Saved Font

Trước/20Sau

Chỉ Muốn Làm Phu Nhân Tướng Quân

Chương 5: Tiến Cung

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Ngày thứ hai, Lưu Niên vương phủ, trong một sương phòng nào đó, Thủy Tâm Như đang ngồi trước gương đồng trang điểm, nhìn bản thân trong gương.

A Phàm cùng Triều Tịch đứng ở hai bên trái phải của nàng, đang trang điểm chải tóc cho nàng.

- Tâm Như tỷ tỷ, hôm nay tỷ thật đẹp, tựa như tân nương tử vậy, khó trách Vương gia sẽ mê luyến tỷ. Nếu ta là nam nhân, cũng sẽ bị tỷ mê đảo.

Triều Tịch nói xong, liền đem một cây trâm hồng ngọc san hô cắm lên trên đầu Thủy Tâm Như.

Hôm nay Thủy Tâm Như, mặc một thân váy lụa màu đỏ cam nhạt, bên hông thắt đai lưng màu đỏ cam, trên đai lưng còn khảm một

miếng ngọc hòa điền tốt nhất, bên trái có một khối ngọc bội lưu ly thượng đẳng. Trên đầu không chỉ có một cây trâm san hô hồng ngọc, còn cắm một loạt trâm cài trang sức lưu ly, có vẻ yêu mị ung dung.

Dung nhan lịch sự, tao nhã ngọc giống như bức họa, trên mặt nguyên bản thanh lệ hiện giờ còn toát ra vũ mị nhè nhẹ, câu hồn nhiếp phách.

Cô gái khuynh quốc khuynh thành tựa như tiên tử A Phàm, làm nam tử thấy đều mất hồn, cũng khó trách Lưu Niên vương bị nàng mê hoặc đến thần hồn điên đảo.

Triều Tịch nhìn như là khen nàng, kỳ thật nội tâm tràn ngập ghen ghét.

Thủy Tâm Như nghe được Triều Tịch khen, sau đó tươi cười vươn một bàn tay, lôi kéo tay Triều Tịch, sau đó duỗi một bàn tay khác, lôi kéo tay A Phàm, khiêm tốn nói:

- A Phàm, Triều Tịch, ta nào có đẹp như vậy, hai người không cần giêu cợt ta, bất quá ta cảm thấy hai người mới là đại mỹ nhân a. Nếu ta là nam nhân, nhất định sẽ cưới hai người.

- Cái gì? Tỷ còn muốn cưới hai chúng ta?

A Phàm nói:

- Tâm Như tỷ tỷ, tỷ thật tham a.

- Cưới hai người cũng kêu là có lòng tham a? Nam nhân cổ đại, không phải đều là cưới rất nhiều nữ nhân sao?

Thủy Tâm Như nói.

Thủy Tâm Như những lời này, lại làm Triều Tịch lắp bắp kinh hãi.

Lúc này, ở trong lòng Triều Tịch nói: Nàng nói lời này là có ý tứ gì? Chẳng lẽ nàng có thể cho phép Vương gia cưới nữ nhân khác?

Triều Tịch nghĩ không rõ Thủy Tâm Như nói câu kia đến tột cùng là có ý gì? Cho nên nàng hỏi:

- Tâm Như tỷ tỷ, lời này của tỷ là có ý gì nha? Hay là tỷ có thể cho phép Vương gia cưới nữ nhân khác?

- Ta đương nhiên…… Không cho phép.

Thủy Tâm Như nói.

- Vậy vừa rồi tỷ nói cái gì mà nam nhân có thể cưới rất nhiều nữ nhân, muội còn tưởng rằng tỷ có thể cho phép Vương gia cưới người khác đâu.

Triều Tịch có chút thất vọng, liền nói.

Thủy Tâm Như đã sớm nhìn thấu, Triều Tịch thích Lưu Niên vương, vì thế liền cố ý nói:

- Xin hỏi trên đời này có nữ nhân nào có thể cho phép nam nhân của mình cưới nữ nhân khác? Như thế nào? Chẳng lẽ là Triều Tịch muội muội không hy vọng Vương gia cùng tỷ ở bên nhau, cho nên hy vọng Vương gia cưới người khác?

- Xem tỷ nói kìa.

Triều Tịch bị Thủy Tâm Như nhìn thấu tâm tư, nhưng nàng lại phủ nhận nói:

- Tỷ cùng Vương gia tình đầu ý hợp, muội sao lại hy vọng vương gia cưới người khác đâu!

Vừa dứt lời, Lưu Niên vương liền từ ngoài cửa đi đến.

Thủy Tâm Như, A Phàm, Triều Tịch nhìn thấy người đi vào chính là Lưu Niên vương, vội vàng đi qua nghênh đón.

