Saved Font

Trước/11Sau

Chuyện Tình Của Gió

Chương 11

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Bất ngờ vì tiếng nói quen thuộc, Giai Nghi nhìn ra phía cửa. Ở sau lưng của Cảnh Đằng chính là Lưu Kỳ.

"Lưu Kỳ cũng ở đây sao?"- Giai Nghi hoảng hốt - "Không được rồi, mình phải tìm cách tránh mặt đi thôi".

Nghĩ là làm, Giai Nghi vội đứng dậy.

- Mình xin lỗi các cậu, nhưng mình thấy hơi mệt. Có lẽ mình phải vào trong đây. Hai người cứ ở đây nói chuyện với Linh Ngọc đi!

Nói xong, Giai Nghi vội vã đi lên trên lầu, bước vào phòng ngủ. Cô nằm vật ra giường, lòng miên man suy nghĩ.

Lưu Kỳ nhìn theo Giai Nghi với ánh mắt đầy thất vọng. Cảnh Đằng nhìn thấy vội nói:

- Có lẽ cậu ấy cần nghỉ ngơi, chúng ta không nên làm phiền.

Linh Ngọc từ nãy đến giờ trông thấy thái độ kì lạ của mọi người, cô lập tức hiểu ra mọi chuyện. Cô biết Giai Nghi vốn sống khép kín, không muốn tâm sự chuyện của bản thân, chỉ biết giải quyết chuyện của người khác mà lại không tìm ra cách giải quyết chuyện của mình. Cô đã được Giai Nghi giúp đỡ nhiều rồi, bây giờ cô có trách nhiệm phải giúp đỡ cô ấy.

- Này, có chuyện gì vậy? - Giọng nói của Cảnh Đằng ngay bên tai Linh Ngọc.

Linh Ngọc giật mình vì cô đang mải suy nghĩ.

- Không có chuyện gì đâu!

- Làm sao mà không có chuyện gì được! Mình biết rõ cậu quá mà, có chuyện gì cũng muốn giấu giếm cho bằng được hết.

- Thật ra là chuyện của chị Giai Nghi, không phải chuyện của mình.

- Giai Nghi có chuyện gì sao? Hay là... - Cảnh Đằng chợt nhớ ra điều gì đó.

- Cậu biết chuyện gì sao?

Cảnh Đằng nhìn Lưu Kỳ, chợt cậu nhớ lại những điều anh ấy đã nói. Cậu vội nói với Lưu Kỳ:

- Em có chuyện này phải nói với Linh Ngọc cái đã. Anh chờ em một lát nhé!

- Ừ, được rồi!

Cảnh Đằng kéo Linh Ngọc ra phía sau. Cậu thì thầm:

- Có phải là chuyện liên quan đến anh Lưu Kỳ hay không?

- Mình nghĩ có lẽ là vậy!

- Vậy chúng ta phải làm gì đi chứ, cậu hãy tìm cách giúp đỡ họ đi! Cần phải giải quyết nhanh chóng chuyện này rồi còn tính chuyện của... - Chợt Cảnh Đằng không nói nữa.

- Còn chuyện của ai nữa thế?

- Không! Làm gì còn chuyện gì nữa chứ! À, là chuyện xây tháp đó mà!

- Là vậy sao? - Linh Ngọc tỏ vẻ nghi ngờ.

Cảnh Đằng thấy ánh mắt nghi ngờ của Linh Ngọc vội chuyển chủ đề khác.

- À mà cậu lên phòng xem xem Giai Nghi có sao không. Mình cần ở đây để nói chuyện với anh Lưu Kỳ đã.

- Được thôi!

Linh Ngọc bước lên phòng Giai Nghi. Cảnh Đằng quay trở lại chỗ ngồi cạnh Lưu Kỳ.

- À, em có chuyện này muốn nói với anh!

- Chuyện gì?

- Là... Là chuyện liên quan đến Giai Nghi...

- Giai Nghi có chuyện gì sao?

Trước thái độ bình thản của Lưu Kỳ, Cảnh Đằng cảm thấy bực mình. Vốn tính nóng nảy, Cảnh Đằng không thể chịu được kiểu giấu giếm đó. Chẳng đặng đừng, cậu đành phải nói thẳng với Lưu Kỳ.

- Em không biết tình cảm của anh dành cho Giai Nghi thế nào, nhưng anh cũng phải nói thẳng ra chứ? Như thế không giống anh chút nào hết! Từ bao giờ anh đã thay đổi như vậy thế?

Lưu Kỳ khẽ thở dài:

- Thật ra anh cũng không rõ nữa. Đã có quá nhiều chuyện xảy ra và tâm trạng của anh thì đang rối rắm vô cùng.

