Saved Font

Trước/60Sau

Có Ba Là Tiên Đế

Chương 27: Hiện Tượng Kỳ Lạ! Hoa Nở Không Mùa!

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
CHƯƠNG 27: HIỆN TƯỢNG KỲ LẠ! HOA NỞ KHÔNG MÙA!

Chương Tào Đông nhanh chóng rút ra một cái la bàn nhỏ từ trong ngực mình, mượn lực của la bàn để thăm dò hướng đi của linh khí. Khu biệt thự trên núi Vân Kỳ từ trước đến nay vẫn luôn tràn đầy linh khí, đặc biệt là căn biệt thự cao nhất của nhà họ Ngạc . Ngày trước đứng trước căn biệt thự, ông ta vừa nhắm mắt, liền có thể cảm nhận được linh khí đầy ắp bao quanh khu biệt thự. Nhưng ngay vào lúc này, ông ta lại cảm thấy rõ một điều, linh khí ở nơi này đã yếu đi một nửa!

Có điều gì đó không ổn với linh mạch của núi Vân Kỳ sao?

Linh khí yếu đi một nửa, vậy thì nó đã đi đâu?

Trước tiên ông ta nhất định phải làm rõ chuyện này!

Núi Vân Kỳ, chính là linh mạch duy nhất của Hải Thành!

Trấn áp toàn bộ số mệnh của Hải Thành!

Một khi xuất hiện vấn đề, lúc đó sợ rằng toàn bộ Hải Thành này sẽ gặp phải chuyện long trời lở đất!

Thân là bậc thầy phong thủy đầu tiên của Hải Thành, Chương Tào Đông nhất định phải làm rõ ràng mọi chuyện!

Vù vù vù!

Phía trên la bàn, kim chỉ nam không ngừng chuyển động!

Cuối cùng, từ từ dừng lại.

Kim chỉ nam của la bàn, chỉ hướng… vị trí đỉnh núi.

Chương Tào Đông sững sờ.

Mà ngay tại lúc này, bên tai của ông ta, đột nhiên truyền đến giọng nói kinh ngạc của cô cháu gái Chương Vận: “Ông nội, ông mau nhìn sang phía đỉnh núi Vân Kỳ đi!”

Chương Vận trừng to đôi mắt của mình, nhìn chăm chăm về phía đỉnh núi Vân Kỳ, cái miệng nhỏ của cô mở to, nét mặt không dấu nổi vẻ kinh ngạc!

Chương Tào Đông theo bản năng ngẩng đầu lên.

Một khắc sau, ông ta nhìn thấy vô cùng rõ ràng, một cảnh tượng dường như không thể xảy ra ngoài đời thực! Đỉnh núi Vân Kỳ, xanh um tươi tốt, một mảng xanh biếc, từ xa nhìn lại, giống như mọc lên một tầng cỏ xanh mát! Nhưng mà vài giây sau, phía trên “tầng cỏ xanh mát” này, đột nhiên xuất hiện những đốm nhỏ màu đỏ, màu hồng, màu tính và màu vàng sáng.

Những đốm nhỏ này không ngừng mọc lên nhiều hơn, rậm rạp chằng chịt, hoa khoe màu đua sắc!

Quả thật là những đóa hoa tươi đẹp nhiều màu sắc!

Mặc dù Chương Tào Đông đã hơn bảy mươi tuổi, nhưng thị lực vẫn vô cùng tốt, ông ta nhìn thấy rất rõ, trong những đóa hoa này, có những bông hoa nở vào mùa xuân, có những cánh lan hồ điệp nở vào mùa hè, còn có cả những đóa hoa cúc khoe sắc vào cuối thu…

Những bông hoa đủ màu sắc, đủ kiểu loại này, tập tính không giống nhau, rõ ràng là những đóa hoa nở vào những mùa khác nhau, vậy mà ngay thời khắc cuối hè đầu thu này, chúng lại cùng nhau đua nở khoe sắc trên đỉnh núi Vân Kỳ!

“Những đóa hoa chỉ nở vào từng mùa cụ thế, vậy mà lại thật sự có thể nở cùng một lúc hay sao?”

Chương Vận ngây ngốc, lẩm bẩm, tự hỏi chính mình.

