Saved Font

Trước/60Sau

Chiến Thần Đỉnh Cấp

Chương 4: Võ Hồn Cơ Bản!

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
CHƯƠNG 4: VÕ HỒN CƠ BẢN!

"Thì ra là xích luyện xà, không sai không sai, vừa bắt đầu đã là một võ hồn thú."

Ánh mắt Diệp Hải sáng lên, hài lòng gật đầu.

Võ hồn khí, võ hồn thú, võ hồn đặc thù, so sánh ba loại võ hồn mà nói, võ hồn khí nhiều nhất, võ hồn thú sẽ ít hơn một chút, mà võ hồn đặc thù, trăm cái cũng không có một.

"Võ hồn thú nhị phẩm cấp đỏ, xem như không tệ, đi xuống trước đi."

Diệp Hải nói với thiếu niên.

Thiếu niên này cũng cảm thấy rất hài lòng, điểm mạnh của võ hồn thú chính là sự biến thân của võ hồn, sau khi biến thân toàn thân trên dưới sẽ bao phủ vảy xích luyện xà, lực phòng ngự sẽ tăng thêm rất lớn.

Ngoài ra, võ hồn xà tu luyện thân pháp võ học, so sánh mà nói sẽ hiệu quả sẽ tốt hơn võ hồn khác.

Tiếp đó, một đệ tử khác Diệp gia lên.

Hai luồng ánh sáng đỏ, cuối cùng ngưng tụ thành một thanh chiến đao màu vàng sáng rực.

"Nhị phẩm cấp đỏ, liệt diễm đao."

Diệp Hải tuyên bố.

Nhớ tới năm đó, khi ông giác ngộ võ hồn, cũng chỉ là liệt diễm đao tam phẩm cấp đỏ mà thôi.

Tốc độ giác ngộ võ hồn rất nhanh, nửa phút là có thể giác ngộ một cái.

Những cái tên Diệp Hải đọc, đều là căn cứ vào xếp hạng ở Diệp gia mà định, người bắt đầu giác ngộ so sánh tư chất mà nói hơi kém một chút, vì vậy, Diệp Hàn là người thứ mười.

Rất nhanh, đã tới người thứ tám, người này là con trai Diệp Hải, tên Diệp Phương, tư chất xem như không tệ.

Diệp Phương nghe Diệp Hải đọc tới tên cậu, lập tức nhảy lên lôi đài, sau đó vận chân khí.

“Xoẹt!” “Xoẹt!” “Xoẹt!”

Ba luồng sáng đỏ lóe lên, sắc mặt mọi người kinh ngạc nhìn sang, sau khi phát hiện ba luồng sáng này, trên đỉnh đầu Diệp Phương ngưng tụ một thanh trường kiếm màu lam nhạt.

“Tam, tam phẩm cấp đỏ, hàn băng kiếm.”

Diệp Hải kinh ngạc, vì đây là võ hồn tam cấp cấp đỏ đầu tiên trong nghi lễ giác ngộ võ hồn lần này, hơn nữa, còn là hàn băng kiếm khá khó gặp.

Nếu thật sự muốn so sánh, hàn băng kiếm này còn lợi hại hơn liệt diễm đao của Diệp Hải, nếu bị cái này làm bị thương, hàn khí sẽ xâm nhập vào cơ thể, làm chậm lại lưu động chân khí của đối phương, còn có thể làm giảm tốc độ của kẻ địch.

“Diệp Phương, vận khí không tệ!” Diệp Hải cũng là người trải qua sóng to gió lớn, rất nhanh đã phản ứng lại, hài lòng vỗ vỗ vai Diệp Phương.

Diệp Phương cũng thể hiện sự hài lòng với võ hồn của mình, vì cậu vốn dùng kiếm, hiện tại cảnh giới tuy rằng không tăng lên, nhưng võ hồn hàn băng kiếm sẽ làm thực lực của của cậu tăng lên mấy lần.

“Diệp Phương vận khí thật sự không tệ, võ hồn tam cấp hàn băng kiếm, trước không nói võ hồn tam cấp, chỉ hiệu quả của hàn băng kiếm cũng làm người ta đỏ mắt.”

“Đúng đúng, cấp bậc võ hồn sẽ gia tăng, nhưng võ hồn lại không thay đổi, Diệp Phương lợi lớn rồi.”

“Tiếp đó còn có Diệp Viễn và Diệp Hàn, nói không chừng lần này sẽ xuất hiện võ hồn tốt đâu.”

So với cấp bậc võ hồn mà nói, chủng loại của võ hồn càng làm người ta quan tâm.

Diệp Phương là người thứ tám giác ngộ võ hồn, tiếp theo chính là người thứ chín Diệp Viễn rồi.

Diệp Viễn này chỉ là chi thứ của Diệp gia, nhưng vì tư chất không tồi, được Diệp gia coi trọng bồi dưỡng.

hắn ta dưới sự chú ý của mọi người, đi lên lôi đài, sau đó đặt tay lên bia đá giác ngộ.

“Xoẹt!” “Xoẹt!” “Xoẹt!”

Điều làm người ta ngoài ý muốn chính là Diệp Viễn cũng lóe lên ba luồng sáng đỏ, cũng chính là trực tiếp giác ngộ võ hồn tam phẩm.

Mọi người ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy đỉnh đầu Diệp Viễn đã ngưng tụ ra võ hồn của cậu, là một con khỉ khôi ngô.

“Lại là võ hồn thú?”