- Tâm Như gặp qua Vương gia.

- A Phàm gặp qua Vương gia.

- Triều Tịch gặp qua Vương gia.

- Miễn lễ.

Lưu Niên vương thấy các nàng khách khí như vậy, vội vàng nói:

- Đều là người trong nhà, về sau cũng đừng khách khí như vậy.

Lưu Niên vương khi nói những lời này, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Thủy Tâm Như, bởi vì hôm nay thủy tâm thật sự là quá đẹp, ngay cả nữ nhân cũng sẽ bị nàng mê đảo, huống chi là nam nhân.

Thủy Tâm Như thấy Lưu Niên vương từ lúc vừa vào cửa đã nhìn chằm chằm vào nàng, cái này làm cho nàng cảm thấy có chút ngượng ngùng, vì thế nhẹ giọng hỏi:

- Vương gia, ngài nhìn chằm chằm Tâm Như làm gì a, có phải Tâm Như có chỗ nào không thích hợp hay không?

Giờ phút này, Lưu Niên vương nhìn Thủy Tâm Như đến như si như say, đột nhiên nghe được Thủy Tâm Như nói vậy, vì thế liền phục hồi tinh thần lại, nói:

- Tâm Như, hôm nay nàng thật đẹp.

Thủy Tâm Như vừa nghe, thẹn thùng cúi đầu.

Một lát sau, Lưu Niên vương lại nói:

- Đúng rồi Tâm Như, xe ngựa đã ở ngoài cửa chờ đã lâu, nàng trang điểm xong chưa? Nếu là trang điểm xong, liền cùng bổn vương tiến cung đi!

- Tâm Như đã trang điểm tốt.

Thủy Tâm Như nói.

- Chúng ta đi thôi!

Lưu Niên vương nói xong, duỗi tay nắm lấy bàn tay Thủy Tâm Như, cùng nhau đi cửa vương phủ. Bên ngoài đã có một chiếc xe ngựa xa hoa dừng ở đó, bên cạnh còn đứng mã phu đứng đó.

Mã phu nhìn thấy Lưu Niên vương cùng Thủy Tâm Như, vội vàng xốc màn xe lên, để Lưu Niên vương cùng Thủy Tâm Như trên xe ngựa, sau đó vội vàng đánh xe ngựa đi tới hoàng cung.

——————————————————————————

Trong Vạn Thiên điện, quốc quân ngồi trên ghế vàng kim sơn khắc long, bất quá lần này bên cạnh hắn không chỉ có thuộc hạ sơn xuyên, đại tướng quân Túy Tây Phong, còn có một cô nương.

Cô nương này chính là Vân Yên công chúa, là muội muội cùng phụ khác mẫu của quốc quân, bất quá nàng cùng Lưu Niên vương là huynh muội cùng phụ, cùng mẫu. Nói cách khác, nàng cùng Lưu Niên vương thân thiết hơn một chút.

Nàng tên Cố Đình, năm nay 22 tuổi, “Vân Yên” chỉ là phong hào mà thôi, Vân Yên công chúa dung mạo như hoa, đôi mắt sáng ngời thanh triệt, hai hàng lông mày cong cong như ánh trăng.

Nàng đẹp giống như tiên tử trên bầu trời, lại giống như thần linh phong tuyết. Nàng có một cái mũi cao thẳng, một đôi môi anh đào nhỏ xinh, cùng làn da tuyết trắng, là tuyệt thế mỹ nữ khó gặp.

Nàng là công chúa, cho nên cho người ta cảm giác: Cao quý, kiêu ngạo, nhưng không mất ôn tồn lễ độ.

Nàng thích đại tướng quân Túy Tây Phong, Túy Tây Phong cũng thích nàng. Nàng cùng Túy Tây Phong tình đầu ý hợp, nhưng bọn lại sợ quốc quân phản đối bọn họ ở bên nhau, cho nên không dám nói cho quốc quân, nhưng bọn họ ngầm thường xuyên thư từ qua lại, thường xuyên hẹn hò.

Địa điểm hẹn hò là: hồ Nguyệt Quang gần phố hồng nhan.

Giờ phút này, nàng cùng Túy Tây Phong đều đứng ở trước mặt quốc quân.

Đột nhiên, nàng hỏi quốc quân:

- Không biết hôm nay quốc quân ca ca truyền Vân Yên lại đây là có chuyện gì muốn nói?

Quốc quân nói:

- Muội đừng vội, đợi lát nữa chờ nhị ca muội tới đây thì muội sẽ biết.

Vừa dứt lời, Lưu Niên vương mang theo Thủy Tâm Như từ ngoài cửa điện đi đến.