Không biết vì sao, trong tâm trí cô ta, đột nhiên hiện lên hình ảnh của Sài Diên và Sài Vũ Nặc .

Hai cha con họ, mặc kệ mọi lời khuyên ngăn, cùng nhau mua hạt giống của rất nhiều loài hoa khác nhau mang về trồng.

Khi đó, Chương Vận vô cùng tự tin khẳng định, họ sẽ không thành công.

Vậy mà ngay lúc này, cảnh tượng trước mắt nói với cô ta, “lẽ thường”, “quy luật tự nhiên” mà cô ta đã nhận định trước đây, dường như cũng không phải là không thể phá vỡ!

Trăm hoa muôn màu, tất cả đều đang đua nhau nở rộ!

Chương Vận chỉ biết ngây người!

Mà ngay lúc này, sắc mặt của Chương Tào Đông đột nhiên thay đổi, đôi mắt lóe lên ánh sáng kỳ lạ!

“Hoa nở không mùa!”

“Đây chính là hoa nở không mùa!”

“Hiện tượng kỳ lạ!”

“Hiện tượng kỳ lạ này, làm sao có thể xuất hiện trên đỉnh núi Vân Kỳ cơ chứ? Không thể nào, không thể nào!”

Ông ta nghẹn ngào hét to.

“Hoa nở không mùa?”

Ở bên cạnh, Chương Vận vô cùng sững sờ.

“Hoa nở không mùa, chính là các loài hoa khác nhau, không phân chủng loại, không phân nam bắc, không phân bốn mùa, tại một thời điểm, cùng nhau nở rộ!”

“Hoàn toàn phá vỡ ranh giới bốn mùa!”

“Đây chính là hoa nở không mùa!”

“Cảnh tượng kỳ lạ này, từ trước đến nay chỉ xảy ra ở chốn bồng lai. Làm sao có thể xuất hiện ở đỉnh núi Vân Kỳ này cơ chứ?”

“Mặc dù núi Vân Kỳ được cho là linh mạch, nhưng vẫn còn kém xa để hình thành chốn bồng lai. Linh khí của trái đất suy yếu, chốn bồng lai, có lẽ không thể nào lại xuất hiện…”

Chương Tào Đông lúc thì kinh ngạc cảm thán, lúc lại lắc đầu, trong lòng ông ta vô cùng chấn động, không có cách nào nói rõ được.

“Trừ khi…” Đột nhiên, Chương Tào Đông vội vàng ngậm miệng lại, không nói tiếp.

“Ông nội, trừ khi cái gì?” Chương Vận theo bản năng hỏi dò.

Chỉ nhìn thấy Chương Tào Đông , ngay vào lúc này không mở lời nói bất cứ lời nào.

Ông ta nhẹ nhàng lắc đầu, nhặt một cành cây từ dưới đất lên, nhanh chóng viết mấy chữ lên mặt đất: “Người bình thường không thể hiểu được tiếng của tiên.”

Viết xong mấy chữ này, ông ta vội vàng xóa đi.

Người bình thường không thể hiểu được tiếng của tiên?

Chương Vận vô cùng kinh ngạc.

Ý của câu này rất đơn giản, chính là người bình thường không thể đàm luận với với tiên! Bởi vì đó là bất kính, rất dễ bị tiên nhân phát hiện ra chỉ trong một khoảnh khắc!

“Tiên sao? Thế giới này thật sự có tiên sao? Trên núi Vân Kỳ này, có tiên sao? Tất cả đều do tiên làm sao sao?” Chương Vận vô cùng nghi ngờ.

Nhìn thấy ông nội mình hết sức thận trọng, bộ dạng không nói lời nào, Chương Vận cũng không dám đường đột.

Cô vội vàng lấy điện thoại ra, đánh chữ trên điện thoại, gửi cho ông nội.

