Saved Font

Trước/86Sau

Chỉ Vì Ngươi

Chương 62: Trở Về

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Sắp đến giờ tan sở, lần này, ta không còn kéo dài, mà là từ rất sớm đã dọn dẹp xong mọi thứ. Mắt thấy đến giờ rồi liền bước nhanh trốn đi...

            Trung học XX... Ta đứng ở cửa của tiểu siêu thị đối diện cổng trường, cầm chai trà xanh chậm rãi uống, con mắt không ngừng một khắc nào nhìn cổng trường. Nga? Ta nhớ là tức phụ hôm nay không có tiết tự học buổi tối, tại sao vẫn chưa ra?

            Nhìn trái, nhìn phải, hồi lâu, mới nhìn thấy trong đám người kia hiện ra một người, làm cho ánh mắt ta sáng lên. Người kia, diện dung giảo hảo, khí chất cực giai, văn chất bân bân, hữu lễ hữu độ (đoạn này tỉnh lược 1000 từ miêu tả) [1]...

            Thấy nàng từ trong đám đệ tử đi ra, mắt nhìn thẳng mà quẹo phải, ta liền vội vàng ở đối diện phương hướng nàng đi mà đuổi theo, cứ như vậy, cách một con đường nhìn nàng, nhân gia đi thật tiêu sái, còn ta vẫn chăm chú nghiêng đầu nhìn, suýt chút nữa đụng vào cột điện.

            Qua một hồi, cô nàng bên kia đường bỗng dừng lại, tìm trong túi một hồi rồi lấy điện thoại ra. Nhấn máy cái, rồi để lên tai nghe.

            Điện thoại trong túi ta rung dữ dội, ai nha má ơi, một khắc đó, ta ~~ kiêu ngạo ~~

            "Uy?" Ta nhịn cười, ấn nút, nhận cuộc gọi.

            "Tan sở chưa?"

            "Ân, đang trên đường về."

            "Nga, ta cũng vậy." Bên kia điện thoại nàng nở nụ cười, bên kia đường, cô nàng đó theo bản năng che lại bên miệng, muốn ngăn tiếng ồn bên ngoài, làm cho âm thanh trong điện thoại rõ ràng hơn.

            "Muốn ta đón ngươi sao?"

            "Cũng không cần thiết. Cùng ăn một bữa cơm đi."

            "Hay lắm, muốn ăn cái gì nhỉ?" Ta vừa nói, vừa bắt đầu qua đường.

            "Ăn cái gì đều được, ân... Đừng xa quá..."

            Nàng hoàn toàn chìm đắm trong điện thoại, không chút nào chú ý ta đang đến gần.

            "Này!" Ta ở phía sau vỗ lên vai nàng một cái, làm nàng sợ hết hồn, "Lão sư xinh đẹp, một mình sao?"

            "Ngươi..."

            Mắt chữ A mồm chữ O – ing [2], điện thoại còn cầm trong tay. Sững sốt mất giây, bắt đầu trừng người. "Ngươi muốn chết a ngươi!"

            Ta ngất, ta chào hỏi mà, làm sao mà ta muốn chết? Ta chết rồi ngươi sẽ thủ tiết nha, nào có người như vậy mà nguyền rủa mình...

            Trên đường nhiều học sinh, không có cách nào đánh và nhéo người, nàng không thể làm gì khác hơn là trừng ta, sau đó bị ta kéo đi, thẳng đến chỗ bán sushi băng chuyền.

            Đây là một cửa hàng khá ngon, địa điểm khá tốt, nhưng kinh doanh lại không tốt, người phục vụ... phi thường không nhiệt tình.

            Ngồi xuống một chút, thấy cũng đến giờ con ta học, liền gọi điện thoại cho hài tử.

            "Ta và mẹ ngươi ở sushi băng chuyền, lại đây không?"

            "Không muốn đi." Con trong điện thoại miễn cưỡng nói. "Ta về nhà rồi!"

            "Vậy thì, ta về mang cho ngươi một chút thứ nhé? Mì udon nhé? Không phải lần trước ngươi nói món này rất thơm sao?"

            "Không muốn ăn, ta muốn ăn mì kéo!"

            "Ngất... Ngươi kéo ta ra làm hai đi... Được rồi, cái kia để một hồi trên đường về ta mua cho ngươi, chính mình thành thật ở trong nhà nha, đừng không có chuyện gì làm lại lấy cái thanh sắt nhỏ đó chọc vào lỗ trong nguồn điện đi..."

            "Phốc..." Con trong điện thoại nở nụ cười.

            Cúp điện thoại, một phần sashimi cá hồi, một phần cá chình nướng, 囧, không cái nào ta có thể ăn a... Trứng hấp, ạch, cái này cũng không tệ lắm... Vừa định làm chén genmaicha [3], chợt phát hiện bên cạnh có một bình sake nhỏ.

            "Quýnh, ngươi uống rượu a!"

            "Lấy cho ngươi mà." Cẩn cười nói.

            "Sao lại cho ta nhỉ?"

            "Ngươi cả ngày làm việc mệt mà!" Cẩn một bên nói, một bên nâng cốc để đến bên tay ta.

            "Mệt cái mao, ta nhàn đến chết mất." Ta cầm lấy sake, ngửi một cái... Ai, như vậy đi, không biết uống ngon hay không, có điều là tức phụ cho... Hàm lượng đường cũng cao mà.

            "Nói rồi ha, chỉ ta uống thôi, ngươi không được uống. Ngươi ngoạn rất tốt, uống một cái liền say xong đòi xé quần áo nhân gia..."

            "Ai ai ai, ngươi xong chưa a, lần đó làm cho ngươi bắt được cái nhược điểm đúng không?..." Cẩn bị ta nói đến sốt ruột, khà khà, nhược điểm, cái này kêu là nhược điểm a.

            Cười trộm nửa ngày, ta ngẩng đầu nói rằng: "Tức phụ, ta muốn ăn cánh gà nướng."

            "Nướng cái đầu ngươi."

            "Không ăn đầu, ăn cánh..." Ta vô tội nhìn Cẩn mà nói.

            "Ngươi..." Cẩn trừng mắt ta, "Ngươi xỏ lá!"

            Ạch... Thiệt là, ta thế nào mà xỏ lá đây?

[1] Chỗ này Minh miêu tả Cẩn, ta để nguyên Hán Việt, cho không mất đi văn phong của Minh, dưới này chuyển sang thuần Việt theo văn phong của ta =)) “Người kia, dung mạo xinh đẹp, cực kì khí chất , hào hoa phong nhã, có lễ có độ”

[2] Ta thề chỗ này Minh Minh viết ing :]] Không phải ta chém.

[3] Genmaicha: Huyền mễ trà / Trà gạo lức. Thông cảm, ta có tình yêu to lớn với nước Nhật :3

--- Tiểu P Tử a Tiểu P Tử, phần ta thiếu ngươi, ta đã trả rồi nha :)) Tuần sau để ta nghiêm túc học hành đi a~ Iêu ngươi a~ Sau này soi hint BH cho ta tiếp nga~

Trước/86Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Phệ Thiên Long Đế