xuống thảm cỏ xanh mướt. Cô ôm chặt lấy đầu, miệng không ngừng lẩm bẩm.

" Là Võ Vu Thiên giết mẹ tôi ... Không phải Phong ... Chắc chắn không phải Phong ".

Kỳ Diêm nhìn bộ dạng của cô mà lòng thắt lại. Y hơi cúi người ôm lấy cô, vỗ nhẹ lên lưng chấn an cô.

" Giảng Phong và Võ Vu Thiên là anh em. Võ Vu Thiên nhận tội thay Giảng Phong cũng không có gì là lạ ".

Tĩnh Nhiên vốn không tin người giết mẹ cô là Giảng Phong nhưng đến khi nghe câu nói kia của Kỳ Diêm lòng cô lại xao động.

Hắn chưa từng nói với cô Võ Vu Thiên là em trai của hắn. Hoá ra đứa bé năm xưa hay bám theo cô lại là Võ Vu Thiên. Cô ấy vậy mà lại quên hắn còn có một người em trai song sinh.

" Còn ba tôi ? ".

Giọng nói của Tĩnh Nhiên đã hoàn toàn thay đổi, lạnh lẽo đến mức khiến Kỳ Diêm phải kinh ngạc.

Y vẫy tay, người đàn ông đứng sau góc cây liền đi đến trước mặt cô.

" Tôi là người mấy chục năm trước đã gây tai nạn cho ba cô. Người sai khiến tôi là Giảng Phong ... ".

Tĩnh Nhiên ngẩng cao đầu nhìn người kia, cô không dám tin lời người kia nói, một chút cô cũng không dám tin. Nhưng lòng cô lại xao động ...

" Vì sao khi trước anh không nói ra ? ".

" Khi ấy Giảng Phong dùng mẹ uy hiếp tôi. Bây giờ bà ấy mất rồi tôi không thể không đem sự thật này phơi bày ra ánh sáng ".

Tĩnh Nhiên không nói gì nữa. Từng giọt nước mắt cứ thế rơi xuống. Bằng chứng, nhân chứng đều ở trước mặt cô rồi, cô cỏn gì mà không thể tin được ?

Giảng Phong ... Tôi nên làm sao với anh đấy ?

Trái tim Tĩnh Nhiên bây giờ tựa như bị người khác tàn nhẫn bóp lấy. Khó thở cô ... Cô dường như bị sự tàn nhẫn kia làm cho không thể nổi.

Kỳ Diêm gật đầu với người kia một cái ra hiệu cho anh ta lui xuống. Y thuận thế cúi người ôm lấy cô, thì thầm vào tai cô.

" Nếu em còn không giết Giảng Phong, ba mẹ em ở trên trời tuyệt đối không thể nhắm mắt ".

Trước/59Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Tuyệt Thế Kiếm Đế