Saved Font

Trước/60Sau

Chiến Thần Đỉnh Cấp

Chương 33: Trận Chiến Xếp Hạng

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
CHƯƠNG 33: TRẬN CHIẾN XẾP HẠNG

"Diệp Hàn ca, tha thứ cho chúng ta có mắt không biết Thái Sơn, trước đó bất kính đối với Diệp Hàn ca, vẫn xin Diệp Hàn ca tha thứ!"

Diệp Phương cùng Diệp Lượng cùng nhau ôm quyền nói.

Trước đó, hai người này lại châm chọc khiêu khích đối với Diệp Hàn, không hề có chút tôn kính nào.

Bây giờ Diệp Hàn một lần nữa giành được danh hiệu đệ nhất thiên tài vô cùng vinh quang, hai người này liền tới nói xin lỗi, xem như vẫn còn có chút đầu óc.

"Việc nhỏ mà thôi, tất cả mọi người đều là người một nhà cả, sau này vào học viện Thiên Nhất còn phải giúp đỡ lẫn nhau!" Diệp Hàn thuận miệng nói.

"Diệp Hàn ca đại nhân đại lượng, đây là phong phạm của người đứng ở trên cao, sau này hai người chúng ta chắc chắn sẽ ra sức vì Diệp Hàn ca!"

Diệp Phương cùng Diệp Lượng cùng đồng thanh nói.

"Được, ngày mai sẽ phải xuất phát tiến về học viện Thiên Nhất rồi, các ngươi cũng đi chuẩn bị một chút đi." Diệp Hàn khua tay nói.

"Được, Diệp Hàn ca, chúng ta đi trước." Diệp Phương nói.

Tiếp theo, hai người liền cáo từ, Diệp Hàn nhìn theo bóng lưng bọn họ rời đi bất đắc dĩ lắc đầu.

Hai người này thật đúng là gió thổi chiều nào theo chiều nấy, nếu như sau này thanh Cửu Kiếp Linh Huyết kiếm không có tác dụng gì, chỉ sợ bọn họ sẽ lại trở mặt.

Đối với chuyện lúc trước, Diệp Hàn cũng lười đi so đo, dù sao Diệp Phương cũng là nhi tử của Diệp Hải, đến học viện Thiên Nhất vẫn nên chiếu cố một chút.

Thời gian còn lại, Diệp Hàn trực tiếp bắt đầu tu luyện, có được Song Sinh Vũ Hồn và thôn tính chi thuật, tốc độ tu luyện so với người bình thường thực sự nhanh hơn nhiều.

Đoán chừng, qua một thời gian ngắn nữa là có thể đột phá tiến vào tầng thứ sáu võ cảnh.

"Những đệ tử đến từ Đại Thành kia kể từ khi tiến vào học viện Thiên Nhất, nhiều nhất cũng chỉ tiến vào được tầng thứ sáu võ cảnh này thôi sao?"

Diệp Hàn thầm nghĩ.

Ngay cả Vân Thành cũng chỉ là một tòa thành nhỏ mà thôi, thành trì lớn hơn so với Vân Thành có nhiều lắm.

Những gia tộc ở trong mấy thành lớn đó, không chừng tùy tiện nhấc ra một cái so với Diệp gia đều mạnh hơn.

Ở Nam Bạch quốc, gia tộc có thể chia làm năm cấp độ, theo thứ tự là hàn môn, vọng tộc, hào môn, thế gia cùng hoàng tộc.

Diệp gia chỉ có thể coi là hàn môn, là gia tộc ở câp bậc thấp nhất, đương nhiên, cái này so với mấy gia tộc không đủ tư cách vẫn còn tốt hơn nhiều.

Mà những đệ tử của gia đình vọng tộc kia cũng có thể sẽ gia nhập Học viện Thiên Nhất, so sánh với đệ tử của gia đình vọng tộc kia, hắn mới đang ở tầng thứ ba võ cảnh cũng quá thấp rồi.