Ánh mắt mọi người sáng lên, võ hồn thú tam phẩm cấp đỏ, chưa từng gặp nhiều trong lịch sử Diệp gia.

“vượn lớn võ hồn tam phẩm cấp đỏ, tốt!” Diệp Hải không nhịn được kêu lên.

Trong nghi thức giác ngộ trước đây, ba năm mà có thể xuất hiện một võ hồn tam cấp đã tính không sai rồi, bây giờ một năm xuất hiện hai cái, hơn nữa một cái là hàn băng kiếm, một cái là vượn lớn, hơn nữa đều là võ hồn tam cấp, lần này thật sự là may mắn to.

“Cảm tạ ông trời!”

Mẫu thân của Diệp Viễn vội vàng quỳ xuống, bái lạy ông trời.

Tài nguyên tu luyện của Diệp gia, là căn cứ vào sự tốt xấu của tư chất, Diệp Viễn không phụ mọi người kỳ vọng, giác ngộ vượn lớn – võ hồn thú tam cấp, tài nguyên tu luyện sau này có lẽ không ít hơn Diệp Phương.

“Xì...”

Diệp Phương nhìn thấy có người che lấp vinh quang của hắn ta, trong lòng không nhịn được hừ lạnh một tiếng, nhưng cũng không nói gì.

“Liên tục xuất hiện hai võ hồn tam phẩm, thật sự là trời phù hộ Diệp gia ta, tiếp theo đến Diệp Hàn, không chừng sẽ xuất hiện kỳ tích, võ hồn tứ phẩm?”

Trong lòng Diệp Hải rất mong đợi, Diệp Hàn trước khi giác ngộ võ hồn, tư chất đã vượt qua lão gia tử Diệp gia rồi.

“Diệp Hàn, con lên đi.”

Diệp Hải trên lôi đài gọi.

Diệp Hàn gật đầu nhẹ, cuối cùng di chuyển cơ thể, từ bậc thang đi lên.

Mấy người trước đó đều trực tiếp nhảy lên, tư thái ưu nhã này, làm không ít nữ tử Diệp gia hâm mộ.

“Cuối cùng tới Diệp Hàn ca rồi, lần này Diệp Hàn ca nhất định có thể giác ngộ võ hồn tứ phẩm.”

“Tứ phẩm võ hồn mà thôi, quan trọng nhất là có võ hồn tốt, như tật phong báo, lại tu luyện một môn thân pháp võ học, tốc độ của cậu ấy sẽ nhanh đến kinh người, nếu đối chiến với người khác, đối phương căn bản không thể bắt được bóng dáng của cậu ấy, thì còn đánh thế nào?”

Một đệ tử Diệp gia đã mười tám tuổi nói.

Võ học thiên hạ, chỉ nhanh là không thể phá!

Có người theo đuổi sức mạnh, cũng có người theo đuổi tốc độ.

Nếu chỉ có sức mạnh mà không có tốc độ, thì chỉ có thể trở thành cái bia cho người khác mà thôi. Nhưng, nếu chỉ có tốc độ mà lại không có sức mạnh thì có thể dùng binh khí tốt để bổ sung.

Cho nên, mọi người đều thích theo đuổi tốc độ!

Trong lúc mọi người nghị luận, Diệp Hàn đã đi tới trước bia đá giác ngộ, sau đó đặt tay lên trên.

Kiếp trước cậu giác ngộ được võ hồn cấp tím siêu việt –Phần Thiên Lưu Diễm đao, lần này, cậu chỉ cầu một thanh đao.

Tuy nhiên một khắc sau, cậu đã làm tất cả mọi người kinh ngạc.

Bia đá giác ngộ, lại không có xuất hiện luồng sáng nào, ngay cả một luồng cũng không có. Nhưng trên đầu Diệp Hàn, lại đột nhiên ngưng tụ một thanh trường kiếm.

Thấy vậy, tất cả mọi người đều mơ hồ.

Một luồng sáng đỏ cũng không có, đó không phải đại biểu cấp bậc của võ hồn giác ngộ ngay cả nhất phẩm cũng không có sao?

“Thanh trường kiếm này, hình như là Huyền Thiết Kiếm trong võ hồn cơ bản...”

Diệp Hải hồi hồn, thì thào một câu.

Cái gì, võ hồn cơ bản?

Câu này vừa nói ra, tất cả mọi người đều trừng to mắt, bộ dạng không dám tin nhìn.

Võ hồn cơ bản, chính là binh khí phổ thông, không có chút hiệu quả, đao thì kêu Bách Chiến đao, mà kiếm thì gọi Huyền Thiết kiếm.

Liệt Diễm đao, Hàn Băng kiếm,vân vân, đều là võ hồn khí hiệu quả, mà thanh Huyền Thiết kiếm này ngoại trừ khi bị hư có thể dùng chân khí tu sửa ra thì không có khác biệt lớn với binh khí phổ thông.

Diệp Hàn hy vọng có thanh đao là được, không nghĩ tới lại là một thanh kiếm, hơn nữa còn là Huyền Thiết kiếm võ hồn cơ bản, cái này thì cậu sau này làm sao tu luyện?

Diệp Hàn kiếp trước am hiểu đao pháp, một thanh Phần Thiên Lưu Diễm đao đã chiến đấu với vô số cao thủ, cũng chém vô số tà ma yêu đạo, chỉ đáng tiếc, kiếp này bi kịch rồi.

------------

Trước/60Sau

Theo Dõi Bình Luận