Bọn họ tiến vào sau, đối mặt với quốc quân, Lưu Niên vương chắp tay khom lưng nói:

- Thần đệ tham kiến quốc quân.

Cùng lúc đó, Thủy Tâm Như cũng chắp tay khom lưng nói:

- Dân nữ tham kiến quốc quân.

Thủy Tâm Như chưa bao giờ gặp qua quân chủ một quốc gia thời cổ, liền tính gặp qua, cũng là thấy trên TV, cho nên hôm nay chân thật gặp qua làm cho nàng rất kích động, bất quá cũng thực sợ hãi.

Làm nàng kích động chính là: một linh hồn đến từ thế kỷ 21 như nàng, nhập vào thân thể người cổ đại, cư nhiên còn có thể nhìn thấy quân chủ một quốc gia của thời đại này, tuy rằng không phải quốc quân có trong lịch sử, nhưng ít nhất cũng là quân chủ một quốc gia.

Làm nàng sợ hãi chính là: Nàng không hiểu quốc quân này, không biết hắn là minh quân hay hôn quân, vạn nhất ở trước mặt hắn nói sai lời gì, chọc giận hắn, bị hắn đánh chết, hoặc là chém đầu, vậy thì linh hồn của cô chẳng phải là hồn phi phách tán sao?

Giờ phút này nàng cúi đầu, miên man suy nghĩ trong lòng, đột nhiên nghe được quốc quân hỏi nàng:

- Ngươi chính là vị hoa khôi thanh lâu kia, mê hoặc Lưu Niên vương đến thần hồn điên đảo?

- Dân nữ có thể được Vương gia sủng ái, thật là tam sinh hữu hạnh.

Thủy Tâm Như cúi đầu, học động tác cùng bộ dáng nói chuyện nữ tử cổ đại.

- Một nữ tử thanh lâu như ngươi, có thể được vương gia coi trọng, thật là tam sinh hữu hạnh của ngươi, bất quá đệ đệ này của quả nhân biết cách chọn người, nếu hắn có thể coi trọng ngươi, này liền chứng minh ngươi không phải giống nữ tử khác.

Quốc quân nói:

- Ngươi ngẩng đầu lên.

Nghe được lời này, Thủy Tâm Như chậm rãi ngẩng đầu lên.

Đợi quốc quân thấy rõ cả khuôn mặt của Thủy Tâm Như, cũng bị mỹ mạo của Thủy Tâm Như cấp mê hoặc, nhưng hắn không phải hôn quân, có thể khắc chế chính mình.

- Thật là một mỹ nhân như hoa như ngọc, cũng khó trách đệ đệ này của quả nhân bị ngươi mê thần hồn điên đảo.

Vừa dứt lời, lúc này Lưu Niên vương nói với quốc quân:

- Quốc quân, hôm qua thần đệ đã phái phùng duyên hải tới trong cung nói qua cùng ngài. Hôm nay thần đệ mang nàng tới chính là hy vọng ngài có thể tứ hôn cho chúng ta.

- Ngươi đã 26 tuổi, sớm nên cưới vợ sinh con. Hôn sự này, quả nhân chuẩn, bất quá hôm nay quả nhân không chỉ tứ hôn cho ngươi, còn phải tứ hôn cho Phong ái khanh.

Quốc quân nói.

Nghe được lời này, Lưu Niên vương cùng Thủy Tâm Như cùng nhìn về phía hai người bên cạnh hắn.

- A Phong? Vân Yên? Nguyên lai hai người cũng ở đây a! Bổn vương đã rất lâu không nhìn thấy A Phong.

Lúc này Lưu Niên vương mới nhìn Túy Tây Phong cùng Vân Yên công chúa đứng ở bên quốc quân, vì thế giật mình nói, bất quá giật mình không chỉ có hắn, còn có một người càng giật mình hơn so với hắn.

Người chính là Thủy Tâm Như.

Lúc Thủy Tâm Như nhìn đến Túy Tây Phong, cả kinh mở to hai mắt nhìn, há to miệng, ngay cả nước mắt cũng không tự chủ được chảy xuống, càng cho rằng người Túy Tây Phong kia cũng giống như nàng, cũng là linh hồn xuyên đến nơi đây, cho nên nàng mới có thể thực giật mình.

Giờ phút này nàng từng bước một đi đến bên cạnh Túy Tây Phong, hơn nữa trong miệng còn đang nói:

- Phong đại ca??? Nguyên lai anh cũng ở chỗ này, anh có phải giống em hay không, linh hồn xuyên qua?

Mọi người trong điện thấy Thủy Tâm Như đi đến chỗ Túy Tây Phong, lại còn có nói những lời kỳ quái, đều cảm thấy mạc danh kỳ diệu, đặc biệt là Túy Tây Phong, hắn cảm thấy không thể hiểu được.