Ngày hôm sau, Diệp Hàn liền đi tới trước cổng chính của Diệp gia, lúc này Mạc Hồng Vận của Học viện Thiên Nhất cùng với những người khác đã chờ sẵn ở đó.

"Đây là đại bàng Thiên Nhất, các ngươi lên đây đi!" Mạc Hồng Vận nói.

Bọn người Diệp Hàn nghe được lập tức bò lên trên lưng đại bàng Thiên Nhất.

Con đại bàng Thiên Nhất này vẫn còn nhỏ nên chỉ có thể chở được khoảng chừng mười người, nghe nói trong Học viện Thiên Nhất còn có một con cực lớn, có thể chở được mười mấy người.

"Lên đường, đi suốt đêm thì ngày kia có thể đến nơi rồi."

Mạc Hồng Vận nói xong, đại bàng Thiên Nhất liền bắt đầu giương cánh bay lượn, sau đó rời khỏi Vân Thành.

Bởi vì đang ở trên lưng đại bàng Thiên Nhất cho nên tất cả mọi người chỉ có thể khoanh chân ngồi xếp bằng, bắt đầu tu luyện.

Tốc độ của con đại bàng Thiên Nhất này phải nói là cực nhanh, chưa đến nửa ngày đã bay khỏi Thương Diên Lĩnh.

Sau đó trên đường đi không hề phát sinh chuyện gì đặc biệt, sau khi đại bàng Thiên Nhất liên tục bay một ngày một đêm liền bay vào trong một dãy núi.

Học viện Thiên Nhất được xây dựng ở trong dãy núi này.

Trên đường đi, Diệp Hàn thấy không ít đại bàng Thiên Nhất đang bay trở về, phía trên đều có một vị đạo sư dẫn theo mấy đệ tử vừa mới gia nhập Học viện Thiên Nhất.

Một hồi sau, toàn bộ đại bàng đều đáp xuống một bãi đất trống lớn, bên cạnh bãi đất trống lại có mấy gian nhà lớn làm bằng cỏ.

"Trước hết các ngươi ở tạm trong nhà cỏ đợi đi, ngày mai sẽ là trận chiến xếp hạng của những đệ tử mới, xếp hạng càng cao đến lúc nhập học phúc lợi sẽ càng tốt."

Mạc Hồng Vận nói xong lại quay đầu nhìn về Diệp Hàn: "Ngươi đi theo ta!"

Tiếp theo, đại bàng Thiên Nhất lại lần nữa giương cánh bay lên, lao đi về một hướng khác.

Ở trên lưng đại bàng Thiên Nhất, Diệp Hàn phóng tầm mắt nhìn toàn bộ Học viện Thiên Nhất phát hiện ở bên trong có không ít người, dù sao cũng là học viện đứng thứ tư của Nam Bạch quốc đương nhiên là sẽ không kém.

Sau một hồi, Mạc Hồng Vận liền mang theo Diệp Hàn đi vào một cái sân nhỏ trong học viện Thiên Nhất, sau đó tiến lên gõ cửa một cái.

"Vào đi!"

Bên trong truyền ra một tiếng nói già nua.

Tiếp theo, Mạc Hồng Vận liền mang theo Diệp Hàn tiến vào.

Trong viện có một ông lão đang ngồi, ông ta dùng con mắt từng trải nhìn Mạc Hồng Vận một chút, nói: "Hồng Vận, dường như con chậm một ngày so với kế hoạch."

"Phụ thân, là như vậy..."

Mạc Hồng Vận vội vàng đi qua, ở bên tai ông lão nói mấy câu, chợt, hai con ngươi ông lão mở to lên.

"Vũ Hồn mới ngay cả con cũng chưa từng thấy qua ư?" Ông lão ngạc nhiên không thôi.

Loại chuyện này, ông ta lần đầu tiên được nghe nói đến.

Diệp Hàn cũng không hề nói bừa, trực tiếp xuất ra Cửu Kiếp Linh Huyết kiếm.

