Saved Font

Trước/60Sau

Chiến Thần Đỉnh Cấp

Chương 9: Cắn Nuốt Võ Hồn!

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
CHƯƠNG 9: CẮN NUỐT VÕ HỒN!

Đây là cái gì?

Người đã chết, võ hồn sao lại bay ra?

Ngay cả Diệp Hàn có được ký ức kiếp trước, cũng không thể giải thích.

Lúc này.

“Ong!”

Bỗng nhiên, võ hồn Hắc Cầu trong người hắn bỗng nhiên rung động một chút, ngay sau đó, hai cái võ hồn trên hai thi thể kia chui vào trong người hắn.

“Đây... võ hồn Huyền Thiết Kiếm của mình thăng cấp ?”

Sau khi Diệp Hàn cảm ứng được sự biến hóa phát sinh trong cơ thể thì hoảng sợ không thôi.

võ hồn Hắc Cầu kia, trực tiếp luyện hóa võ hồn của hai cái người chết kia, sau đó trở lại trên thân kiếm của Huyền Thiết Kiếm, làm cho võ hồn Huyền Thiết Kiếm tăng lên tới cấp đỏ nhất phẩm.

Đây, là tình huống gì?

“võ hồn Hắc Cầu này, còn có năng lực hấp thu võ hồn của người đã chết, sau đó trở lại thanh Huyền Thiết Kiếm của mình...”

Diệp Hàn kinh hãi.

Loại võ hồn này, đây vẫn là lần đầu tiên hắn nghe nói.

Nếu là như vậy, võ hồn Hắc Cầu này cũng quá nghịch thiên rồi.

Mỗi lần võ giả đột phá, đều có thể tăng lên cấp bậc của võ hồn, nhưng không phải mỗi lần đều có thể thành công, vẫn dựa vào vận khí.

Nhưng sau khi có được võ hồn Hắc Cầu này, sau này Diệp Hàn thức tỉnh võ hồn Huyền Thiết Kiếm, sẽ có thêm một con đường tắt.

“Không hổ là bảo vật của thượng cổ di tích, quả nhiên lợi hại, sau này lại nhờ ngươi cắn nuốt võ hồn rồi.”

Diệp Hàn trong lòng âm thầm nói.

Lần này, hắn cũng do đánh bậy đánh bạ mới gặp phải, nói ra thì còn phải cảm ơn cái tên Hà lãnh này, nếu không có tên ngu ngốc này dẫn người đến tìm ngược, hắn cũng sẽ không phát hiện bí mật này nhanh như vậy.

Ai cũng sẽ không nghĩ rằng, Diệp Hàn lại có một võ hồn bẩm sinh, nhưng lại nghịch thiên như thế.

Cắn nuốt võ hồn này, chỉ sợ là cái nghịch thiên nhất mà Diệp Hàn gặp qua, sợ chỉ có võ hồn Thanh Mộc Thị Huyết Đằng kia của Thiên Đế may ra so sánh được.

(Thanh Mộc Thị Huyết Đằng: cây mây hút máu)

Võ hồn Thanh Mộc Thị Huyết Đằng của Thiên Đế, xem như thuộc loại thú võ hồn, nó có thể hấp thu tinh hoa trong cơ thể người chết, sau đó tinh luyện rồi đưa lại cho chủ nhân, đề cao tu vi của chủ nhân, nhưng lại không thể tăng lên cấp bậc võ hồn.

Sau một trận mừng thầm, Diệp Hàn cũng không quản cái tên Hà lãnh kia, trực tiếp tiến vào tiệm thuốc, mua một ít đan dược rồi trở về, đại khái cũng đủ để hắn tu luyện đến Khai Võ cảnh tầng thứ ba.

Sau khi hắn đi ra, Hà lãnh kia cũng đã biến mất không thấy bóng dáng, cũng chỉ còn lại hai cỗ thi thể kia, cùng với đám quần chúng đang hoảng sợ xung quanh.

Hình tượng ban đầu của Diệp Hàn ở trong lòng bọn họ, vẫn là thiên tài đứng đầu của nhà họ Diệp, vốn dĩ tin tức cũng chỉ rơi vào trong tay các thế lực lớn mà thôi, nhưng sau khi Hà lãnh nói xong, tất cả mọi người đều biết.

Chỉ sợ không bao lâu nữa, chuyện này sẽ truyền khắp cả thành Liên Vân!

Thiên tài đứng đầu, trở thành phế vật đứng đầu!

Sau khi trở lại nhà họ Diệp, Diệp Hàn lập tức đi về phía chỗ ở của mình, tất cả ánh mắt khinh bỉ của một vài người trong tộc trên đường, bị hắn coi như không nhìn thấy.

Đây là một thế giới kẻ mạnh thì làm vua, hắn đã thức tỉnh phế võ hồn rồi thì không có tư cách được người ta tôn kính, phỏng chừng rất nhanh sẽ bị phân đến mấy sản nghiệp trong tộc để hỗ trợ để ý đến.

Diệp Hàn quay lại phòng, nhanh chóng lấy ra một viên ngưng thực đan mới mua, sau đó trực tiếp nuốt.

Người bình thường dùng đan dược, có thể không lấy được nhiều lợi ích từ trong đan dược, có thể lấy được năm phần cũng coi như nhiều rồi, phần còn lại sẽ bị lãng phí, hoặc tích tụ trong cơ thể.

Nhưng theo ký ức kiếp trước của Diệp Hàn, hắn nắm giữ một môn Thôn tính chi thuật, có thể luyện hóa đan rất nhanh.