“Ông nội, lẽ nào trên núi Vân Kỳ này, thật sự có tiên ở?” Chương Vận hỏi. “Linh khí ở giữa sườn núi Vân Kỳ giảm xuống một nửa, trên đỉnh núi lại xuất hiện cảnh tượng kỳ lạ hoa nở không mùa. Ông đoán, nhất định có khả năng đó, bày trận trên đỉnh núi Vân Kỳ, tụ tập toàn bộ linh khí của núi Vân Kỳ này. Đỉnh núi Vân Kỳ bây giờ, có thể so với chốn bồng lai!” Chương Tào Đông nhanh chóng gõ chữ trả lời lại cô ta.

“Vậy… thật sự có tiên sao?” Chương Vận ngạc nhiên.

“Là tiên, cũng không phải tiên!”

Chương Tào Đông nhẹ nhàng gật đầu.

“Linh khí của trái đất suy yếu, năm trăm năm không thể xuất hiện Chân tiên được!”

“Vị tiên trên đỉnh núi Vân Kỳ này nhất định không thể là tiên thật!”

“Nhưng đối với người bình thường mà nói, thủ đoạn, uy năng của người này, chính là tiên!”

“Cháu có thể xem anh ta là một bậc thầy thuật pháp gần như có khả năng của tiên.”

Chương Tào Đông gõ nhanh mấy chữ này.

“Bậc thầy thuật pháp sao?”

Lần này, Chương Vận rốt cuộc cũng hiểu ra rồi.

Ông nội cô là bậc thầy phong thủy đầu tiên ở Hải Thành, bản chất, thật ra cũng là một bậc thầy thuật pháp.

Đương nhiên, tài năng của ông chủ yếu là thăm dò linh mạch, kiểm tra phong thủy.

“Ông nội, đỉnh núi Vân Kỳ bày ra trận pháp như vậy, vị “tiên” tập hợp toàn bộ linh khí đó, so với ông, ai mạnh hơn?” Chương Vận dùng điện thọai đánh chữ, hỏi ông ta.

Chương Tào Đông căn bản không trả lời, chỉ lắc đầu.

Hồi lâu, Chương Tào Đông đột nhiên mở miệng, nhẹ nhàng nói một câu: “Ánh sáng trong hạt gạo, có thể cạnh tranh được với ánh sáng của mặt trời sao?”

Ông ta bình thản nói.

“Ông nội!”

Ngay tại thời khắc này, Chương Vận ở bên cạnh cũng đột nhiên mở miệng, giọng nói mang theo tia kinh ngạc.

“Mau nhìn, bên kia có người xuống núi!”

“Hình như… là cặp cha con hôm nay chúng ta nhìn thấy ở chợ Hoa Điểu!” Chương Vận chỉ về phía đỉnh núi, nói.

Phía bên kia đỉnh núi, một người đàn ông trẻ tuổi, đang dắt tay một cô bé, vui vẻ đi xuống núi. Trong lòng cô bé, còn dắt theo một chú chó nhỏ màu vàng ngoan ngoãn, thỉnh thoảng cô bé còn dừng lại, ngắt một hai đóa hoa đang nở.

Chính là hai cha con Sài Diên và Sài Vũ Nặc .

“Ông nội, ông nói xem người kia, có phải là người trên đỉnh núi không…” Chương Vận theo bản năng hỏi.

“Không thể nào!”

Chương Tào Đông lắc đầu.

“Bậc thầy thuật pháp thật sự, tu luyện mấy chục năm, mới có thể thông thạo mọi thứ trên trời dưới đất, biết quỷ biết thần!”

“Anh ta tuổi còn trẻ như vậy!”

Chương Tào Đông dứt khoát phủ định.

“Không ổn rồi!”

“Trên đỉnh núi có tiên ẩn cư, cặp sợ rằng cặp cha con này căn bản không biết điều này!”

“Họ tùy tiện chơi đùa trên núi, chẳng may đụng đến tiên, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nối!” Ánh mắt Chương Tào Đông trở nên huyền ảo, sắc mặt âm trầm.

“Mau lên!”

“Đợi họ xuống núi, lập tức nhắc nhở!”

“Tuyệt đối không thể để họ lên núi!” “Người bình thường dám cả gan quấy nhiễu sự yên tĩnh của tiên, chẳng khác gì đang tìm chỗ chết!” Chương Tào Đông trầm giọng nói.

Trước/60Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Tuyệt Thế Thần Y: Quỷ Đế Xấu Bụng Cuồng Phi