Ông lão một bước lớn đi lên, quan sát tỉ mỉ một chút.

"Lão phu đã sống mấy chục năm, từ trước tới nay cũng chưa từng thấy qua loại kiếm Vũ Hồn này." Lông mày ông lão nhíu lại, nói: "Đây nhất định là Vũ Hồn mới!"

"Phụ thân, vậy chuyện này..." Mạc Hồng Vận nói.

"Tạm thời đừng để lộ ra bên ngoài, ta sẽ đi hỏi những người khác một chút, trước hết cầm bình Thiên Hương tôi thể dịch này đi, chờ sau trận chiến xếp hạng tân sinh rồi hẵng nói tiếp."

Ông lão nói xong liền vào nhà lấy một cái bình ngọc ra đưa cho Diệp Hàn: "Người trẻ tuổi, nếu tìm ra bất cứ thứ gì của kiếm Vũ Hồn này, nhớ tới tìm ta."

"Vâng, tiền bối!"

Diệp Hàn gật đầu, trực tiếp đem cái bình ngọc này thu vào.

"Ta là Mạc Thái Phó viện trưởng của Học viện Thiên Nhất, về sau có việc gì cũng có thể tới tìm ta!" Ông lão nói.

Tiếp theo, Mạc Hồng Vận liền mang theo Diệp Hàn rời đi, đưa hắn về tới nhà cỏ chỗ tân sinh tụ tập trên bãi đất trống kia.

"Ngày mai là trận chiến xếp hạng tân sinh, với thực lực của ngươi hẳn là có thể lấy được một vị trí tốt, sau này ta sẽ sắp xếp thêm cho ngươi." Mạc Hồng Vận nói.

"Đã hiểu!"

Diệp Hàn trả lời một câu.

Trước đó Mạc Hồng Vận đáp ứng, ngoại trừ cho hắn một bình Thiên Hương tôi thể dịch trân quý, còn cả tư cách đi vào nội môn.

Nói cách khác, sau trận chiến xếp hạng, hắn liền có thể hưởng thụ phúc lợi của đệ tử nội môn, đến lúc đó có thể ra vào một số địa phương mà đệ tử ngoại môn không vào được.

"Trận chiến xếp hạng này chắc cũng sẽ ảnh hưởng tới việc ta nhận được phúc lợi của đệ tử nội môn, tranh thủ lấy được một thứ hạng tốt rồi lại nói."

Diệp Hàn thầm nghĩ, sau đo tiến vào một ngôi nhà cỏ mà Mạc Hồng Vận chỉ định.

Nhà cỏ không lớn, nhưng có thể ở được hơn mười người, lúc này đã có không ít người, ba người Diệp Phương cũng ở bên trong.

"Diệp Hàn ca, trong nhà cỏ này toàn bộ đều là người của Thương Diên Lĩnh chúng ta, trong đó còn có một đệ tử vọng tộc đã vào được tầng thứ sáu võ cảnh."

Nhìn thấy Diệp Hàn trở về, Diệp Phương lập tức tiến lên trước nói.

"Biết trận chiến xếp hạng này sẽ thi đấu nội dung gì không?" Diệp Hàn hỏi.

"Không rõ lắm, nói là ngày mai mới biết." Diệp Phương lắc đầu.

"Đã như vậy, vậy hôm nay các ngươi tu luyện cho tốt đi, ngày mai nhìn tình hình trước, nếu được các ngươi hãy đi theo ta!" Diệp Hàn cười nói.

Nghe nói như thế, ba người Diệp Phương đều cười.

Thực lực của Diệp Hàn vốn cường đại hơn bọn họ nhiều lắm, đi theo Diệp Hàn xếp hạng của bọn họ chắc chắn sẽ không chênh lệch.

Tiếp theo, Diệp Hàn liền một mình đi tới một góc, sau đó trực tiếp lấy ra bình Thiên Hương tôi thể dịch vừa mới đạt được kia, uống một hớp.

Trước/60Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Diệp Thần Tôn Di Hạ Nhược Tuyết