Chưa đến mười phút, viên ngưng thực đan này đã hoàn toàn bị luyện hóa, chuyển hóa thành chân khí. Ngay sau đó, hắn như một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm, đánh sâu vào gông cùm xiềng xích của Khai Võ cảnh tầng thứ hai.

“Phụp!”

Sau năm phút, từ trong cơ thể Diệp Hàn bỗng nhiên truyền ra một thanh âm trầm đục rất nhỏ, đây là âm thanh Diệp Hàn phá tan gông cùm xiềng xiếc, sau đó hơi thở của hắn bắt đầu lan rộng nhanh chóng, còn cường đại hơn lúc trước không ít.

Khai Võ cảnh tầng thứ hai, đột phá thành công!

Trước đó hắn tích đã tụ hai năm, tập luyện trụ cột hai năm, bây giờ tất cả hiệu quả đều hiển lộ ra, hắn tính toán nếu tu luyện bình thường, có thể trong một hai ngày nữa sẽ đột phá lên Khai Võ cảnh tầng thứ ba.

Phế võ hồn thì sao, vẫn sẽ đánh bại đánh tất cả thiên tài!

Nhưng ngay tại lúc hắn chuẩn bị tiếp tục bế quan, bỗng nhiên một bóng người rất nhanh bước vào trong sân viện của hắn.

“Hàn thiếu gia, không hay rồi...”

Trong viện truyền đến một tiếng gào, là quản gia Lý Phúc.

“Két!”

Diệp Hàn mở cửa phòng ra, hỏi: “Phúc gia gia, có chuyện gì vậy?”

“Người của nhà họ Hà tìm tới cửa muốn đòi công đạo, nói cậu đánh gãy chân của Hà lãnh, còn giết hai người hầu của nhà họ Hà.”

Lý Phúc kinh ngạc nói xong, trong ánh mắt tựa hồ không dám tin Diệp Hàn sẽ giết người.

“Ồ, đến thực sự rất nhanh.” Diệp Hàn vô cùng bình tĩnh, sau đó bước ra khỏi phòng.

“Hàn thiếu gia, thật sự là cậu giết sao?” Lý Phúc hoảng sợ hỏi.

“Tên Hà lãnh kia khiêu khích ta muốn ta tỷ thí với hắn, cho nên ta một quyền đánh gãy mũi hắn, sau đó hắn tức giận kêu hai tên người hầu giết ta, ta đã chém chết hai người đó.” Diệp Hàn đem sự việc đã trải qua giải thích một lần.

Mặc dù có chút khó tin, dù sao Diệp Hàn chỉ là Khai Võ cảnh tầng thứ nhất, mà hai người hầu kia đã là Khai Võ cảnh tầng thứ ba, việc vượt cảnh giới chiến đấu này có chút khó tin.

“Được, nếu đúng là đối phương khiêu khích trước, vậy không thể trách Hàn thiếu gia.”

Lý Phúc có chút tức giận, bởi vì nếu không phải Diệp Hàn có đủ thực lực, chỉ sợ người xảy ra chuyện đã là Diệp Hàn.

Nhưng đám người nhà họ Hà còn dám tìm tới cửa, thật sự là không biết sống chết!

“Đi, Phúc gia gia mang thiếu gia đi đòi công đạo!” Lý Phúc gầm lên một tiếng, kéo Diệp Hàn đi ra ngoài.

Làm quản gia lâu đời nhất của nhà họ Diệp, thực lực của Lý Phúc cũng không kém, võ hồn là Xích Luyện Thủ Giáp, hơn nữa đạt tới cấp đỏ lục phẩm, cảnh giới này đã đạt tới Khai Võ cảnh tầng thứ chín, chỉ kém một bước là có thể bước vào Linh Võ cảnh, thực lực cũng không yếu!

Rất nhanh, hai người đã đến trước cửa lớn nhà họ Diệp, lúc này phía bên ngoài đã có vài bóng người, còn có hai người đang nâng một cái cáng, người nằm phía trên đúng là Hà lãnh bị Diệp Hàn đạp gãy chân, phải nhảy trở lại nhà họ Hà.

Một người đàn ông trung niên cao lớn thô kệch vừa nhìn thấy Diệp Hàn đi ra, lập tức hét to nói: “Hừ, ngươi cái thằng phế vật, cũng dám làm con trai ta bị thương, giết thị vệ nhà họ Hà của ta, đáng tội gì?”

Nhưng còn chưa chờ Diệp Hàn mở miệng, Lý Phúc đã vung tay lên, nói: “Bắt lấy bọn chúng!”

Cái gì?

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người chấn kinh.

Lập tức, mấy thị vệ nhà họ Diệp xông lên, bao vây mấy người nhà họ Hà.

“Lý đại quản gia, ông...” Người đàn ông trung niên kia cả kinh.

“Các ngươi thật to gan, đã khiêu khích thiếu gia nhà ta, lại còn dám phái thị vệ giết hại thiếu gia nhà ta, bây giờ khen ngược, tự mình chủ động đưa đến cửa.” Lý Phúc hừ lạnh nói.

“Ông nói cái gì?”

Người đàn ông trung niên trợn trừng hai mắt, lần này bọn họ đến cửa đòi công đạo, sao lại thành như vậy?

“Chẳng lẽ không đúng sao, lúc nãy có ít nhất ba mươi dân chúng vây xem, bọn họ đều nghe được rõ ràng Hà thiếu gia bảo hai người hầu kia giết ta, chẳng lẽ cái này còn giả được?”

Diệp Hàn nói xong, không khỏi liếc mắt nhìn về phía Hà lãnh.

------------

Trước/60Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Kinh Thế Y Phi, Xấu Bụng Cửu Hoàng Thúc