- Anh không nên quá lo nghĩ. Trước đây cho dù có bao nhiêu chuyện thì anh cũng có thể giải quyết ổn thỏa hết mà? Tại sao bây giờ chỉ có đôi ba việc cỏn con mà anh cũng không giải quyết nổi?

Lưu Kỳ im lặng không nói gì. Có lẽ Cảnh Đằng đã nói đúng. Từ lúc anh nhận chức Hội trưởng Hội Tinh Vân thì anh không còn khả năng tự quyết định mọi chuyện như trước nữa. Mọi chuyện đều có sự giúp đỡ của Cảnh Đằng.

Thấy Lưu Kỳ không nói gì. Cảnh Đằng cũng không nói nữa. Cậu chợt nhận ra rằng mình đã trách lầm Lưu Kỳ. Từ lúc anh ấy nhận chức Hội trưởng đến nay, lúc nào anh ấy cũng cố gắng để hoàn thành xuất sắc mọi nhiệm vụ, làm một tấm gương tốt cho mọi người. Hơn nữa, anh ấy còn có một trách nhiệm quan trọng đè nặng trên vai: là người thừa kế chính thức của nhà họ Lưu. Gia tộc họ Lưu là một gia tộc danh giá, do đó việc trở thành người thừa kế là một vinh dự to lớn, đòi hỏi anh ấy phải cố gắng hết mình. Bản thân cậu cũng là người nhà họ Lưu. Dù không mang họ Lưu nhưng cậu vẫn phải cố gắng mang lại danh tiếng cho cả gia tộc. Do đó, cậu cũng hiểu phần nào trách nhiệm nặng nề của Lưu Kỳ. Đến bây giờ anh ấy đang gặp chuyện, lẽ nào mình lại không giúp đỡ?

- Anh à!

- Chuyện gì vậy?

- Cho em xin lỗi! Có lẽ em hơi quá lời! Ừ mà cũng phải thôi, từ trước đến giờ em vốn là người nóng nảy mà!

- Em không có lỗi gì hết! Thế nên đừng tự trách mình.

Cảnh Đằng nghĩ có lẽ cậu nên học tập tính cách điềm đạm của Lưu Kỳ. Chuyện gì cũng phải bình tĩnh mới có thể giải quyết được chứ.

"Dù thế nào đi nữa cũng phải giúp anh ấy!" - Cảnh Đằng vắt óc suy nghĩ cách giúp đỡ Lưu Kỳ.

Về phía Linh Ngọc, cô bước lên trên phòng của Giai Nghi.

- Chị Giai Nghi ơi! Em là Linh Ngọc đây!

- Có chuyện gì sao? Mà Cảnh Đằng với Lưu Kỳ đã về chưa?

- Hai người đó còn ngồi ở phía dưới đấy!

- Vậy à? - Giai Nghi vừa nói vừa quay trở lại giường, Linh Ngọc cũng bước vào theo.

- Em muốn nói với chị điều này!

- Em cứ nói đi!

- Là chuyện liên quan đến anh Lưu Kỳ!

Vừa nghe đến tên Lưu Kỳ, Giai Nghi vội né tránh.

- Em nhắc đến cậu ấy làm chi chứ? Chị với cậu ấy đâu có liên quan gì đâu. Nếu là chuyện của Hội thì để ngày mai nói cũng được mà!

Linh Ngọc cảm thấy được sự né tránh của Giai Nghi, cô liền nói:

- Chị à, đừng né tránh anh ấy nữa. Nếu có chuyện gì thì hãy nói trực tiếp với anh ấy đi!

Giai Nghi nhìn sâu vào mắt của Linh Ngọc.

- Nếu mọi chuyện đơn giản như thế thì đã không có ai phải buồn khổ rồi. Em nói như thế nhưng em đã có bao giờ làm được như vậy chưa?

Bị bất ngờ vì câu hỏi của Giai Nghi, Linh Ngọc lúng túng.

- Ơ, chị nói đúng! Có lẽ em không nên nói như vậy! - Linh Ngọc chợt nhận ra ngay cả bản thân cô vẫn chưa làm được điều đó thì còn nói gì đến việc khuyên bảo người khác.

Không khí yên lặng bao trùm cả gian phòng, Giai Nghi cất lời:

- Thôi, bỏ qua chuyện đó đi! Kì nghỉ sắp tới em định sẽ làm gì?

- Em vẫn chưa tính đến nữa! Còn chị thì sao?

- Chị sẽ về thăm gia đình một chuyến! Hay là... em có muốn đi cùng chị không?

- Ơ, làm sao được ạ? Em đâu có quen ai đâu!

- Không sao hết! Em cứ về cùng chị đi!

- Vâng ạ!

Trước/11Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Đệ Nhất Danh Sách