Túy Tây Phong dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Thủy Tâm Như đang đi tới, nói:

- Cô nương, cô nương là đang nói chuyện với ta sao?

Lúc này Thủy Tâm Như, đã muốn chạy tới bên cạnh Túy Tây Phong,nàng đứng trước mặt Túy Tây Phong, dùng ánh mắt thâm tình nhìn hắn, hơn nữa còn có nước mắt chảy xuống.

Nàng nhìn Túy Tây Phong một hồi, sau đó duỗi tay đi đụng vào khuôn mặt Túy Tây Phong.

Túy Tây Phong bị hành động của nàng dọa sợ tới mức lui về phía sau một bước, nói:

- Cô nương thỉnh tự trọng.

Nghe được lời này, Thủy Tâm Như lúc này mới ý thức được chính mình thất thố, vì thế nàng vội vàng rút tay lại, xin lỗi nói:

- Ngượng ngùng, tiểu nữ tử có một bằng hữu, tên là Túy Tây Phong, lớn lên rất giống ngài, ta cho rằng ngài là hắn, nhất thời kích động, cho nên thất thố.

Nàng vừa dứt lời, Lưu Niên vương đi đến bên cạnh nàng, hỏi:

- Tâm Như, nàng làm sao vậy?

Thủy Tâm Như nói:

- Không…… Không sao.

Vừa dứt lời, lúc này Túy Tây Phong nói với Thủy Tâm Như:

- Cô nương chỉ sợ là nhận sai người, bản tướng quân đích xác là Túy Tây Phong, nhưng bản tướng quân chưa bao giờ gặp qua cô nương.

Thủy Tâm Như vừa nghe, giật mình nói:

- Cái gì??? Ngài cũng tên là Túy Tây Phong??? Hơn nữa lại là tướng quân, như vậy trên người ngài…… không phải cũng có linh hồn của hắn?

- Cái gì??? Linh hồn???

Túy Tây Phong nghi hoặc nói, sau đó nhìn nhìn Lưu Niên vương đứng ở một bên.

Lúc này Lưu Niên vương cũng nhìn Túy Tây Phong, sau đó nói với Thủy Tâm Như:

- Tâm Như, hôm nay nàng làm sao vậy? Toàn nói lời kỳ quái.

Vừa dứt lời, quốc quân ngồi trên long ỷ cố ý họ một cái, chứng minh cảm giác tồn tại của mình.

Nghe được thanh âm quốc quân, bọn họ cũng không dám hé răng.

Một lát sau, quốc quân hỏi Thủy Tâm Như:

- Ngươi là Tâm Như?

- Vâng, dân nữ tên Thủy Tâm Như.

Thủy Tâm Như cúi đầu, thật cẩn thận trả lời quốc quân, sợ không cẩn thận một cái, nói sai sẽ bị đánh chết, hoặc chém đầu gì đó.

- Bao lớn rồi?

Quốc quân lại hỏi.

- 25 tuổi.

Thủy Tâm Như trả lời.

- Tuổi cũng không nhỏ, nên gả chồng, bất quá xem ngôn hành cử chỉ vừa rồi của ngươi, chẳng lẽ là nhận thức Phong tướng quân?

Quốc quân mới vừa nói xong, Túy Tây Phong vội vàng biện giải thay cho chính mình, nói:

- Quốc quân, thần căn bản không quen biết vị Thủy cô nương này.

- Thủy cô nương là nữ tử thanh lâu, gặp qua nam nhân nhiều đếm không xuể, ngươi không quen biết nàng, không đại biểu nàng không quen biết ngươi.

Lời này của quốc quân tuy rằng là nói với Túy Tây Phong nói, nhưng thực chất là đang nhục nhã thủy tâm là loại nữ nhân phong trần chuyên môn câu dẫn nam nhân.

Thủy Tâm Như lại không phải kẻ ngốc, đương nhiên có thể nghe ra ý tứ trong lời nói của quốc quân, nhưng hắn dù sao cũng là quốc quân, liền tính cô bị nhục nhã, cũng chỉ có thể nén giận.

Ngay lúc này, Vân Yên công chúa đứng ở bên cạnh cũng mở miệng nói nhục nhã Thủy Tâm Như một phen:

- Nữ tử thanh lâu cũng chỉ là nữ tử thanh lâu, chỉ cần nhìn thấy nam nhân lớn lên đẹp, liền chủ động tới đây câu dẫn, thật đúng là không biết xấu hổ.

Trước/20Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Hoắc Gia, Phu Nhân Lại Đi Cầu Vượt Bày Quán